Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6412: Khi chàng trở về lòng đầy buồn bã (2)

Chương 6412: Khi chàng trở về lòng đầy buồn bã (2)
"Ha ha ha, ở dưới sát cục chúng ta bố trí, các ngươi còn vọng tưởng chết trận? Nghĩ thật hay!"
Lô Dương Thiên Quân ngửa mặt lên trời cười to, hài lòng đắc ý.
"Kiếm tu không sợ chết, nhưng chúng ta nào sẽ để các ngươi chết?"
Ánh mắt Bích Hồ Thiên Quân nghiền ngẫm.
Lúc trước, hai người Văn Phong, Phí Khâu bị nhốt ở cấm trận, ở dưới tình huống tự biết không thể phá vây, dứt khoát lựa chọn muốn ngọc đá cùng vỡ.
Đáng tiếc, tất cả cái này sớm bị bọn họ đoán trước được, ở lúc Văn Phong, Phí Khâu hai vị kiếm đạo Thiên Quân chuẩn bị chịu chết, Bích Hồ Thiên Quân lấy ra một món bảo vật đã sớm chuẩn bị——
Câu Hồn Trấn Thân Tỏa!
Một món bí bảo do tổ sư Thất Sát thiên đình Trường Hận Thiên Đế tự tay luyện chế, có thể giam cầm thần hồn, trấn áp đạo thể, khiến đối thủ muốn sống không được, muốn chết không xong, chỉ có thể trở thành tù nhân, mặc cho bài bố.
Sợi xích màu đen lúc này quấn quanh ở trên thân hai người Văn Phong, Phí Khâu, đó là bảo vật này.
"Đường đường kiếm tu Lệ Tâm kiếm trai, mà nay lại như chó chết mềm nhũn dưới đất, thực làm người ta đau lòng."
Di bà bà cảm khái.
Nói là đau lòng, trên mặt bà ta lại mang theo ý cười.
Sau khi bắt sống hai vị Thiên Quân này của Lệ Tâm kiếm trai, căn bản không lo tìm không thấy nơi ẩn thân của dư nghiệt Lệ Tâm kiếm trai khác.
Như vậy, cách tìm được "Túc Mệnh Đỉnh" liền gần thêm một bước.
"Bà bà, chờ sau khi hỏi ra manh mối, cho bọn họ một cái thống khoái đi."
Luyện Nguyệt không đành lòng, thấp giọng nói: "Kiếm tu kiêu ngạo như vậy, không thể phỉ báng làm nhục, nếu truyền ra, kiếm tu thiên hạ này nên đối đãi chúng ta như thế nào?"
Di bà bà bật cười,"Được làm vua thua làm giặc, từ xưa đã thế, về phần cái nhìn của người thiên hạ, Nam Thiên đạo đình chúng ta cần để ý sao?"
Trên mặt tràn đầy khinh thường.
Luyện Nguyệt mím môi không nói.
Nàng hôm nay, người nhỏ, lời nhẹ, chỉ có thể đưa ra ý kiến của mình, mà không thể thay đổi cái gì.
Trên mặt đất, khuôn mặt Văn Phong dính đầy máu cùng tro bụi.
Hắn gian nan quay đầu, nhìn về phía Phí Khâu ở bên, áy náy nói: "Sư đệ, lần này là sư huynh hại ngươi rồi."
Ở bên, Phí Khâu thân thể tổn hại, gò má hãy còn đang chảy máu, khóe môi hắn mấp máy, dùng hết khí lực mới mắng ra tiếng: "Bớt nói loại lời rắm rít này với ta! Nếu còn sống, thì sống cho giống người! Đừng để bọn rác rưởi kia xem thường!"
Văn Phong nhếch miệng cười lên.
Hắn bị thương quá nặng, khuôn mặt máu thịt be bét, khi cười lên da thịt khuôn mặt cũng đang vỡ ra, nhìn mà ghê người.
"Tốt, sống cho giống người!"
