Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 4518: Người thần bí nhất dòng sông kỷ nguyên (2)

Chương 4518: Người thần bí nhất dòng sông kỷ nguyên (2)
Theo nàng vung tay lên, dây thừng màu bạc lao lên ngang trời, hóa thành một dòng tinh hà màu bạc cuồn cuộn trải ra ở trên không trung.
Ào!
Tinh hà màu bạc giống như thiêu đốt, cuồn cuộn, phóng ra uy năng hủy thiên diệt địa.
"Giết!"
Hầu như cùng lúc, một đám Thần Chủ cùng chúa tể cấm khu cũng theo đó ra tay, dốc hết toàn lực, vận dụng đòn sát thủ.
Căn bản không cách nào hình dung sự khủng bố của một lần đối kháng này.
Thiên địa hoàn toàn sụp đổ, hư không điêu linh.
Một đám thần linh đang xem cuộc chiến nơi xa đều lông tóc dựng cả lên, biến sắc hẳn, toàn lực thúc giục một thân đạo hạnh, mới hóa giải loại dư âm chiến đấu khuếch tán tới kia.
Trong Vĩnh Trú quốc, không biết bao nhiêu nơi sụp đổ trầm luân, hư không vỡ nát, khí tức kiếp nạn càn quét.
Hạo kiếp như tận thế hoàn toàn bùng nổ, mang đến vô tận tuyệt vọng cho thế gian.
Ầm! !
Trong chiến trường, có tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.
Có nhân vật Thần Chủ cùng chúa tể cấm khu ý chí pháp thân gặp đả kích, thiếu chút nữa bị hoàn toàn hủy diệt.
Tinh hà kia như thiêu đốt, phóng ra đều là lực lượng như quy tắc trật tự, đánh tan thế công của một đám đại địch! !
Nhưng một cái chớp mắt này, Lạc Huyền Cơ cũng gặp phải cắn trả, một mảng chu hư quy tắc quỷ dị buông xuống, đánh bay cả người nàng đi.
thân thể mềm mại của nàng thiếu chút nữa bị bổ vỡ, một thân khí cơ ở bên bờ vực sụp đổ!
Nhưng Lạc Huyền Cơ chưa để ý những thứ này.
Trong đầu nàng chỉ có một ý nghĩ ——
"Một chớp mắt này, tên kia hẳn là đã chạy tới Cổ Thần lĩnh rồi nhỉ?"
Sau đó, nàng sửng sốt.
Bởi vì ở lúc bóng người nàng sắp ngã xuống mặt đất, vừa lúc nhìn thấy Tô Dịch vươn tay, đỡ lấy thân thể của nàng.
"Ngươi... Sao không đi! ?"
Lạc Huyền Cơ cuống cả lên, hận tới mức nghiến muốn gãy răng.
Mình liều mạng tranh thủ một tia cơ hội, thế mà cứ như vậy bị gã này lãng phí!
"Ngươi liều mạng vì ta, ta sao có thể một mình rời khỏi?"
Tô Dịch nói xong, dặt Lạc Huyền Cơ ở trên mặt đất,"Càng đừng nói, ngươi thực cho rằng ta không có cách nào thu thập những tên kia?"
Lạc Huyền Cơ: "..."
Nơi xa, một đám Thần Chủ cùng chúa tể cấm khu đều đã từ trong một đòn vừa rồi khôi phục lại.
Khi nhìn thấy Lạc Huyền Cơ bị thương nặng gần chết, mà Tô Dịch chưa từng đào tẩu, bọn họ đầu tiên là âm thầm thở phào một hơi, sau đó ánh mắt đều trở nên vô cùng lạnh như băng.
Lạc Huyền Cơ đã không có uy hiếp gì nữa, một đòn liều mạng đó của lúc trước, đã khiến nàng hoàn toàn không chống đỡ được!
Nghiêm khắc mà nói, Lạc Huyền Cơ không phải thua bọn họ những người này, mà là thua bởi lực lượng chu hư quy tắc đương thời cắn trả!
Trước mắt nên thu thập, là Tô Dịch!
"Đạo hữu, nhìn ra được, ngươi có lá bài tẩy khác, nếu không thi triển ra luôn bây giờ, để chúng ta được mở rộng tầm mắt?"
Nhiên Đăng phật cười mở miệng.
Trước mắt, vô luận Tô Dịch vận dụng thủ đoạn nào, cho dù cuối cùng mang ý chí pháp thân của bọn họ những người này tất cả đều hủy diệt, cũng không tính là gì.
Chỉ cần có thể đánh đến lúc Tô Dịch vô kế khả thi, đám thuộc hạ kia của các đại trận doanh bọn họ tự có thể thoải mái bắt giết Tô Dịch!
Chính bởi vì như thế, vô luận là Nhiên Đăng phật, hay là Thần Chủ khác giờ phút này đều rất trấn định, nắm chắc thắng lợi.
Các chúa tể cấm khu kia cũng rất thong dong.
Bởi vì trong Vĩnh Trú quốc này, tương tự cũng có thủ hạ của mỗi người bọn họ!
"Bây giờ ngươi hài lòng rồi?"
Ánh mắt Lạc Huyền Cơ u oán nhìn về phía Tô Dịch.
"Chờ sau khi ta giúp ngươi báo thù, mới có thể hài lòng, như vậy liền không cần nợ ngươi nhân tình."
Tô Dịch cười cười.
Nói xong, hắn bước ra một bước, đang muốn có động tác.
Ầm!
Chợt, một vị Thần Chủ dẫn đầu tấn công, bóng người bỗng dưng dịch chuyển, ngay sau đó liền xuất hiện ở trước người Tô Dịch, ấn xuống một chưởng.
Nhanh đến mức không thể tưởng tượng.
Hầu như cùng lúc, Thần Chủ cùng chúa tể cấm khu khác cũng đã xuất động, tốc độ mỗi người một nhanh hơn!
Hiển nhiên, bọn họ nhìn như không sợ hãi, thực ra căn bản không tính cho Tô Dịch cơ hội vận dụng lá bài tẩy, muốn lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, một hơi bắt được Tô Dịch.
"Muốn chết!"
Đôi mắt Lạc Huyền Cơ lạnh như băng, đang muốn đánh bạc tất cả đi ngăn cản.
Một cái chớp mắt này, một tiếng quát to chợt vang vọng:
"Đủ rồi! !"
Thanh âm vừa vang lên...
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Một vị Thần Chủ lao về phía Tô Dịch trước hết kia, thân thể tựa như tượng băng bị một cây thần chùy hung hăng đập trúng, ầm ầm nổ tung thành vô số mảnh!
Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng chưa kịp phát ra, đã hoàn toàn tan vỡ hủy diệt!
Một màn bá đạo đáng sợ đó, kinh động làm Thần Chủ cùng chúa tể cấm khu khác run lên, thân thể còn ở nửa đường liền đồng loạt tạm dừng, hơn nữa ngay lập tức lui bắn về.
Trong mây khói tràn ngập, chỉ thấy không biết từ khi nào, một ông lão gầy gò thấp bé xuất hiện ở trước người Tô Dịch.
Tóc rối bời như cỏ, xanh xao vàng vọt, mắt tam giác, cái mũi say rượu đỏ bừng, mặc một bộ đạo bào màu xám lôi thôi cũ nát, trong tay cầm một cây cờ phướn màu đen bẩn thỉu.
Diện mạo không xuất chúng.
Ngay cả khí chất cũng cực kỳ đáng khinh.
Nhưng khi lão đứng ở trước người Tô Dịch, lại khiến các Thần Chủ cùng chúa tể cấm khu ở đây đều biến sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận