Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 2160: Chín đại chân truyền (3)

Chương 2160: Chín đại chân truyền (3)
Ở dưới thế cục trước mặt, Bì Ma chỉ cần biết hắn còn sống, chắc chắn nghĩ tất cả biện pháp để bóp chết tất cả chuyện bất lợi đối với hắn xảy ra!
Dạ Lạc trầm mặc một phen.
Hắn biết, sư tôn nói là sự thật.
Chỉ là vừa nghĩ đến, ở sau khi mình tiến vào sư môn, Bì Ma quan hệ tốt nhất với mình lại là phản đồ, trong lòng Dạ Lạc liền phát nghẹn một trận.
Hồi lâu sau, Dạ Lạc mới nói: "Sư tôn, đệ tử không phải là giải thích cho Bì Ma, mà là hoài nghi, hắn hẳn là sẽ không vô duyên vô cớ lựa chọn phản bội, trong đó rất có thể có ẩn tình khác."
Tô Dịch gật gật đầu, nói: "Phàm việc thế gian, tất có nhân quả, về sau... Ta tự sẽ cho Bì Ma một cơ hội giải thích."
Dạ Lạc nhịn không được nói: "Vậy sư tôn sau khi biết chân tướng, sẽ tha thứ Bì Ma hay không?"
Ánh mắt Tô Dịch bình tĩnh, nói: "Vô luận là xuất phát từ loại nguyên do nào, chỉ cần phản bội, thì phải trả giá tương ứng!"
Trong lòng Dạ Lạc chấn động, gật gật đầu.
Thầy trò hai người vừa nói chuyện với nhau, vừa lao về phía di tích Táng Thần.
Dọc đường, Tô Dịch cũng từ trong miệng Dạ Lạc tìm hiểu được rất nhiều chuyện.
Đoàn người Hỏa Nghiêu lần này từ Đại Hoang đến U Minh, quả thật là phụng lệnh Bì Ma mà đến.
Tục truyền, là vì Bì Ma biết được tin tức Khổ Hải kịch biến, ý thức được Táng Đạo Minh Thổ nghi là cất giấu bí mật luân hồi, cho nên để hai người Hỏa Nghiêu, Dạ Lạc cùng nhau tự mình xuất động.
Mà bọn Hỏa Nghiêu sau khi đến U Minh, cũng là thông qua tin tức đám người Cố Tự Minh, Nghê Sương tìm hiểu được, ở trước đó không lâu, vừa mới bắt được lão mù quay về tông môn, do đó đạt được rất nhiều sự tích có liên quan với Tô Dịch.
Vì thế, mới có trận sát cục này hôm nay.
Chẳng qua, vô luận là Dạ Lạc, hay đám người Nghê Sương, từ đầu đến cuối đều chẳng hay biết gì, biết chân tướng, chỉ có bọn Hỏa Nghiêu, Cố Tự Minh ít ỏi mấy người.
Đồng thời, Tô Dịch cũng hiểu biết được, ở Đại Hoang Cửu Châu hôm nay, trừ Hỏa Nghiêu, Dạ Lạc gia nhập Huyền Quân minh, còn có Tứ đệ tử Cẩm Quỳ.
Dựa theo cách nói của Dạ Lạc, ở trong năm trăm năm qua, Cẩm Quỳ luôn bế quan tiềm tu, không hỏi thế sự, cho nên hắn cũng không cách nào kết luận, năm đó lúc Bì Ma cấu kết kẻ thù bên ngoài xâm nhập Thái Huyền động thiên, Cẩm Quỳ có tham dự hay không.
Mà Thái Huyền động thiên, vẫn luôn do một mình Thanh Đường nắm giữ.
Năm trăm năm qua, Thanh Đường lấy "thảo nghịch" làm danh nghĩa, trước sau chém giết rất nhiều đối thủ, hầu như đều là nhân vật năm đó từ Thái Huyền động thiên phản bội.
Như là một ít ký danh đệ tử của Tô Dịch kiếp trước, cùng với một bộ phận cường giả Huyền Quân minh!
Mà ở trong mắt tu sĩ Đại Hoang thiên hạ, hành động trả thù của Thanh Đường, đầu mâu hoàn toàn là hướng về phía Huyền Quân minh Bì Ma sáng lập.
Một cái là quái vật lớn lấy đại đệ tử của Huyền Quân Kiếm Chủ cầm đầu, một cái là trận doanh lấy tiểu đệ tử Thanh Đường của Huyền Quân Kiếm Chủ cầm đầu, vẫn như cũ lấy "Thái Huyền động thiên" làm cờ hiệu.
Giữa hai bên, thế như nước lửa!
Năm trăm năm qua, ở giữa hai trận doanh lớn bùng nổ không biết bao nhiêu huyết chiến.
Tìm hiểu được những thứ này, Tô Dịch cũng không kỳ quái.
Bì Ma coi Thanh Đường là phản nghịch, ý đồ đoạt lại Thái Huyền động thiên.
Thanh Đường tự nhiên cũng sẽ coi Bì Ma là phản đồ, tiến hành thảo phạt.
Nhưng còn có một chuyện làm Tô Dịch cảm thấy khó hiểu, nói: "Không có đồng môn khác ở lại bên người Thanh Đường?"
Dạ Lạc lắc đầu nói: "Trước kia, nhị sư huynh ý đồ hóa giải ân oán giữa Bì Ma cùng Thanh Đường, từng tự mình tới Thái Huyền động thiên, nhưng lại bị Thanh Đường đánh đuổi đi. Nghe nói nhị sư huynh vì thế đau lòng vô cùng, đi xa tha hương, ai cũng không biết hắn đã đi đâu."
Nghe vậy, Tô Dịch không khỏi than thở,"Cũng chỉ có nhị sư huynh ngươi mới sẽ ngu ngốc đi thử làm chuyện bực này."
Cảnh Hành thiên tính thuần lương, không thích giết chóc chiến đấu, giống như con mọt sách, thích giảng đạo lý cùng người ta, lấy đức thu phục người.
Chẳng qua, Cảnh Hành khó được là tâm tính như ngọc, ôn thuần nhân hậu.
Đây cũng là chỗ Tô Dịch thưởng thức cùng coi trọng Cảnh Hành nhất.
Quân tử như ngọc, nên như thế.
"Ngũ sư huynh Vương Tước cùng bát sư đệ Bạch Ý của ngươi thì sao?"
Tô Dịch hỏi tiếp.
Vô luận là lúc ở Thương Thanh đại lục nhìn thấy thất đệ tử Huyền Ngưng, hay ở hôm nay nhìn thấy lục đệ tử Dạ Lạc, hai người đều hầu như chưa nói đến Vương Tước cùng Bạch Ý.
Điều này làm Tô Dịch không khỏi có chút khó hiểu.
Dạ Lạc trầm mặc một phen.
Hồi lâu sau, hắn nói: "Từ sau năm đó sư tôn luân hồi chuyển thế, con liền chưa từng thấy ngũ sư huynh nữa, cũng là về sau nghe nói, ngũ sư huynh chết ở chỗ sâu trong 'Thập Vạn yêu sơn'."
Đã... Đã chết! ?
Bóng người phi độn của Tô Dịch tạm dừng, đôi mắt chợt co lại, vẻ mặt biến ảo, hiếm thấy có chút thất thố.
Vương Tước.
Đệ tử thứ năm dưới trướng Tô Dịch, hạt giống kiếm đạo trời sinh, tính tình khoáng đạt, làm người tiêu sái, sớm từ lúc thiếu niên, đã đi theo ở bên người Tô Dịch tu hành.
Ở trong một đám đồng môn, thân phận của Vương Tước có chút đặc thù, hắn là hậu duệ dòng chính "Trung Châu Vương thị" một trong các đại tộc cổ xưa nhất Đại Hoang.
Càng là kỳ lân nhỏ thứ bảy từ trước tới nay của 'Trung Châu Vương thị' có được thiên phú "Ngũ Đức Chi Thể"!
Bạn cần đăng nhập để bình luận