Văn Phong gằn từng chữ một.
Ầm!
Một bàn chân đột ngột từ trên trời giáng xuống, hung hăng giẫm trên đầu Văn Phong, khiến khuôn mặt của hắn cũng lún vào mặt đất.
"Đã là tù binh, cứng miệng cái gì!"
Chủ nhân bàn chân, là Tiềm Vũ truyền nhân của Lô Dương Thiên Quân.
Một cường giả Tịch Vô cảnh.
Trên mặt hắn mang theo một mảng hưng phấn khó giấu được, lần đầu tiên trong đời, hắn mang một vị kiếm tu Thiên Quân cường đại giẫm dưới chân!
Mà đối phương lại không có sức giãy giụa, mùi vị này, khiến trong lòng Tiềm Vũ được thỏa mãn thật lớn.
Hắn quay đầu hỏi: "Sư tôn, các vị tiền bối, hai người này nên xử trí như thế nào?"
Bích Hồ Thiên Quân cười nói: "Giao cho Hỏa Long Tước sưu hồn là được."
Hắn vung tay lên.
Nhất thời có một con hung cầm màu lửa đỏ từ trên trời giáng xuống, nhẹ nhàng đáp ở bên người Văn Phong cùng Phí Khâu.
Hỏa Long Tước!
Một con tuyệt thế hung cầm Thiên Quân cảnh Thất Sát thiên đình nuôi dưỡng, lấy thần hồn làm thức ăn, tàn bạo dữ tợn.
Thiên phú thần thông của Hỏa Long Tước rất độc đáo, từng thần hồn bị nó cắn nuốt, ký ức trong thần hồn sẽ bị nó kế thừa hoàn chỉnh.
Trước mắt, chỉ cần nó ăn thần hồn Văn Phong, Phí Khâu, căn bản không cần thẩm vấn, tự có thể từ trong thần hồn của hai người, đạt được manh mối muốn có!
Hai người Văn Phong cùng Phí Khâu tự nhiên biết rõ một điểm này, lập tức sắc mặt đồng loạt thay đổi, tâm tình đều chìm vào đáy vực.
Mà Hỏa Long Tước đã vung đôi cánh, ngẩng đầu lên, ánh mắt nhắm vào đầu Văn Phong.
Cái mỏ sắc bén kia nổi lên hào quang màu máu yêu dị!
Văn Phong cùng Phí Khâu bị Câu Hồn Trấn Thân Tỏa trấn áp chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Ngay cả muốn chết cũng không thể!
Nhưng một chớp mắt này, lại có một bóng người thẳng tắp đột ngột xuất hiện, phất tay một cái.
Phốc!
Cái đầu ngẩng lên đó của Hỏa Long Tước bay lên không trung, máu bắn đầy trời.
Từ đầu đến cuối, đừng nói người khác ở đây, ngay cả bản thân Hỏa Long Tước cũng chưa thể phản ứng lại, trực tiếp đầu một nơi mình một nẻo!
Rầm!
Mặt cắt ở cổ Hỏa Long Tước phun máu tươi, thân thể không đầu ầm ầm ngã xuống đất.
Trên mặt đất, hai người Văn Phong, Phí Khâu mở hai mắt, khó có thể tin.
Một khắc này, không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Mọi người đều bị một màn tanh máu bất thình lình làm chấn động.
Nhất là Tiềm Vũ, hắn lúc trước giẫm một chân ở trên đầu Văn Phong, khi một màn này xảy ra, hắn kinh hãi tới mức da đầu phát tê, đầu óc ngây dại, thất thanh kêu lên:
"Ngươi... Ngươi là ai! ?"
Đúng vậy, người này là ai?
Toàn bộ ánh mắt, đều gắt gao chăm chú vào trên thân vị khách không mời mà đến kia.
Người tới một thân áo xanh, khuôn mặt bình thường, bóng người thẳng tắp, nhìn không ra có chỗ nào đặc thù, bộ dáng cũng rất xa lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận