Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 5097: Ngọn nguồn chân tướng (2)

Chương 5097: Ngọn nguồn chân tướng (2)
Nhìn như là nhắc nhở Tô Dịch Nhật Quỹ thành kia rất nguy hiểm.
Nhưng đối với Tô Dịch mà nói, rõ ràng Trụ Diệp Thiên Tôn cũng từng nhắc nhở các loại nguy hiểm của Nhật Quỹ thành, thiếu nữ váy vải Hồng Lý nhắc nhở, không khỏi có chút dư thừa.
Lại thêm Hồng Lý vừa mới thua ở trong tay hắn, lại còn có lòng nhắc nhở hắn cẩn thận.
Loại khác thường này, nhìn như rất nhỏ bé cùng lơ đãng, mặc cho ai cũng sẽ không để ý.
Nhưng chính là chi tiết nhỏ này, khiến Tô Dịch đang chuẩn bị tiến vào Nhật Quỹ thành cảm giác được có chút không thích hợp.
Sự thật chứng minh, cái nhắc nhở này rất mấu chốt! !
Chính bởi vì cái nhắc nhở này, khiến hắn lúc xông pha mười hai bí giới đồng hồ mặt trời diễn hóa kia, đã nhận ra rất nhiều chỗ kỳ quái cùng khác thường.
Theo những kỳ quái cùng khác thường này tích lũy, khiến Tô Dịch rốt cuộc kết luận, nguy hiểm lớn nhất của Nhật Quỹ thành, không ở các nguy hiểm kia trong Nhật Quỹ thành, mà ở chỗ Trụ Diệp Thiên Tôn! !
"Hồng Lý nha đầu kia là trí tuệ nhất, ta căn bản chưa từng nói với nó bất cứ chuyện gì có liên quan với cản trở đạo hữu, nhưng... Nhìn ra được, nha đầu kia mơ hồ đã đoán được."
Trụ Diệp Thiên Tôn lộ ra vẻ mặt vui mừng,"Nói thật, ta không những sẽ không vì thế để trong bụng, trong lòng ngược lại yên tâm hơn rất nhiều, về sau mặc dù không có ta che chở, nghĩ hẳn nó cũng sẽ không chịu bao nhiêu thiệt thòi."
Nhìn ra được, lão đối với đệ tử Hồng Lý là yêu thích phát ra từ trong lòng, ở lúc nói tới Hồng Lý, mi tâm treo sự cưng chiều không che giấu được.
Tô Dịch cười cười, nói: "Mỗi người đều có con đường mình phải đi, Hồng Lý cô nương về sau có hy vọng trở thành người định đạo, thành tựu đại đạo của nàng ấy cũng nhất định không thể hạn lượng."
Dừng một chút, Tô Dịch thu lại nụ cười, nói: "Mà bay giờ, trong lòng ta trái lại có một chỗ không hiểu."
"Đạo hữu cứ nói không sao."
"Lúc trước ta bị nhốt trong mảng bóng đêm như hư vô kia, đạo hữu vì sao không nhân cơ hội ra tay?"
Trụ Diệp Thiên Tôn cười lên.
Chỉ là nụ cười đó lại có chút phức tạp, nói: "Lực lượng của Thái Thủy Thần Diễm, đủ có thể đối kháng Thái Thủy Chi Tiên, đây cũng là nguyên nhân vì sao đạo hữu vừa rồi không thể vận dụng Thái Thủy Chi Tiên."
"Mà lúc ấy, ta quả thực có ý muốn ra tay, nhưng lại không làm được."
Lão thở dài,"Không phải là nhân từ nương tay, cũng không phải là có sự băn khoăn khác, cũng không phải bởi vì sợ hãi cái chết. Mà là..."
Lão giương mắt chăm chú nhìn Tô Dịch,"Đạo hữu không cho ta cơ hội! Ta chưa từng thấy tâm cảnh không thể phá vỡ, không thể phá giải giống đạo hữu, hoàn toàn không tìm thấy bất cứ một tia sơ hở nào."
"Dưới tình huống bực này, ta cho dù giết các hạ, cuối cùng cũng không đạt được thứ ta muốn."
Tô Dịch nhíu mày, nói: "Ngươi lúc ấy... Muốn tiến hành đoạt xá đối với ta?"
Trụ Diệp Thiên Tôn thản nhiên nói: "Không sai, đạo thể của ta đã hủy, mà năm đó bởi vì muốn tránh né Thái Thủy hạo kiếp đả kích, một luồng tàn hồn này của ta không thể không hoàn toàn dung nhập trong lực lượng bổn nguyên của thần khí đồng hồ mặt trời."
"Bởi vậy, ta có thể hóa thân mười hai Thủ Giới Giả kia, ở lúc trước tiến hành cản trở đối với đạo hữu."
"Nhưng cũng bởi vậy, khiến một luồng tàn hồn này của ta hoàn toàn bị nhốt ở trong đồng hồ mặt trời,"
"Đổi lại mà nói, ta bây giờ, cũng không khác gì khí linh đồng hồ mặt trời, về sau cho dù thời đại hắc ám thần thoại tiến đến, ta cũng nhất định không có khả năng thoát vây, khôi phục đạo hạnh trước kia nữa."
"Nhưng nếu có thể mượn cơ hội này, đoạt xá các hạ, bằng lực lượng luân hồi cùng Thái Thủy Chi Tiên các hạ nắm giữ, đủ có thể thoát khỏi đồng hồ mặt trời trói buộc!"
"Ngoài ra, ta cũng có thể bởi vì đoạt xá đạo hữu, mà bước lên con đường đạo hữu vẫn luôn truy cầu, trở thành... Người định đạo!"
Nói đến đây, Trụ Diệp Thiên Tôn than thở một tiếng, ánh mắt ảm đạm,"Nhưng bây giờ ta mới phát hiện, đường này không thông!"
"Cho dù tâm cảnh đạo hữu xuất hiện sơ hở, nhưng nắm giữ lực lượng luân hồi đã đủ có thể thoải mái phá cục."
Tô Dịch nghe xong, lúc này mới ý thức được mình lúc trước bị nhốt, tình cảnh là mạo hiểm cùng đáng sợ cỡ nào.
Chẳng qua, suy nghĩ một chút, Tô Dịch không khỏi cười lắc đầu nói: "May mắn ngươi lúc ấy chưa tìm được cơ hội, nếu không, luồng tàn hồn này của ngươi cũng nhất định không giữ được."
Trước kia, cũng không thiếu người từng ý đồ đoạt xá đối với Tô Dịch, nhưng không có ngoại lệ, đều chết rất thảm.
Bởi vì mấu chốt của đoạt xá, là ở chỗ cướp lấy tâm trí, chiếm cứ thần hồn.
Mà trong não hải Tô Dịch... Có Cửu Ngục Kiếm tọa trấn!
Ai đoạt xá người đó chết.
Vô luận tu vi cao thấp!
Đôi mắt Trụ Diệp Thiên Tôn hơi nheo lại, nghe hiểu lời của Tô Dịch.
Lão cho dù không rõ sự tồn tại của Cửu Ngục Kiếm, cũng đã đoán ra trên người Tô Dịch tất có đại sát khí khắc chế đoạt xá! !
Nói chuyện đến đây, không khí đột nhiên trở nên nặng nề.
Tô Dịch việc mình mình uống rượu, chưa nói gì.
Trụ Diệp Thiên Tôn thì đang trầm mặc, rõ ràng nghĩ đến cái gì.
Chuyện cũng đã nói ra rồi, rắn bò qua còn để lại vết, chân tướng, tất cả đều đã được giải đáp.
Hồi lâu sau, vẫn là Trụ Diệp Thiên Tôn dẫn đầu mở miệng, đánh vỡ sự trầm mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận