Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7564: Chiến hỏa như thiêu đốt (2)

Chương 7564: Chiến hỏa như thiêu đốt (2)
Toàn bộ tộc nhân cao thấp Thiếu Hạo thị đều kinh động, ai cũng kinh hãi, hoảng loạn.
Mà một đám các đại nhân vật Thiếu Hạo thị vận chuyển trận này, áp lực thừa nhận cũng càng lúc càng lớn, ai cũng kinh sợ tới cực điểm.
Bằng vào trận này, quả thực có thể ngăn trở thiên khiển giả công kích, nhưng mấu chốt là, thời gian dài, bọn họ những người vận chuyển trận này nhất định sẽ không chịu nổi trước, bại trận!
“Giết đám người Tô Dịch trước!”
Thiếu Hạo Đằng Giao rống to.
Sát trận nổ vang, uy năng càng thêm khủng bố, các loại cấm trận phù văn càn quét, từ phương hướng khác nhau hướng về đám người Tô Dịch quét tới.
Hoàng Thế Cực cười nhạo một tiếng, bỗng nhiên nâng tay ném. 
Ông! 
Một cái lò đồng màu lửa đỏ lao ra, trực tiếp giống như lò lửa lớn luyện chín tầng mây, vừa mới xuất hiện, đã áp chế lực lượng sát trận khủng bố kia. 
“Dư Tẫn Lô!” 
Trong lòng Thiếu Hạo Đằng Giao trầm xuống. 
Đây là một món cấm kỵ trọng bảo có thể xưng chí cao của Huyền Hoàng thần tộc, được xưng có thể luyện thương sinh, biến tất cả thành tro tàn! 
Bản thân cái lò này, chính là một món Hỗn Độn bí bảo vô cùng cường đại, nghe nói là do đạo tiên thiên thần diễm đầu tiên sinh ra trong hỗn độn cô đọng thành. 
Lúc này bị Hoàng Thế Cực triệu ra, uy năng bá đạo cỡ đó, làm đám người Thiếu Hạo thị đều kinh sợ. 
Còn chưa chờ bọn họ lại làm cái gì, Hoàng Thế Cực bỗng một bước lên không, vung kiếm chém ra. 
Ầm! 
Nơi kiếm khí chỉ, ở trên bầu trời nơi đó đánh rớt một mảng lớn tinh đấu ánh vàng rực rỡ! 
Toàn bộ Chu Hư Tinh Cương Đại Trận đều gặp phải tàn phá. 
Các đại nhân vật Thiếu Hạo thị đang vận chuyển sát trận này, ngay lập tức gặp cắn trả, từng người bị thương! 
Hoàng Thế Cực giờ khắc này, uy năng thật sự quá mức cường thịnh, vừa vung kiếm, vừa lấy Dư Tẫn Lô trấn áp sát trận, mơ hồ có khí thế nghiền áp tất cả! 
“Đây chính là lực lượng của thiên khiển giả?” 
Các kiếm tu Kiếm Đế thành kia đều động dung. 
Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thiên khiển giả ra tay đại chiến. 
So với điều này, Tô Dịch lại không một gợn sóng, gặp nhiều rồi, cũng thành quen. 
Thậm chí, thật sự so sánh mà nói, một trận chiến trước mắt trình diễn, xa xa không thể so sánh với đối chiến giữa tâm ma kiếp thứ nhất cùng ba thiên khiển giả kia. 
Cũng bởi vậy, khiến Tô Dịch rõ ràng ý thức được, Hoàng Thế Cực ở trong năm tháng dài lâu đó bị giam cầm, bị thương quả thực quá nặng. 
So sánh với Thiếu Hạo Sách, Sơn Hành Hư các thiên khiển giả lúc đỉnh phong, rõ ràng kém một mảng lớn! 
Chẳng qua, đám người Thiếu Hạo Sách, Sơn Hành Hư ở trong một trận chiến Cửu Khúc Thiên Lộ đều chịu đau khổ, từng bị tâm ma kiếp thứ nhất đánh tan, tất nhiên cũng đã bị thương. 
Tựa như thẳng đến giờ phút này, Thiếu Hạo Sách cũng chưa từng xuất hiện, đã đủ để chứng minh thương thế hắn chịu nhất định không tầm thường. 
Tâm niệm chuyển động, theo một tiếng nổ tung kinh thiên, tòa sát trận kia thế mà bị Hoàng Thế Cực cứng rắn bổ ra một vết rách thật lớn. 
Bóng dáng một đám các đại nhân vật Thiếu Hạo thị đều bị chấn động lảo đảo lui, không chống đỡ được nữa. 
“Đáng chết!” 
Thiếu Hạo Đằng Giao tay chân lạnh toát, hộ tộc cấm trận đã bị phá vỡ, nhất định không chống đỡ được nữa, trên dưới toàn tộc bọn họ đã mất đi chỗ dựa lớn nhất! 
Thời khắc mấu chốt, một cây trường thương phá không mà đến, thế mà lại cứng rắn mang Dư Tẫn Lô chấn động bay ngược ra ngoài. 
Biến cố bất thình lình, khiến tất cả mọi người đều cả kinh. 
Mà Hoàng Thế Cực thì bỗng nhiên ngửa đầu, cười lạnh nói: “Thiếu Hạo Sách, ngươi không làm rùa già nữa?” 
Ở trên bầu trời, không biết từ khi nào đã có thêm một bóng người vĩ ngạn. 
Rõ ràng chính là Thiếu Hạo Sách! 
Đám người Thiếu Hạo Đằng Giao nhất thời mừng như điên. 
Mười ngày trước, thủy tổ sau khi từ Cửu Khúc Thiên Lộ quay về, liền ngay lập tức bắt đầu bế quan, nguyên nhân chính là, bị thương quá nặng! 
Nhục thân, thần hồn, tâm cảnh, thậm chí tính mạng bổn nguyên đều bị thương nặng, tuy không đủ để trí mạng, lại phải mau chóng chữa trị, nếu không chắc chắn sẽ để lại tai họa ngầm. 
Chuyện này, chỉ có đám người Thiếu Hạo Đằng Giao biết. 
Người khác trên dưới Thiếu Hạo thị đều hoàn toàn chẳng hay biết gì. 
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Thiếu Hạo Đằng Giao trước đó chưa từng mời ra Thiếu Hạo Sách. 
Nhưng rất hiển nhiên, một trận chiến hôm nay, đã kinh động Thiếu Hạo Sách, mới sẽ làm đối phương ở lúc này hiện ra tung tích! 
“Hoàng Thế Cực, Huyền Hoàng thần tộc ngươi trở thành tội tộc còn chưa đủ, cứ phải bị diệt tộc mới cam tâm?” 
Giọng điệu Thiếu Hạo Sách lạnh như băng mở miệng. 
Chỉ nhìn từ bề ngoài, căn bản không thể nhìn ra Thiếu Hạo Sách bị thương nặng. 
Hoàng Thế Cực lại cười nói: “Huyền Hoàng thần tộc về sau sẽ bị diệt tộc hay không khó mà nói, nhưng hôm nay trên dưới Thiếu Hạo thị, nhất định sẽ đại nạn lâm đầu!” 
Thiếu Hạo Sách hừ lạnh một tiếng, nói: “Thật sao, có dám qua đây một trận chiến với ta?” 
“Có gì không dám?” 
Hoàng Thế Cực bước ra một bước, bóng người đã bỗng dưng xuất hiện ở phía trên bầu trời, vung kiếm chém về phía Thiếu Hạo Sách. 
Thiếu Hạo Sách vung thương ngăn cản, hai vị thiên khiển giả nhất thời ở trên bầu trời kịch liệt chém giết. 
Dư âm chiến đấu phóng ra, mang bầu trời cũng đánh vỡ, hiển lộ ra bầu trời bên ngoài. 
Hai người dứt khoát trực tiếp xông ra bên ngoài, xông đến bên trong chu hư kia! 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận