Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 129: Người hái thuốc cùng Quỷ mẫu lĩnh (2)

Chương 129: Người hái thuốc cùng Quỷ mẫu lĩnh (2)
Nghĩ chút, hắn lại ra tay, trực tiếp bỏ đi hai bên kiếm ngạc của chuôi kiếm, thành một lưỡi kiếm, như vậy, ngay cả chuôi kiếm cũng nhập vào trong vỏ kiếm trúc xanh.
Sau đó, Tô Dịch lại dùng một đám tơ trúc xanh bện một sợi dây thừng mềm dẻo, thắt chặt ở vị trí miệng vỏ kiếm, như vậy, liền có thể đeo bên hông.
Tô Dịch giơ lên vỏ kiếm trúc xanh đã làm xong, đặt ở trước mắt đánh giá.
Chỉ thấy dưới ánh mặt trời, vật ấy xanh biếc óng ánh, trong suốt như mỹ ngọc, nắm trong tay, xúc cảm mát mẻ mềm mại, cực kỳ thoải mái.
So với nói đây là vỏ kiếm, không bằng nói là một cây gậy chống bằng trúc.
Theo cổ tay Tô Dịch rung lên.
Keng!
Trần Phong kiếm chợt lướt ra, kiếm ngân vang u u.
"Không tệ, lúc bình thường dùng làm gậy trúc, khi chiến đấu thì tiện rút kiếm giết địch, cái này chung quy mỹ quan hơn nhiều so với bên hông đeo một cái vỏ kiếm..."
Tô Dịch rất hài lòng.
Trần Phong kiếm tuy chỉ có một tia linh tính, nhưng về sau chỉ cần thấm vào ở trong vỏ kiếm Thanh Ngọc Linh Trúc này, sự sắc bén cùng tính chất của nó liền sẽ được tẩm bổ cùng biến hóa.
Đây mới là nguyên nhân Tô Dịch chế tác vỏ kiếm này.
Kế tiếp, hắn mang Thanh Ngọc Linh Trúc khác còn lại lần lượt bổ ra, vót thành miếng trúc dài bảy tấc, đến cuối cùng, tổng cộng chế tác ba mươi sáu cái.
Những thứ này đều là linh tài, có thể khắc trên đó một ít phù lục cơ sở, có thể dùng để bày trận, giết địch, trừ tà, bói toán...
Cuối cùng, Tô Dịch lại làm cho mình một cây trâm trúc.
Đương nhiên, hắn mang màu xanh vỏ trâm trúc cạo không còn một mảnh, để cây trâm hiện ra một loại màu trắng óng ánh chất phác thanh nhã.
Nếu đeo một cây trâm xanh, một mảng màu sắc này trên đầu không khỏi sẽ làm người ta hiểu lầm.
(bên Trung Quốc, trên đầu có màu xanh giống bị cắm sừng ở bên ta)
Tô Dịch tới trước gương đồng trong phòng.
Hắn trong gương đồng, chắp tay sau lưng, tóc dài lấy trâm trúc trắng bóng búi thành búi tóc đạo sĩ, bên hông đeo chéo một cây gậy trúc, khoan khoái lưu loát.
Mà có được lịch duyệt cùng tâm cảnh kiếp trước, cũng làm khí chất của hắn càng thêm lạnh nhạt, có thể xưng là tự do thoải mái, trầm tĩnh xuất trần.
"Dù sao mới mười bảy tuổi, còn trẻ sắc bén, hoàn toàn không có một tia già nua, vậy mới có một chút phong thái kiếp trước của ta."
Tô Dịch hài lòng gật gật đầu.
"Tác phong của tiên sư, khiến Oản Nhi nghĩ tới tám chữ 'Lang diễm độc tuyệt, thế vô kỳ nhị'."
Đột nhiên, trong hồ lô dưỡng hồn truyền ra tiếng ca ngợi rụt rè của Khuynh Oản, lá gan của nàng tựa như to lên không ít, hôm nay cũng dám chủ động lên tiếng.
"Một túi da ưa nhìn mà thôi, cũng chỉ có thiếu nữ như ngươi mới sẽ để ý như vậy."
Tô Dịch không tán đồng lắc lắc đầu, phân phó,"Ngươi chuẩn bị một phen, có khả năng sắp tới ta sẽ đưa ngươi đi cùng tới Quỷ Mẫu lĩnh."
Sau đó, hắn đi thẳng tới trước bàn sách, bắt đầu dùng miếng trúc chế phù. ...
Chạng vạng.
Hồ Thuyên dẫn theo một người hái thuốc tên là "Quách Bính" tới Hạnh Hoàng tiểu cư.
Quách Bính đã rất già nua, tóc thưa, bóng người cao lớn khô gầy sứt sẹo.
Hắn đội nón, dưới nón là một khuôn mặt dọa người, nửa khuôn mặt của hắn sưng đỏ nổi bật, nửa khuôn mặt xanh tím biến thành màu đen, mặt vặn vẹo như mặt quỷ, đặc biệt đáng sợ.
"Cô gia, Quách lão đầu này là kẻ kinh nghiệm phong phú nhất trong người hái thuốc trong thành, rất nhiều năm trước, đã từng lui tới ở vùng Quỷ Mẫu lĩnh."
Nhìn thấy Tô Dịch, Hồ Thuyên giới thiệu,"Cũng chỉ có Quách lão đầu quen thuộc nhất đối với tình huống Quỷ Mẫu lĩnh, có thể xưng là rõ như lòng bàn tay."
"Hồ quản sự quá khen rồi, từ năm đó tiểu lão ở Quỷ Mẫu lĩnh bị một con quỷ vật làm bị thương thân thể, đến nay đã mười năm chưa từng tới Quỷ Mẫu lĩnh."
Quách Bính bên cạnh giọng khàn khàn, uể oải, tựa như thân thể đã rất suy yếu.
Đánh giá cao thấp Quách Bính một phen, Tô Dịch chợt hỏi: "Ngươi năm đó đụng tới, là 'Âm sát quỷ' phải không?"
"Âm sát quỷ?"
Quách Bính ngơ ngẩn, hắn chỉ là một người thường, căn bản không biết việc quỷ quái.
Tô Dịch thuận miệng nói: "Âm sát quỷ, là một trong các lệ quỷ cấp thấp nhất, sinh ra ở nơi mồ mả không sạch sẽ."
"Phàm là bị khí tức quỷ này dính, sẽ bị bích hỏa âm độc xâm nhập cơ thể, nhẹ thì giống ngươi, biến thành 'mặt quỷ âm dương', ngày đêm gặp âm độc ăn mòn sinh cơ, khổ không muốn sống."
"Nặng thì không quá ba ngày, sẽ hóa thành một bộ xương khô."
Nghe xong, Hồ Thuyên cũng không khỏi kinh ngạc, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói chuyện quỷ dị không lành bực này.
Quách Bính thì ngây ra một phen, sau đó trở nên kích động, mặt lộ vẻ mong chờ, run giọng nói: "Cô gia, vậy ngài có cách nào cứu chữa thương thế bực này hay không?"
Tô Dịch gật gật đầu, thuận miệng nói: "Ngươi đã trúng độc mười năm, bích hỏa âm độc đã xâm nhập ngũ tạng nội phủ của ngươi, muốn hoàn toàn khư độc, không dễ dàng."
Quách Bính 'bịch' một tiếng quỳ rạp xuống, dập đầu nói: "Cô gia, van cầu ngài cứu tiểu lão. Mười năm nay, tiểu lão bị tra tấn khổ không muốn sống, khổ không nói nổi, nếu không phải cần chiếu cố vợ con, đã sớm tự sát!"
"Chỉ cần cô gia đáp ứng cứu tiểu lão, tiểu lão nguyện tự mình dẫn cô gia tới Quỷ Mẫu lĩnh một chuyến!"
Ánh mắt Tô Dịch nhìn về phía Hồ Thuyên, nói: "Đợi lát nữa ta kê một phương thuốc, ngươi đi bốc thuốc sắc cho hắn, khoảng nửa năm thời gian, liền có thể hoàn toàn tiêu trừ âm độc trong cơ thể."
Bạn cần đăng nhập để bình luận