Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1954: Phong Đô (2)

Chương 1954: Phong Đô (2)
Hơn nữa, trong lời đồn lúc trước hủy diệt Già Lam tự, chính là lực lượng quỷ dị đến từ trong thành Uổng Tử!
Nhưng hôm nay, hộ giáo trưởng lão Già Lam tự, lại thành Minh Vương tín chúng, sự chuyển biến này quá lớn rồi.
Trong lòng U Tuyết cũng chấn động.
Theo nam tử áo bào vải nói, Huyền Minh thần đình này, quả nhiên có liên quan với Minh Vương bị vây khốn ở trong thành Uổng Tử kia!
Cái này cũng vừa vặn xác minh suy đoán của Tô Dịch lúc trước, Huyền Minh thần đình quái vật lớn một đoạn thời gian gần đây mới quật khởi trên thế gian, đứng sau lưng thực ra là "Minh Vương" !
"Nói đến phức tạp, thực ra đơn giản, hắn đã làm phản."
Nam tử áo bào vải vẻ mặt bình tĩnh nói: "Năm đó, Già Lam tự trước khi gặp tai ương ngập đầu, trong môn một đám phật chủ hoàng cảnh, từng dắt tay nhau giết vào thành Uổng Tử, kết quả không một ai trở lại. Một bộ phận phật chủ chịu chết mà chiến đấu, bất hạnh lâm nạn, pháp thân bị luyện hóa thành nghiệt ma quỷ tăng."
"Một bộ phận phật chủ thì lựa chọn phản bội, trở thành môn đồ Minh Vương."
"Lão tăng đồ đen lúc trước, phật hiệu 'Khổ Liễu', hôm nay là Huyền Minh thần đình đại tế ti 'Thích Ách Tăng' ."
Tô Dịch không khỏi nhíu mày,"Muốn khiến phật tu đạo tâm kiên nghị làm phản, đây là chuyện muôn vàn khó khăn, 'Minh Vương' này thực có năng lực lớn như thế?"
Nam tử áo bào vải khẽ lắc đầu, nói: "Không rõ, nhưng ta phỏng đoán, cái này không tách rời quan hệ với 'Bánh xe vận mệnh'."
Bánh xe vận mệnh!
Tô Dịch mơ hồ có chút hiểu.
Trong lời đồn, Minh Vương thời kỳ tuyên cổ, nắm giữ chín món thần khí như cấm kỵ, được gọi là Minh Vương cửu cấm.
Trong đó có một thần khí, giống như bánh xe thần, bên ngoài khắc sáu hình bí ẩn, bên trong in Cửu U chi tướng, được gọi là Túc Mệnh Chi Luân (bánh xe vận mệnh).
Nghe nói bảo vật này có thể biết trước, có thể nghiền nát nhân quả quá khứ, cũng có thể hóa giải tai ách kiếp này, thần bí mà mạnh mẽ.
Lúc trước ở thành Tử La, khi Tô Dịch bằng vào đạo hạnh kiếp trước đánh giết Cửu U Minh Nha, bị kẻ sau bằng vào một luồng lực lượng "Túc Mệnh Chi Luân" chạy thoát.
Nghĩ chút, Tô Dịch hỏi tiếp: "Yêu tăng này tới tìm ngươi làm cái gì?"
Nam tử áo bào vải cầm vò rượu, rót cho Tô Dịch cùng mình một chén rượu, lúc này mới nói: "Huyền Minh thần đình đang mưu tính một việc lớn, ý đồ từ trong thành Uổng Tử cứu ra Minh Vương bị vây khốn."
Tô Dịch nhất thời đã hiểu, nói: "Bọn họ muốn bảo ngươi chuyển đi tấm bia mộ kia?"
Nam tử áo bào vải gật đầu: "Không sai, chỉ cần tấm bia mộ đó trấn áp ở trước cổng thành Uổng Tử vẫn còn, trong năm tháng từ xưa đến nay, tà linh khủng bố bị nhốt ở trong các nơi cấm kỵ trong thành Uổng Tử, sẽ rất khó từ trong đó thoát vây."
Dừng một chút, hắn tiếp tục nói: "Mà bọn họ đã rõ, ta có năng lực chuyển đi tấm bia mộ này."
Nói đến đây, nam tử áo bào vải nhớ tới cái gì, nói: "Trước đó không lâu đêm tết Vạn Đăng, người ở trong thành Tử La đánh tan Cửu U Minh Nha, hẳn chính là đạo hữu nhỉ?"
Tô Dịch cười cười, chưa phủ nhận.
Nam tử áo bào vải nói: "Con quạ đen nhỏ đó ý đồ cướp đoạt trấn tộc thần khí 'Bút Phán Quan' của Thôi gia, dùng bảo vật này để thay đổi bổn nguyên quy tắc trong thành Uổng Tử, do đó đạt tới mục đích khiến Minh Vương thoát vây, đáng tiếc, cuối cùng thất bại trong gang tấc."
Tô Dịch nói: "Cho nên, bọn hắn lại có ý với ngươi, ý đồ để ngươi đi chuyển dời tấm bia mộ đó."
Nam tử áo bào vải nói: "Ta chưa đáp ứng."
Tô Dịch như có chút suy nghĩ,"Bọn hắn hẳn là sẽ không cứ như vậy từ bỏ."
"Không sai."
Nam tử áo bào vải gật gật đầu, trên khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc đó của hắn nhíu mày lại, nói: "Chẳng qua, bọn hắn đã biết nguyên nhân, trong năm tháng quá khứ, ta vì sao sẽ một mực trấn thủ ở nơi này."
Tô Dịch nheo đôi mắt lại, nói: "Bọn hắn lấy lời thề ngươi lúc trước lập ra để uy hiếp ngươi?"
Nam tử áo bào vải vẻ mặt bình tĩnh nói: "Bây giờ bọn hắn còn chưa dám làm như thế, bởi vì bọn hắn rõ, nếu chọc giận ta, hậu quả sẽ nghiêm trọng bao nhiêu. Nhưng về sau... Thì không chắc."
Tô Dịch không khỏi khẽ than một tiếng.
Trên đời này hầu như rất ít người biết, ở thời kỳ tuyên cổ, thành Thiên Tuyết còn có một cái tên khác:
Phong Đô!
Một trong các trọng địa trung tâm của âm tào địa phủ!
Mà nam tử áo bào vải ở tiệm rèn này, còn có một thân phận khác,"người gác đêm Phong Đô" !
Tuy, sớm từ thời kỳ tuyên cổ, âm tào địa phủ quái vật lớn này đã bị diệt, tới bây giờ, Phong Đô cũng biến thành thành Thiên Tuyết phồn hoa như nước trước mắt.
Nhưng nam tử áo bào vải một nhánh này, vẫn yên lặng thủ hộ tòa thành này.
Nói không khoa trương, trong năm tháng quá khứ, nếu không phải có nam tử áo bào vải tọa trấn, thành Thiên Tuyết sợ là sớm bị xóa sổ khỏi thế gian.
Dựa theo quy củ của người gác đêm nhất mạch, mỗi một thế hệ người gác đêm, đều cần thề trấn thủ thành Thiên Tuyết sáu vạn năm.
Thành còn người còn, thành phá người chết!
Đây là lời thề đại đạo của mỗi người gác đêm.
Nếu Huyền Minh thần đình dùng hủy diệt thành Thiên Tuyết phương thức này để uy hiếp nam tử áo bào vải, vậy thì phiền toái to.
Chẳng qua, Tô Dịch cũng rõ, bằng đạo hạnh của nam tử áo bào vải, Huyền Minh thần đình nếu thật sự làm như vậy, hậu quả cỡ đó, cũng không phải Huyền Minh thần đình có thể thừa nhận.
Thậm chí nói không khoa trương, nếu không phải bị quản chế bởi lời thề đại đạo từng lập, lấy thực lực của nam tử áo bào vải, thiên hạ U Minh này, sợ là không mấy ai dám uy hiếp hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận