Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1280: Phiền toái to rồi! (2)

Chương 1280: Phiền toái to rồi! (2)
Cảm ơn kimi đã ủng hộ truyện. ...
Tô Dịch cười cười, không nói thêm nữa, hai tay bấm quyết.
Xẹt xẹt!
Từng đạo hào quang lao ra, ngưng kết thành một sắc lệnh huyền ảo khó lường, từ từ bao trùm ở mặt ngoài ma thai, sau đó toàn bộ ma thai lúc sáng lúc tối, như hít thở, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được thu nhỏ lại.
Phong Nguyên sắc lệnh!
Một môn vô thượng diệu quyết chuyên môn phong ấn ma thai.
Cuối cùng, toàn bộ ma thai hóa thành kích cỡ đậu tằm, bị Tô Dịch há mồm nuốt, tiến vào trong đan điền nguyên phủ, bị vầng sáng màu xanh do hạt giống Thương Thanh biến thành bao phủ trong đó.
Làm xong tất cả cái này, Tô Dịch thở phào một ngụm khí đục, đang chuẩn bị ngồi thiền tĩnh tu, đột nhiên nhớ tới một sự kiện ——
Hôm nay lúc từ Thiên Mang sơn rời khỏi, hắn đã nhắc nhở Ông Cửu, để Nguyên Hằng cùng Bạch Vấn Tình một đoạn này thời gian vẫn nán lại ở hoàng thất Đại Hạ quay về.
Nhưng thẳng đến bây giờ, cũng chưa thấy hai người quay về.
"Ông Cửu người này, làm việc thật có chút không đáng tin nha."
Sau đó Tô Dịch lắc lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu ngồi thiền tu luyện.
Thành Cửu Đỉnh chính là địa bàn của hoàng thất Đại Hạ, có đương kim Hạ hoàng quan tâm, hai người hẳn sẽ không gặp chuyện. ...
Cùng lúc đó.
Thiên Mang sơn.
Trong một cung điện.
"Lão Thủy, chủ thượng rốt cuộc đi đâu rồi?"
Ông Cửu nhíu mày.
Hôm nay sau khi từ Tu Di tiên đảo quay về, lão ngay lập tức tới bái kiến đương kim Hạ hoàng, lại bị nói cho biết, đương kim Hạ hoàng sớm ở nửa tháng trước đã ra ngoài du lịch, đến nay chưa về.
Bên cạnh, Thủy Thiên Kỳ vẫn luôn theo ở bên người đương kim Hạ hoàng làm việc lắc đầu nói: "Chủ thượng lúc rời khỏi, chỉ nói muốn đi tìm một ít thần liệu, dùng để chữa trị Cửu Đỉnh Trấn Giới trận, về phần đi đâu, ta sao có thể biết."
Ông Cửu nhíu mày chặt hơn nữa,"Nhưng lúc này cũng đã trôi qua nửa tháng, chủ thượng không có một chút tin tức nào?"
Thủy Thiên Kỳ lắc đầu lần nữa.
Thấy vậy, Ông Cửu không khỏi có chút sốt ruột,"Vậy phải làm sao bây giờ, Tô Dịch tiểu tử kia gây ra họa lớn ngập trời bực này, nhỡ đâu bị những kẻ địch kia lúc này tìm tới cửa, hậu quả quả thực thiết nghĩ không chịu nổi."
Thủy Thiên Kỳ trầm ngâm nói: "Chủ thượng trước khi rời khỏi, từng dặn dò do hoàng tộc tam trưởng lão 'Thiên Dương vương' đến cai quản công việc hoàng thất. Theo ta thấy, Thiên Dương vương hôm nay sợ là cũng đã sớm biết được việc này, quả quyết sẽ không đứng nhìn."
"Thiên Dương vương?"
Ông Cửu lâm vào suy nghĩ.
Thiên Dương vương, tên Hạ Lâm Uyên.
Đã là tam trưởng lão của hoàng tộc Đại Hạ, cũng là Thiên Dương vương danh chấn thiên hạ, bản thân là lão nhân của hoàng thất Đại Hạ, vốn có uy vọng.
"Đi, chúng ta cùng đi bái kiến Thiên Dương vương, xem xem hắn sẽ đối đãi việc này như thế nào."
Ông Cửu đứng dậy, muốn hành động.
Một tiếng bước chân vội vàng đột nhiên từ ngoài đại điện truyền đến.
Theo sát sau, một thị vệ đồ đen đi vào đại điện, nghiêm nghị vái: "Ty chức Đinh Thập Lục, bái kiến hai vị đại nhân."
"Đinh Thập Lục?"
Ông Cửu ngẩn ra,"Ngươi đêm khuya tới gặp, vì chuyện gì?"
Thị vệ đồ đen Đinh Thập Lục quỳ rạp xuống đất, mặt lộ vẻ xấu hổ, nói: "Hồi bẩm đại nhân, lúc trước ngài hạ đạt mệnh lệnh, do ty chức tự mình dẫn người, đi hộ tống hai người Nguyên Hằng, Bạch Vấn Tình tới Thanh Vân tiểu viện, nhưng ty chức vô năng, chưa thể hoàn thành mệnh lệnh của đại nhân."
Con ngươi Ông Cửu hơi co lại, nói: "Đây là ý gì?"
Đinh Thập Lục cúi đầu, không dám đi nhìn vào mắt Ông Cửu,"Ty chức lúc trước đi đón hai người Nguyên Hằng, Bạch Vấn Tình, thủ hạ của Thiên Dương vương đã trước một bước, mời hai người bọn Nguyên Hằng đi, nói là muốn mở tiệc chiêu đãi hai người, ty chức liền luôn chờ đợi, nghĩ chờ lúc hai người dự tiệc quay về, lại hộ tống bọn họ tới Thanh Vân tiểu viện."
"Ai ngờ, ty chức vất vả đợi tới vừa rồi, cũng chưa từng thấy hai người quay về, vì thế tự mình tới chỗ Thiên Dương vương tìm hiểu tin tức, lại bị nói cho biết, Thiên Dương vương muốn giữ hai người Nguyên Hằng, Bạch Vấn Tình một đoạn thời gian."
Nghe tới đây, sắc mặt Ông Cửu lúc sáng lúc tối, nhíu mày nói: "Thiên Dương vương vì sao phải giả mượn danh nghĩa dùng tiệc, đưa Nguyên Hằng, Bạch Vấn Tình đi?"
Thủy Thiên Kỳ cũng ý thức được không thích hợp, nói: "Thiên Dương vương căn bản không quen biết Nguyên Hằng, Bạch Vấn Tình, nhưng lại ở hôm nay đột nhiên phái người đưa hai người đi, nơi này tất có kỳ quái!"
"Đi, chúng ta đi gặp Thiên Dương vương một lần."
Hít sâu một hơi, Ông Cửu kiềm chế dự cảm bất hảo trong lòng, làm ra quyết đoán.
Thủy Thiên Kỳ gật gật đầu. ...
Thiên Mang sơn, trong một tòa cung điện kim bích huy hoàng, đèn đuốc sáng trưng.
Một bữa tiệc long trọng vừa mới chấm dứt.
Tân khách đều đã lục tục rời đi.
Thiên Dương vương Hạ Lâm Uyên thân là chủ nhà, ngồi một mình ở trên chủ tọa trung ương, trầm ngâm không nói.
Hắn tuy già nua, lại tinh thần quắc thước, mặc dù tùy ý ngồi, cũng có uy thế rất lớn.
"Đại nhân, Ông Cửu cùng Thủy Thiên Kỳ hai vị trưởng lão tới chơi."
Ngoài đại điện vang lên một tiếng bẩm báo cung kính.
Hạ Lâm Uyên nhíu mày, nghĩ chút, nói: "Để bọn họ vào đi."
Rất nhanh, Ông Cửu và Thủy Thiên Kỳ đi vào đại điện, đồng loạt vái chào.
Hạ Lâm Uyên ánh mắt thâm trầm, nói: "Hai vị đêm khuya đến, chẳng lẽ là vì việc Tô Dịch?"
Ông Cửu cùng Thủy Thiên Kỳ nhìn nhau một cái, đều gật gật đầu.
Hạ Lâm Uyên thở dài nói: "Đây chính là một chuyện phiền toái vô cùng khó giải quyết, xử lý có chút vô ý, sẽ khiến hoàng thất Đại Hạ ta gặp tai bay vạ gió."
Bạn cần đăng nhập để bình luận