Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 211: Cao đàm khoát luận đều có tâm sự (2)

Chương 211: Cao đàm khoát luận đều có tâm sự (2)
Sơn Hà điện.
Thảm đỏ trải sàn, đuốc sáp treo cao, đèn đuốc sáng trưng.
Trong bình sứ men xanh thật lớn cao bằng nửa người cắm bó hoa nở rộ, trên vách còn treo một bức hoạ cuộn tròn vẩy mực núi sông dài đến ba trượng, thêm một phần nhã ý.
Một cái bàn gỗ đàn thật lớn có thể chứa được hơn hai mươi vị trí bài trí ở giữa đại điện, trên đó sớm đặt dưa và trái cây tươi mới cùng bánh ngọt tinh xảo đẹp đẽ.
Mà ở một bên của đại điện, đã có năm thị nữ trẻ tuổi chờ đó.
Khi đi vào Sơn Hà điện, Phong Hiểu Nhiên cùng A Phi đều hoảng hốt một phen, người sau càng trở nên câu nệ, giống như sợ giẫm bẩn thảm đỏ dưới sàn.
Dù là Phong Hiểu Phong cũng không khỏi giật mình.
Hắn từ nhỏ sinh ở nhà bần hàn, cho dù từng tu hành ở ngoại môn Thanh Hà kiếm phủ, nhưng cũng cực ít ra vào nơi xa xỉ tiêu dùng thật lớn.
Càng đừng nói, đây còn là tầng thứ chín Phong Nguyên trai lừng lẫy đại danh quận thành Vân Hà, là nơi chỉ có đại nhân vật nổi tiếng trong thành mới có tư cách ra vào.
Hoàng Càn Tuấn đánh giá xung quanh, bình luận: "Không tệ không tệ, mạnh hơn nhiều lắm so với lầu Tụ Tiên thành Quảng Lăng."
Sau đó, hắn tự giễu nói: "Trước kia ta đến Phong Nguyên trai, cũng không cơ hội dùng tiệc ở tầng thứ chín này."
Thúy Vân phu nhân mỉm cười, nụ cười rạng rỡ động lòng người, nói: "Trước kia là Phong Nguyên trai chúng ta chiêu đãi không chu toàn, từ nay về sau, công tử về sau có thể thường đến, cũng xin cho chúng ta một cái cơ hội lấy công chuộc tội."
Hoàng Càn Tuấn cũng không khỏi cười lên, hắn tự nhiên sẽ không coi là thật, trong lòng càng rõ ràng hơn, hôm nay lúc này có thể hưởng thụ được tất cả cái này, đều là thơm lây Tô Dịch.
Không có Tô Dịch, Hoàng Càn Tuấn hắn chỉ sợ cũng không vào được mắt vị Thúy Vân phu nhân thần thông quảng đại này.
Chỉ có Tô Dịch bình tĩnh nhất, đối với bài trí xa hoa lịch sự tao nhã kia trong đại điện coi như không thấy, chỉ để ý việc của mình đẩy xe lăn của Phong Hiểu Phong, tới trước bàn tiệc.
Lại bảo Phong Hiểu Nhiên, A Phi lần lượt ngồi xuống.
Sau đó, hắn lúc này mới đưa ánh mắt nhìn về phía Thúy Vân phu nhân, nói: "Nơi đây không tệ, mời nhanh chóng bảo bọn họ đưa món ăn lên."
Thúy Vân phu nhân sóng mắt lưu chuyển, cười dịu dàng nói: "Như công tử mong muốn, vậy thiếp thân sẽ không quấy rầy các vị nữa, có gì phân phó, cứ việc sai khiến những người hầu kia là được."
Dứt lời, nàng khẽ nhún chân chào, liền xoay người rời khỏi.
Thẳng đến lúc cửa phòng đại điện đóng lại, bọn Phong Hiểu Phong đều giống như nhẹ nhàng thở ra, thả lỏng không ít.
Tình huống từ nhỏ bần hàn trưởng thành, làm bọn họ ở trong trường hợp cỡ này rất khó trong thời gian ngắn thích ứng, cũng không có khả năng không luống cuống giống Hoàng Càn Tuấn.
Ngược lại là Tô Dịch, hoàn toàn không để ý những thứ này.
Kiếp trước, hắn từng được chư thiên hoàng giả tôn sùng là thượng khác, cũng từng ở trong bí cảnh như tiên cảnh, chiêu đãi khách tới từ khắp nơi.
So sánh với những thứ đó, mọi thứ trong thế tục tự nhiên không tính là gì.
Khi Tô Dịch và Hoàng Càn Tuấn ngồi vào chỗ, thị nữ trẻ tuổi sớm chờ ở đó bắt đầu châm trà rót nước, ai cũng xinh đẹp, thuận theo linh hoạt, hầu hạ cẩn thận.
Chưa bởi vì quần áo trang phục của bọn Phong Hiểu Phong mà chậm trễ.
Rất nhanh, từng món ngon quý lạ trình lên, nóng hôi hổi tản ra hương thơm mê người, đều là một ít nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp hiếm thấy, nấu ra phong vị khác nhau, làm người ta dâng lên cơn thèm ăn.
Tô Dịch còn cảm nhận được trong mỗi một món ăn kia bay ra từng tia linh khí nhàn nhạt, trong lòng rõ, những nguyên liệu nấu ăn này đều từng ngâm linh dược, mới có thể có được khí tức như vậy.
Mới bắt đầu, bọn Phong Hiểu Phong còn có chút câu nệ, nhưng rất nhanh đã thả lỏng, ăn rất sảng khoái.
Phong Hiểu Nhiên ngồi ở bên cạnh Tô Dịch, còn không quên gắp thức ăn cho Tô Dịch, mắt thấy chén rượu của Tô Dịch hết, liền giúp đỡ rót rượu, làm thị nữ bên cạnh cũng không cách nào nhúng tay.
"Rượu này không tệ, rất mạnh, không thẹn là rượu ngon Thúy Vân phu nhân cất riêng."
Hoàng Càn Tuấn hào sảng nhất, uống ngụm rượu lớn, ăn miếng thịt to.
Không có cách nào cả, hắn cũng là lần đầu tiên hưởng thụ đãi ngộ này, ăn tự nhiên rất thoải mái.
"Hoàng đại ca, bữa cơm này tiêu rất nhiều rất nhiều bạc nhỉ?"
A Phi nhai nuốt miếng thịt, hàm hồ hỏi.
"Bạc?"
Hoàng Càn Tuấn lắc đầu, nói,"Còn nhớ lời ta lúc tới nói không, có thể sử dụng bạc giải quyết đều không tính là chuyện, mà bữa cơm trước mắt này, chính là bạc không giải quyết được."
A Phi mở to mắt, nói: "Vậy là cái gì có thể giải quyết?"
"Thân phận đủ cao, quyền thế đủ lớn, đều có thể giải quyết."
Hoàng Càn Tuấn cảm khái nói.
A Phi cái hiểu cái không.
Trong lòng Tô Dịch không thừa nhận cũng không được, trong thế tục này, có đôi khi có quyền thế, có thể càng thêm dễ dàng giải quyết sự việc.
Như lúc trước Tiêu Thiên Khuyết tặng cho lệnh bài nói, hành tẩu ở trong thế tục, khó tránh khỏi sẽ đụng tới việc vụn vặt hỗn loạn không đáng vận dụng vũ lực đi giải quyết.
Như buổi tối hôm nay, tu vi cao nữa, còn có thể đi so đo với một người hầu tiếp khách nho nhỏ?
Lúc này, quyền thế lệnh bài Tiêu Thiên Khuyết tặng cho đại biểu liền phát huy công dụng. ...
Phong Nguyên trai tầng thứ sáu.
Cẩm Tú sảnh.
Diêm Thành Dung sau khi dẫn theo bạn gái đến, lấy thân phận của hắn, cũng chỉ có thể ngồi ở trên ghế cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận