Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7804: Ai cũng không chạy thoát (2)

Chương 7804: Ai cũng không chạy thoát (2)
Nhưng bây giờ...
Tô Dịch lại đã chết!
Bị một đám Hồng Mông chúa tể liên thủ đánh giết trước mắt hắn.
Điều này bảo Hoa Tượng làm sao tiếp nhận được?
Ầm!
Chiến trường này đang kịch liệt chấn động, ánh lửa càn quét, uy năng hủy diệt lan tỏa.
Tùy tiện tràn ra một luồng, cũng có thể uy hiếp đến tính mạng nhân vật thủy tổ trên thế gian.
Tô Dịch đã chết!
Các Hồng Mông chúa tể kia nhìn nhau, trong lòng đều dâng lên một sự vui sướng cùng kích động nói không nên lời.
Quá không dễ dàng rồi!
Lúc trước một hồi sát cục vạn cổ kia, lại bị Tô Dịch phá đi, làm trong lòng bọn họ đều nghẹn khuất tới cực điểm, cũng không cam lòng đến cực điểm.
Nhất là một đoạn lời đó của một luồng nhân quả pháp thân của Định Đạo Giả, làm bọn họ đều đã cho rằng lần hành động này đến Vân Mộng trạch, nhất định sẽ trụi lông mà về. 
Ai có thể ngờ được, bản thân Tô Dịch lại chủ động nhảy ra tuyên chiến? 
Hơn nữa, còn chủ động tiến vào chiến trường này do Thủ Mộ Nhân nắm giữ, nghiễm nhiên không giữ lại cho bản thân bất cứ đường lui nào! 
“Ta cũng thật không ngờ, chuyển thế chi thân của kiếm khách lại sẽ tìm chết đến bực này...” 
Lão Kim Ô nhịn không được nhếch miệng cười lên. 
“Không thể phủ nhận, Tô Dịch này thật sự rất khủng bố, không phải sao? Đổi là một chọi một, đại đạo phân thân chúng ta những người này, sợ đều không phải đối thủ của hắn.” 
Trích Tinh Nhân cảm thán. 
Một điểm này, trái lại không ai có thể phủ nhận. 
Cần biết, ngay cả mỗi người bọn họ cũng đều là liều mạng, mới ở dưới tình huống liên thủ đánh chết Tô Dịch! 
“Lão Hoa Tượng, đa tạ ngươi, nếu không phải ngươi chủ động lấy thân vào cuộc, Tô Dịch sợ là cũng sẽ không dễ dàng chủ động tiến đến chiến trường này chịu chết.” 
Lôi Tướng mỉm cười khen. 
Hoa Tượng sắc mặt âm trầm, làm sao nghe không ra ý châm chọc trong lời nói của Lôi Tướng? 
“Đạo hữu cũng không thể ăn mảnh.” 
Hành Cước Tăng đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Thủ Mộ Nhân. 
Lời này vừa nói ra, mọi người theo bản năng đều đưa ánh mắt nhìn về phía Thủ Mộ Nhân. 
Chiến trường này, là do Thái Huyễn quy tắc của Thủ Mộ Nhân cùng một bộ phận lực lượng hỗn độn Vân Mộng trạch xây dựng thành. 
Nếu giờ phút này Thủ Mộ Nhân muốn làm một ít điều gì đó, đủ khiến bọn họ những người này lâm vào trong bất lợi. 
Thủ Mộ Nhân lại nheo mắt, vẻ mặt ngưng trọng nhìn quét chiến trường, “Những lời này, vẫn là chờ lúc chúng ta có thể sống sót lại nói sau!” 
Lão Kim Ô theo bản năng nói: “Ngươi là nói... Tô Dịch chưa chết?” 
Trong lòng mọi người chấn động. 
Hoa Tượng nơi xa thì chợt ý thức được một sự kiện, Tô Dịch sau khi bị đánh giết, hình thần câu diệt trái lại cũng có thể lý giải. 
Nhưng ngay cả một chút di vật cũng chưa lưu lại. 
Điều này quá khác thường rồi! 
Vừa nghĩ đến đây, một tiếng thở dài vang lên ở nơi này. 
Ở dưới ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chú của mọi người, bóng người Tô Dịch bỗng xuất hiện ở nơi bị đánh chết. 
Toàn thân trên dưới, hoàn chỉnh không sứt mẻ! 
Gã này, thế mà thật sự chưa chết? ! 
“Thủ Mộ Nhân, một màn đó lúc trước đánh chết Tô Dịch, hẳn sẽ không là ngươi điên đảo thật giả, hiện ra giả tượng chứ?” 
Lão Kim Ô có chút ngây ngốc. 
Bọn họ tin tưởng, lúc trước quả thực đã đánh chết Tô Dịch, đạo thể, đạo hạnh, thần hồn của đối phương đều bị lau đi. 
Căn bản không có khả năng là giả tượng. 
Nhưng cố tình, Tô Dịch lại sống lại, điều này thật sự quá quỷ dị cùng khác thường. 
“Ngươi cảm thấy, ta sẽ lấy sinh tử của hắn trêu đùa các ngươi?” 
Khuôn mặt Thủ Mộ Nhân âm trầm. 
Hít sâu một hơi, nàng tiếp tục nói: “Đây là lực lượng niết bàn sinh tử, hắn đã tìm hiểu ra bí mật sinh tử, sinh tử luân chuyển, như âm dương nghịch chuyển!” 
Nàng một lòng tái diễn luân hồi, nắm giữ vãng sinh quy tắc và âm tào quy tắc, đã từng sớm kiến thức các loại thủ đoạn không thể tưởng tượng kia của Tô Dịch. 
“Thì ra là cấm kỵ chi đạo của Mệnh Quan nhất mạch...” 
Mọi người sắc mặt khó coi, rốt cuộc đã hiểu. 
Hoa Tượng cười ‘hắc’ một tiếng, nhìn mà than thở. 
Luân chuyển sinh tử, nghịch tử mà sinh! 
Hay cho một gã Tô Dịch! 
“Không ngờ, lực lượng năm vị liên thủ vậy mà lại lợi hại như thế, dù là ta dốc hết toàn lực, cũng hơi kém một bậc, bội phục!” 
Tô Dịch cảm thán từ đáy lòng. 
Chỉ là đoạn lời này, rơi vào trong tai các Hồng Mông chúa tể kia, lại như là vũ nhục to lớn! 
Năm người liên thủ, dốc hết toàn lực, thi triển sát chiêu áp đáy hòm, lại vẫn để đối phương một tên Đạo Tổ sống sót, cái này vốn là sỉ nhục tới cực điểm. 
Tự nhiên, “hơi kém một bậc” trong lời nói của Tô Dịch liền tỏ ra đặc biệt chói tai. 
Về phần Tô Dịch khâm phục từ đáy lòng, càng làm trong lòng bọn họ dị ứng, ghê tởm muốn hỏng mất. 
Thủ Mộ Nhân đột nhiên nói: “Chúng ta không làm gì được ngươi, ngươi cũng không làm gì được chúng ta, không bằng trận chiến này dừng ở đây?” 
Thế mà phá lệ chủ động cầu hòa! 
Một đám Hồng Mông chúa tể nheo mắt, trong lòng tuy nghẹn khuất, nhưng cũng đều rõ, ở dưới tình huống cỡ này cũng chưa thể trấn áp chém giết Tô Dịch, đánh tiếp sợ là cũng không được, thậm chí rất có thể sẽ xảy ra biến số không lường được. 
Dù sao, bọn họ ai có thể không rõ, tính tới trước mắt, Tô Dịch còn chưa từng vận dụng ngoại vật? 
Chỉ một điểm này, đã đủ khiến bọn họ ôm tâm lý cố kỵ! 
Trong lòng Hoa Tượng cuồn cuộn. 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận