Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7584: Nghìn trượng thiên địa có ta vô địch (2)

Chương 7584: Nghìn trượng thiên địa có ta vô địch (2)
Vinh dự như vậy, hoàn toàn không ai có thể sánh bằng.
Cho nên đối mặt Tôn Nhương, Hoàng Thế Cực nào dám có chút sơ ý?
“Ngươi liên thủ cùng bọn Thiếu Hạo Sách, muốn mượn cơ hội này, hoàn toàn khai chiến với Huyền Hoàng thần tộc ta?”
Hoàng Thế Cực trầm giọng nói.
Sau khi bình tĩnh, hắn chợt ý thức được một sự kiện, Tôn Nhương xuất hiện, rất có thể đến từ định đạo giả bày mưu đặt kế.
Nếu như thế, không thể nghi ngờ ý nghĩa, tin tức một trận chiến Cửu Khúc Thiên Lộ cùng Sâm La huyết chiến, định đạo giả rất có thể đã biết!
Nghĩ đến đây, trong lòng Hoàng Thế Cực lại trầm xuống.
“Lão Hoàng, cái này ngươi đã có thể khinh thường của ta làm người.” 
Tôn Nhương khẽ lắc đầu, “Chúng ta kết giao nhiều năm, ngươi hẳn là rõ nhất, Tôn Nhương ta làm việc, xưa nay một mình một ngựa, không cầu người, trước kia như thế, trước mắt cũng như thế, chưa bao giờ thay đổi.” 
Dừng một chút, một tay hắn chỉ lên bầu trời, “Bọn Thiếu Hạo Sách, là muốn mang ta dùng làm đao, ta tuy không để ý, nhưng cũng không thể từ chối, dù sao, bọn họ đều là cống hiến cho đại nhân.” 
Tôn Nhương vỗ vỗ bả vai Hoàng Thế Cực, “Lão Hoàng ngươi nếu không muốn bị thương, cũng đừng ngăn cản ta, tin tưởng chỉ cần ta không động thủ, bọn họ tự nhiên cũng không dám giết vào Huyền Hoàng thần tộc các ngươi.” 
Hoàng Thế Cực thở dài một tiếng, chỉ nói: “Ngươi còn chưa nói, lần này đến rốt cuộc là muốn làm cái gì.” 
Tôn Nhương cười nói: “Ngươi còn có thể đoán không ra? Mà thôi, ta cũng không ngại thẳng thắn thành khẩn nói một lần, ta lần này đến, muốn tìm là Mệnh Quan Tô Dịch.” 
Hoàng Thế Cực nhìn chằm chằm Tôn Nhương, nói: “Tìm hắn làm cái gì?” 
Tôn Nhương vẫn chưa cảm thấy phiền, nói: “Đại nhân có lệnh, điều tra tung tích dẫn độ giả, mà trên người Tô Dịch, có manh mối của dẫn độ giả.” 
Hoàng Thế Cực ngẩn ra, “Không phải vì giết Tô Dịch mà đến?” 
Tôn Nhương cười nói: “Đại nhân vẫn chưa hạ lệnh bảo ta làm như vậy, cho nên, ta đã có thể lựa chọn bao biện làm thay, cũng có thể lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, lão Hoàng ngươi cảm thấy, ta sẽ làm như thế nào?” 
Hoàng Thế Cực lắc đầu, “Suy nghĩ trong lòng ngươi, ta sao có thể đoán ra.” 
Tôn Nhương thổn thức nói: “Xét đến cùng, vẫn là quá lâu chưa gặp mặt rồi, đi thôi, đợi ta đi gặp Tô Dịch kia một lần, chờ sau khi hoàn thành công việc, hai chúng ta phải uống một bầu rượu! Bọn họ coi lão Hoàng ngươi là phản đồ, nhưng ở trong lòng ta, chung quy vẫn là nhớ tình cũ.” 
Hoàng Thế Cực che ở trên con đường phía trước không nhúc nhích, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Đại đạo hướng lên trời, mỗi người đi một bên, như ngươi ta đã không phải người trên một con đường, cũng không cần niệm tình cũ cái gì!” 
Xa xa, Tố Uyển Quân, Vương Chấp Vô, Hoàng Hồng Dược, cùng một đám kiếm tu Kiếm Đế thành đều chú ý động tĩnh bên này. 
Bọn họ cũng đều đã nhìn ra, thanh niên áo bào xám tên Tôn Nhương kia, rõ ràng là người quen cũ của Hoàng Thế Cực. 
Nhưng lập trường của hai người đã hoàn toàn khác nhau. 
Bởi vì Tôn Nhương, là thủ hạ của định đạo giả! 
Cho nên nghe đoạn lời đó của Hoàng Thế Cực, mọi người đều trận địa sẵn sàng đón quân địch, làm sẵn dự tính ra tay bất cứ lúc nào! 
Tôn Nhương cười nhìn Hoàng Thế Cực, “Ngươi nha, vẫn là cố chấp giống như năm đó, cũng được, hai huynh đệ chúng ta luận bàn trước một trận.” 
Hắn vươn tay, năm ngón tay vươn ra, lòng bàn tay hướng lên trời. 
Một luồng kiếm uy vô hình chợt xuất hiện. 
Mọi người nơi xa cũng chưa phát hiện bất cứ gì khác thường, thậm chí cũng chưa từng cảm thấy một tia lực lượng dao động. 
Nhưng đôi mắt Hoàng Thế Cực lại chợt co lại, áo bào trên người chợt căng phồng lên, tay phải kết ấn, đánh ra ngang trời. 
Một tiếng kêu như phượng hoàng hót vang vọng, mọi người thấy mắt đau đớn, chỉ cảm thấy một chưởng này của Hoàng Thế Cực, trực tiếp như có một con thần hoàng vỗ cánh mà ra, tắm ngọn lửa thần lấp lánh vô cùng, chiếu rọi càn khôn. 
Uy năng cỡ đó, mạnh đến trình độ không thể tưởng tượng. 
Thế mà vừa lên đã dốc hết toàn lực? 
Đôi mắt đẹp của Tố Uyển Quân hơi co lại. 
Nàng từng kiến thức chiến lực khủng bố của Hoàng Thế Cực vị thiên khiển giả này, cho nên một chớp mắt đã phán đoán ra, một đòn này của Hoàng Thế Cực, như liều mạng! 
Lại thấy Tôn Nhương mỉm cười, bàn tay mở ra đột nhiên lật một cái. 
Một màn quỷ dị xảy ra, thiên địa nghìn trượng lấy Tôn Nhương cùng Hoàng Thế Cực làm trung tâm, chợt sụp đổ nổ tung, vạn vật tịch diệt. 
Thời không hỗn loạn sụp đổ. 
Thần hoàng vỗ cánh mà ra, ánh lửa lấp lánh hừng hực... Tất cả đều tiêu tán trong cảnh tượng hủy diệt khủng bố kia. 
Lực lượng trong cái lật bàn tay đó, như mang nghìn trượng thiên địa đánh nổ, hoàn toàn hóa thành hỗn độn sụp đổ. 
Mà ở ngoài nghìn trượng, tất cả đều chưa từng chịu bất cứ ảnh hưởng gì, mỗi cành cây ngọn cỏ cũng chưa từng phá hư. 
Mọi người nơi xa cũng chưa từng cảm nhận được bất cứ một tia khác thường nào. 
“Thủ đoạn thật khủng khiếp!” 
Tố Uyển Quân khẽ nhíu đôi lông mày thanh tú, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một sự ngưng trọng. 
Một đòn này của Tôn Nhương, nắm giữ đối với lực lượng đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng, hóa nghìn trượng thiên địa thành giới. 
Trong giới là chiến trường. 
Ngoài giới thì không chịu ảnh hưởng. 
Điều không thể tưởng tượng nhất là, lực lượng chu hư quy tắc Ngô Đồng động thiên này, thế mà chưa từng bị kinh động! 
Cho người ta cảm giác, tựa như thiên địa nghìn trượng kia, ngăn cách ở ngoài Ngô Đồng bí cảnh này. 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận