Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6380: Phá bình cảnh (1)

Chương 6380: Phá bình cảnh (1)
Do là pháp thân, mà không phải bản tôn, vết thương vỡ ra đó trong giây lát đã biến mất không thấy.
Nhưng một thân khí tức của Huyền Không thì suy yếu đi một mảng lớn!
Cả người bày ra một loại dấu hiệu "ảm đạm".
Một chỗ khác, Tô Dịch đứng trên không, áo xanh tung bay, quanh thân hãy còn quanh quẩn kiếm khí mênh mông như tơ như dải lụa.
Hắn khuôn mặt tái nhợt, khóe môi có vết máu, chỗ ngực tổn hại, có một vết nắm đấm lõm xuống, xương nơi đó sụp xuống, lực lượng trong vết nắm đấm phát ra, càng mang tới cho hắn trọng thương!
Cẩn thận cảm nhận thương thế một quyền này mang tới cho mình, trong lòng Tô Dịch cũng không khỏi cảm khái, không hổ là truyền nhân Phương Thốn sơn, thực lực bực này thật sự là khủng bố!
Nơi xa, đôi mắt Linh Huyền Tử nheo lại, trong đầu chiếu lại chi tiết một kiếm kia Tô Dịch lúc trước chém ra.
Sau một lúc, hắn không khỏi hậm hực day day cái mũi, chưa nói gì.
"Trình độ kiếm đạo của tiền bối mạnh hơn ta một đoạn, ta nhận thua."
Huyền Không ôm quyền hành lễ.
Một kiếm này của Tô Dịch, thực ra có thể bổ một pháp thân này, nhưng ở một khắc cuối cùng, rõ ràng đã nương tay.
Chẳng qua, cho dù bị đánh bại, vẻ mặt Huyền Không trầm ngưng như cũ, không thấy buồn vui, nhưng khi đối mặt Tô Dịch nơi xa, đuôi lông mày lại khó giấu đi nét kính trọng.
Hắn không thể tưởng tượng, Thần Du cảnh thì ra có thể mạnh đến loại trình độ này!
Tuyệt đối là cuộc đời ít thấy!
"Quá khen rồi."
Tô Dịch lấy ra bầu rượu uống một ngụm,"Nếu đổi làm bản tôn của các hạ, chưa chắc có thể bị một kiếm này đánh bại."
Huyền Không rõ ràng không giỏi ăn nói, mím môi, liền xoay người nhìn về phía Linh Huyền Tử nơi xa,"Tứ sư huynh, ta đồng ý rồi."
Linh Huyền Tử cười nói: "Yên tâm, đợi lát nữa ta bảo sư huynh đệ khác giúp ngươi đòi lại mặt mũi!"
Huyền Không lắc lắc đầu, chưa nói thêm nữa.
Linh Huyền Tử thì đủng đỉnh cất bước tiến lên, tới trước mặt Tô Dịch,"Thế nào, là lựa chọn nghỉ ngơi dưỡng thương, hay là tiếp tục chiến đấu?"
Cả chiến trường cổ yên tĩnh không tiếng động.
Thẳng đến bây giờ, Tô Dịch cũng không rõ, mình rốt cuộc ở nơi nào của tổ đình Phương Thốn sơn.
Nhưng có thể khẳng định, chiến trường cổ này là một bí cảnh tu luyện.
Nơi đây sát phạt khí nồng đậm kinh người, hung dữ vô cùng, nhân vật Vĩnh Hằng cảnh bình thường nhất định không chịu nổi.
Đối mặt câu hỏi của Linh Huyền Tử, Tô Dịch nói luôn không cần nghĩ ngợi: "Dưỡng thương."
Linh Huyền Tử rõ ràng có chút thất vọng,"Ta còn cho rằng ngươi sẽ nhân lúc tinh thần đang cao một đường huyết chiến đến cùng, nào ngờ... Làm việc lại bảo thủ vững vàng như thế, không giống kiếm tu chút nào cả."
Tô Dịch thản nhiên nói: "Đây là sự tôn trọng của ta đối với truyền nhân Phương Thốn sơn, cũng là tôn trọng đối với chính mình."
Linh Huyền Tử nhíu mày.
Trên khuôn mặt trầm ổn cứng ngắc kia của Huyền Không phá lệ lộ ra một nụ cười, nói: "Đây mới là khí phách kiếm tu!"
Truyền nhân Phương Thốn sơn, tự có ngạo cốt.
Cho dù Tô Dịch tiếp tục lựa chọn đi chiến đấu, vô luận đối thủ kế tiếp là ai, nhất định sẽ bảo hắn dưỡng thương trước, lấy trạng thái đỉnh phong nhất đối trận, mà sẽ không chiếm bất cứ tiện nghi nào từ Tô Dịch!
Trước kia, Tô Dịch căn bản chưa từng gặp truyền nhân Phương Thốn sơn, nhưng đoạn lời này của hắn lại đã đủ để chứng minh, hắn là kính trọng Phương Thốn sơn!
Khí phách kiếm tu như vậy, mặc cho ai có thể không tán thưởng?
"Vậy ngươi dưỡng thương đi."
Linh Huyền Tử bĩu môi, nhìn như thất vọng, thực ra đoạn lời đó của Tô Dịch, khiến trong lòng hắn cũng rất hưởng thụ, ấn tượng đối với Tô Dịch cũng thay đổi rất nhiều.
Tô Dịch lập tức ngồi khoanh chân.
Đạo hạnh của hắn sớm tới trình độ Thần Du cảnh đại viên mãn, chỉ thiếu một bước liền có thể bước vào trong Tịch Vô cảnh.
Lúc trước ở Cửu Diệu cấm khu, hắn đã tính đột phá cảnh giới, nhưng bởi vì chúng đế chi chiến trình diễn, dẫn tới trì hoãn cơ hội đột phá cảnh giới.
Thẳng đến lúc tới bên dưới dòng sông vận mệnh này, tuy lấy được nhiều kỳ duyên, nhưng đều có liên quan với tu luyện tâm cảnh cùng huyền bí của Mệnh Thư.
Tu vi bản thân vẫn ngưng lại không tiến bộ.
Mà bây giờ, hắn tính ở tổ đình Phương Thốn sơn này đột phá cảnh giới!
Tô Dịch từng lãnh hội phong thái của Bồ Đề tổ sư, cũng từng có tiếp xúc với phụ thân Lâm Cảnh Hoằng, vị Lâm Ma Thần kia, ấn tượng trong lòng đối với Phương Thốn sơn rất sâu.
Trước mắt đã có một cơ hội luận bàn khó gặp như vậy, Tô Dịch tự nhiên vạn phần chờ mong.
Về phần có thể được toàn bộ truyền nhân Phương Thốn sơn tán thành hay không, Tô Dịch trái lại không để ý.
Một nén nhang sau.
Tô Dịch lặng yên đứng dậy.
Nhanh như vậy đã khôi phục?
Linh Huyền Tử kinh ngạc.
Lúc trước Tô Dịch đã bị thương nặng, hắn thấy rõ trong mắt, mà Tô Dịch có thể ở trong thời gian ngắn như thế khôi phục như lúc ban đầu, chỉ có thể chứng minh một sự kiện ——
Căn cơ đại đạo hùng hậu đến mức không thể tưởng tượng!
Cuối cùng, Linh Huyền Tử chưa nói gì, phất tay áo bào.
Thiên địa nhất thời xảy ra biến hóa.
Khi tầm nhìn khôi phục rõ ràng, Tô Dịch liền phát hiện, mình và Linh Huyền Tử xuất hiện ở trong một mảng núi non hoang dã cổ xưa sương khói tràn ngập.
"Tứ sư huynh, vị này chẳng lẽ chính là vị kiếm khách tiền bối kia?"
Theo một thanh âm, trong hư không đột nhiên có thêm một bóng người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận