Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6499. Sự chờ đợi của hắn (1)

Chương 6499. Sự chờ đợi của hắn (1)
Đáng tiếc, người này thông minh bị thông minh hại, tự cho là có thể lợi dụng chuẩn tắc làm người của Tô Dịch để mưu đoạt một đường sinh cơ, kết quả ngược lại bị Tô Dịch tương kế tựu kế, nháy mắt bắt được.
Tô Dịch nghĩ cũng không cần nghĩ, trong lòng Nhậm Đông Thệ khẳng định nghẹn khuất hỏng rồi.
Không nghĩ nhiều nữa, Tô Dịch quay lưng trở về chiến trường.
“Sư tôn.”
Bồ Huyễn ngay lập tức đi lên đón, tâm tình kích động, hốc mắt đỏ lên, hổ thẹn nói: “Đệ tử vô năng, để ngài mất mặt.”
Ở bên, Liên Lạc cũng chạy lên phía trước, cung kính hướng về Tô Dịch hành một đại lễ, “Liên Lạc bái tạ ân cứu mạng của Tô đại nhân!”
Nhìn bộ dáng thê thê thảm thảm đó của hai người, Tô Dịch cũng không khỏi đau lòng một phen.
Một người thân thể nổ tung, thần hồn trọng thương.
Một người thương thế thê thảm nặng nề, máu thịt be bét.
Nếu không phải mình sau khi biết tin tức, liền vội vã toàn lực chạy tới, hai người hôm nay nhất định chạy trời không khỏi nắng.
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Tô Dịch liền có một phần sát khí không ức chế được dâng lên.
Chỉ giết những Thiên Quân này, còn không giải hận!

Trong thiên địa tàn phá hoang vu, Tô Dịch ngồi ở ghế mây.
Bồ Huyễn ở một bên, mang tình huống trận đuổi giết này nói thẳng ra.
Xét đến cùng, Bồ Huyễn và Liên Lạc gặp trận đuổi giết này, có liên quan với Lữ Hồng Bào.
Năm đó một trận chiến Văn Châu kết thúc, Lữ Hồng Bào không rõ tung tích, mà làm thủ hạ của Lữ Hồng Bào, Liên Lạc tự nhiên mất đi chỗ dựa lớn nhất.
Đầu tiên là “Bạch Tước lâu” của Liên Lạc bị cường giả Thất Sát thiên đình san bằng, sau đó, Liên Lạc và Bồ Huyễn không thể không vong mệnh thiên nhai.
Thẳng đến nửa năm trước, bị Thiên Quân lấy Vương Sô cầm đầu trành thượng, vì thế trình diễn trận đuổi giết vắt ngang qua Vô Lượng châu, Tịch Vô châu cùng Thần Du châu này.
Kéo dài mãi đến bây giờ.
Nghe xong, trong lòng Tô Dịch cũng không khỏi cảm xúc.
Ở trước kia, Liên Lạc thân là chủ nhân Bạch Tước lâu, vinh quang cỡ nào, giết đại địch, cắt thủ cấp, xây tháp đầu người, hung uy chấn thiên hạ.
Nhưng khi chủ thượng Hồng Bào Thiên Đế của hắn gặp đại kiếp không rõ tung tích, tất cả đều đã thay đổi.
Tô Dịch nói: “Chủ thượng nhà ngươi chưa chết.”
Liên Lạc đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó mừng như điên nói: “Quá tốt rồi, quá tốt rồi, ta biết ngay mà, chủ thượng không có khả năng gặp chuyện!”
Tô Dịch cười cười, “Về sau chờ lúc hắn trở lại, khẳng định sẽ trút cơn giận này cho ngươi.”
Nói đến đây, trong lòng Tô Dịch khẽ động, lật lòng bàn tay, Mệnh Thư hiện ra.
Sau đó, Tô Dịch lấy tâm cảnh bí lực vươn vào trong Thiên Phạt Mệnh Khư trong Mệnh Thư trang đầu tiên, bắt đầu câu thông với “Vạn kiếp Đế Quân” “Vô Tịch Phật”.
Sau một lúc.
Tô Dịch như trút được gánh nặng, thu hồi Mệnh Thư.
Thành rồi.
Hắn phân biệt lấy ra một tấm ngọc giản, ở trong đó khắc hai loại bí pháp, phân biệt đưa cho Liên Lạc cùng Bồ Huyễn.
“Bí pháp trong ngọc giản, có thể hóa giải tai họa ngầm trên thân các ngươi.”
Tô Dịch thuận miệng giải thích một câu.
Bồ Huyễn và Liên Lạc không khỏi ngẩn ra, ngoài rung động, đều vui sướng không thôi.
Tô Dịch phân phó: “Kế tiếp, trước ủy khuất hai người các ngươi một phen, trốn vào trong Tụ Lý Càn Khôn của ta tiềm tu.”
Hai người tự nhiên không có ý kiến.
Bồ Huyễn nhịn không được nói: “Sư tôn, ngài thì sao?”
Hắn phát hiện, Tô Dịch hoàn toàn không có bất cứ ý tứ gì muốn rời khỏi nơi đây.
Tô Dịch lười nhác nằm ở ghế mây, lấy ra một bầu rượu, lòng không ở đây nói: “Ta à, lòng có dư hận, vẫn chưa giải, cần chờ một chút nữa, khi nào giết thống khoái, khi đó lại đi cũng không muộn.”
Bồ Huyễn ngẩn ra, đang muốn khuyên cái gì, Liên Lạc đã ngắt lời: “Tô đại nhân tồn tại cỡ nào, đã làm ra quyết đoán này, tự nhiên thâm ý sâu sắc, ngươi cứ thành thành thật thật nghe lời là được rồi!”
Nói xong, Liên Lạc hướng về Tô Dịch lộ ra một nụ cười nịnh nọt không chút nào che giấu, “Tô đại nhân, vãn bối chúc ngài giết con mẹ nó cái kinh thiên động địa khiếp quỷ thần!”
Bồ Huyễn trợn mắt một cái, giờ là lúc nào rồi, thằng nhãi này lại vẫn không quên vỗ mông ngựa sư tôn nhà mình!
Nhưng ngay sau đó, Bồ Huyễn liền thở dài: “Đệ tử chỉ hận bị thương trong người, sợ trở thành gánh nặng của sư tôn, nếu không, nhất định phải hầu hạ bên cạnh sư tôn, chiêm ngưỡng phong thái đại sát kẻ địch bốn phương của sư tôn, dốc lòng nghiền ngẫm trình độ kiếm đạo của sư tôn, phất cờ hò reo cho sư tôn, để tăng thanh thế!”
Tô Dịch: “...”
Hai tên này đều bị thương thành như vậy rồi, thế mà còn không quên vỗ mông ngựa, thật quá ghê rồi.
“Mau lăn tới đây!”
Tô Dịch cười mắng một tiếng, phất tay áo, thu hai người vào Tụ Lý Càn Khôn.
Sau đó, hắn một mình một người ngồi ở nơi đó, một tay cầm bầu rượu, đôi mắt khép kín, thể xác và tinh thần đều trầm tĩnh.
Lúc trước, hắn mang tàn hồn Vương Sô và Nhậm Đông Thệ ném vào Mệnh Thư, ở dưới Vạn kiếp Đế Quân cùng Vô Tịch Phật liên thủ bào chế, tàn hồn Vương Sô cùng Nhậm Đông Thệ căn bản là không chống đỡ được, thành thành thật thật giao ra pháp môn hóa giải tai họa ngầm trên thân Bồ Huyễn cùng Liên Lạc.
Hơn nữa, từ trong việc này, cũng khiến Tô Dịch biết, Nhậm Đông Thệ trước đó quả thực chưa từng nói dối, người sau đã mang tin tức truyền về Vô Lượng đế cung.
Không cần bao lâu, Vô Lượng đế cung nhất định sẽ áp dụng hành động.
Cho nên, Tô Dịch mới sẽ chờ ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận