Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 8083: Đạo không bờ bến (Đại kết cục) (9)

Chương 8083: Đạo không bờ bến (Đại kết cục) (9)
Đột nhiên, Tô Dịch nhớ tới một sự kiện, “Lúc trước, bọn họ vì sao sẽ gọi ta là phản đồ đánh cắp Cửu Ngục Kiếm?”
Trảm Tiên Khách lắc đầu, “Ân oán ngày xưa rắc rối phức tạp, tự ngươi giết ra ngoài Thiên Ngục, tự nhiên có thể tìm ra đáp án.”
Tô Dịch gật gật đầu, “Vậy ta không hỏi chuyện có liên quan với mình nữa, có thể nói một chút với ta Kim Thiền kia hay không?”
“Hắn à.”
Trảm Tiên Khách không hiểu sao phát ra một tiếng than khẽ, “Hắn không phải đến từ ngoài Thiên Ngục, nếu không phải tòa Thiên Ngục này, lấy tài tình của hắn, tất có thể ở Thanh Minh đạo vực trở thành một tồn tại ngạo thị chư thiên hỗn độn. Đáng tiếc...”
Trong lời nói mang theo một tia tiếc hận. 
Tô Dịch cũng sinh ra cảm xúc, “Cho dù là địch, cũng đáng kính.” 
“Là ngươi chặn con đường của hắn.” 
Trảm Tiên Khách đột nhiên nói: “Năm đó ngươi mang theo Cửu Ngục Kiếm tiến vào Thiên Ngục, cũng mang cửa tòa Thiên Ngục này hoàn toàn phong cấm, làm như vậy, là vì ngăn cản các đại địch Thanh Minh đạo vực kia đuổi giết đến, nhưng cũng chặn con đường Kim Thiền tới bên ngoài Thiên Ngục.” 
Tô Dịch ngẩn ra. 
Lại thấy Trảm Tiên Khách nói: “Hắn là một nhân vật tài tình trác tuyệt lợi hại, ở lúc trước đến Hỗn Độn Hoang Dã không lâu, chỉ bằng bí pháp, lấy được liên hệ với cường giả bên ngoài Thiên Ngục, những thứ này ta đều thấy hết trong mắt, chưa từng ngăn cản.” 
“Các lão khốn kiếp kia bên ngoài Thiên Ngục, muốn mượn tay Kim Thiền, để bắt ngươi Thiên Mệnh Nhân này, làm trao đổi, bọn họ đáp ứng, sẽ cho Kim Thiền một cơ hội giết ra ngoài Thiên Ngục.” 
Nghe tới đây, Tô Dịch lúc này mới giật mình hiểu ra. 
Trách không được Kim Thiền biết, mình không thuộc về Niết Bàn Hỗn Độn, hơn nữa dám khẳng định, Trảm Tiên Khách tới từ ngoài lao ngục. 
Thì ra đáp án ở chỗ này. 
Trảm Tiên Khách tiếp tục nói: “Kim Thiền người này, thủ đoạn rất nhiều, là một nhân vật kiêu hùng ta đời ít thấy. Thẳng đến lúc trước ta mới biết được, thì ra sớm ở rất lâu trước kia, hắn đã có biện pháp dựng lên một cây cầu có thể khiến bên ngoài tiến vào trong Thiên Ngục!” 
“Thử nghĩ, lúc trước hắn nếu là đã làm như vậy, hậu quả sẽ như thế nào? Ta có lẽ có thể ngăn cản những tên kia, nhưng tất nhiên sẽ hoàn toàn hao hết một thân tính mạng này.” 
Trảm Tiên Khách lộ ra cảm xúc lạ, “Nhưng Kim Thiền chưa làm như vậy, cái này đủ để nhìn ra, hắn là một kẻ không chịu người ta bài bố, hơn nữa lúc trước lại dã tâm cùng khát vọng đều rất lớn.” 
“Hắn tuy không rõ bí ẩn cùng lai lịch trên người ngươi, nhưng lại rõ, đám khốn kiếp kia ngoài Thiên Ngục đã hướng về phía ngươi mà đến, tất nhiên ý nghĩa, ở trên người ngươi có tạo hóa đủ để đám lão khốn kiếp vực ngoại kia cũng thèm nhỏ dãi.” 
“Chuyện sau đó, ngươi cũng biết, hắn ở trong năm tháng dài đằng đẵng đó, vẫn luôn coi ngươi là địch.” 
Vẻ mặt Trảm Tiên Khách có chút vi diệu, nói: “Đây là kẻ thù truyền kiếp, sự xuất hiện của ngươi, chặn hy vọng rời khỏi Thiên Ngục của hắn, hắn xuất hiện, mang cho ngươi các loại nhấp nhô cùng đau khổ.” 
Tô Dịch yên lặng uống một ngụm rượu, nói: “Thế sự vô thường, là ở chỗ này.” 
Sau đó, Tô Dịch thu hồi bầu rượu, sửa sang lại áo bào, khom người hướng về Trảm Tiên Khách hành một đại lễ, “Đa tạ!” 
Cảm tạ, không phải Trảm Tiên Khách kể những chuyện xưa đó, cũng không phải nhân quả có liên quan với Kim Thiền. 
Mà là cảm tạ vị “Thủ Kiếm Giả” này, ở đây trấn thủ bốn mươi chín kỷ nguyên lịch! 
Tô Dịch không rõ, ở trong năm tháng quá khứ dài lâu, Trảm Tiên Khách rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu đau khổ cùng nguy cơ. 
Nhưng, Tô Dịch tin tưởng, nếu không có vị Thủ Kiếm Giả này, các kẻ địch ngoài Thiên Ngục kia, sợ là sớm đã giết vào. 
Trảm Tiên Khách cười khẩy một tiếng, “Cảm tạ ta làm gì, lão tử là Thủ Kiếm Giả, việc làm, đều là thứ ta phải làm, mà không phải vì để ngươi mang ơn đối với ta!” 
Tô Dịch chậm rãi đứng thẳng dậy, nói: “Lúc trước lão gia hỏa kia nói, mạng ngươi không lâu nữa, việc này là thật sao?” 
Trảm Tiên Khách lộ ra một nụ cười cổ quái, “Là thật, nhưng, ngươi có thể coi lời của lão gia hỏa kia là đánh rắm, ta sẽ không thật sự chết đi, về sau ở Thanh Minh đạo vực, ngươi ta có lẽ còn có thể có thời điểm gặp lại. Chẳng qua...” 
Hắn đột nhiên như buồn rầu gãi gãi đầu, “Vẫn là không gặp thì tốt hơn! Lão tử quá mệt rồi, muốn triệt để buông xuôi, hoàn toàn ngủ con mẹ nó vạn cổ không tỉnh!” 
Lời trước sau mâu thuẫn này, khiến Tô Dịch không khỏi ngẩn ra. 
Trảm Tiên Khách lại không muốn nói chuyện thêm nữa, chỉ phất phất tay, nói: “Đi nhanh đi, tạm để ta có thể diện rời đi ở trong ngủ say!” 
Dứt lời, hắn ngửa đầu nằm ở nơi đó, ngã chỏng vó vươn vai một cái thật dài, sau đó thoải mái lẩm bẩm: “Giải quyết xong kiếp này không vướng bận, ngủ say bất tỉnh liền thiện tai.” 
Đôi mắt khép lại. 
Say sưa ngủ. 
Hắn quá mệt rồi. 
Rất lâu trước kia, hắn từng cùng Trần Tịch uống rượu, từng phát bực tức, cho rằng mình chính là trâu ngựa trên đường đại đạo, suốt đời bận rộn, mơ mơ hồ hồ, hoàn toàn không biết cầu đạo ý nghĩa ở đâu. 
Đoạn lời này, thật là tiếng lòng của Trảm Tiên Khách. 
Làm Thủ Kiếm Giả, ở trước khi gặp được Thiên Mệnh Nhân, vẫn luôn hành tẩu thiên hạ, tìm kiếm Thiên Mệnh Nhân cho Cửu Ngục Kiếm. 
Ở sau khi gặp được Thiên Mệnh Nhân, thì giống như hộ đạo giả, lúc nào cũng canh giữ ở trên con đường của Thiên Mệnh Nhân. 
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận