Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1404: Minh Linh thần giáo (1)

Chương 1404: Minh Linh thần giáo (1)
Nhưng Tô Dịch lại lắc lắc đầu, nói: "Ngươi không phải hối hận, mà là lo lắng bị tính sổ mà thôi."
Thân thể Khâu Thiên Xích cứng đờ, cả người run lên.
Một câu của Tô Dịch, như thanh kiếm sắc đâm vào trong lòng hắn!
Trước mắt, ai cũng rõ Tô Dịch cường đại cỡ nào, Tùng Trường Hạc không dám đi trả thù Phù Vân Lang, nhưng muốn lấy Khâu Thiên Xích hắn để xả giận, lại là chuyện dễ dàng.
Hơn nữa, Thiên Sát huyền tông Mạnh Tịnh Hải cũng không chắc sẽ che chở cho hắn trên việc này.
Mà lúc này, nếu có thể được Tô Dịch tha thứ, đối với Khâu Thiên Xích mà nói, thực ra chính là một loại bảo hộ.
Ít nhất, đủ để bọn Tùng Trường Hạc không dám làm bậy!
Khâu Thiên Xích hít sâu một hơi, cay đắng nói: "Tô đại nhân, Khâu mỗ trước kia cũng từng lên voi, mà nay xuống chó mới khắc sâu hiểu được, như chúng ta tiểu nhân vật bực này, muốn sống sót ở trong loạn thế thiên địa kịch biến này, là gian nan cỡ nào."
"Ngài có lẽ cho rằng, Khâu mỗ là loại nhu nhược, khúm núm nịnh bợ, sắc mặt xấu xí, nhưng không có cách nào cả, Khâu mỗ nhìn như vẫn là chưởng giáo Đông Hoa kiếm tông, thực ra địa vị và thân phận ngay cả một truyền nhân của Thiên Sát huyền tông cũng không bằng."
"Đối mặt Ngũ Lôi linh tông thế lực cường đại bực này, ta nếu không phân rõ giới hạn với Phù Vân Lang sư thúc, gặp họa nhất định là toàn bộ người của Đông Hoa kiếm tông!"
"Nếu là có lựa chọn, Khâu mỗ nào sẽ làm ra chuyện người thân đau kẻ thù sướng bực này?"
Hắn than thở khóc lóc, một bộ dáng đầy sầu thảm hèn mọn.
Mọi người ở đây nghe xong, đều im lặng không nói.
Cảnh ngộ của Khâu Thiên Xích, ai cũng sẽ không thật sự quan tâm, bọn họ thật sự quan tâm, là thái độ của Tô Dịch.
Đây là sự thật.
Kẻ yếu bi hoan không quan trọng, thái độ của cường giả mới quan trọng.
Cho nên mới có cái gọi là thắng làm vua thua làm giặc.
Tô Dịch liếc Khâu Thiên Xích một cái, vẻ mặt lạnh nhạt: "Trên đời này hạng người tham sống sợ chết nhiều không đếm xuể, cũng đừng quên, trên đời này cũng chưa bao giờ thiếu hạng người thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành. Đường đã là mình chọn, vậy phải thừa nhận cái giá của nó."
Vẻ mặt Khâu Thiên Xích biến ảo không ngừng, cay đắng không nói gì, trầm mặc.
Tô Dịch tha thứ hắn chưa?
Chưa nói tới.
Bởi vì từ đầu đến cuối, Tô Dịch căn bản chưa từng đặt hắn ở trong mắt!
Cái này không thể nghi ngờ mới là bi ai nhất.
Mà thấy tất cả cái này, trong lòng Lan Sa cũng sôi trào không thôi.
Đúng vậy, có người lựa chọn khúm núm, cầu sống tạm, nhưng cũng có người lạnh nhạt đối mặt sinh tử, thà chết chứ không chịu khuất phục!
Người đáng thương tất có chỗ đáng giận, Khâu Thiên Xích là như thế.
Ngay lúc này ——
Đột nhiên truyền đến một tiếng trống cùng tiếng kèn mênh mang du dương.
Mọi người theo bản năng nhìn lại.
Chỉ thấy trong tầng mây nơi xa, có một đội ngũ danh dự lướt đến.
Cầm đầu, là hai hàng cường giả mở đường, nam nữ đều có, cả người đều có yêu khí không che giấu được lao ra, quấy nhiễu phong vân.
Hai người trước nhất, một kẻ là ông lão râu xồm, toàn thân bao trùm vảy màu bạc, đầu mọc một cái sừng trắng như tuyết.
Hai tay hắn nắm một cái tù và thật lớn, thổi ra từng đợt âm luật mênh mang.
Một kẻ là đại hán ngang tàng, nửa thân trên ở trần màu đồng, cơ bắp cuồn cuộn từng khối, giống như đồng xanh đúc thành.
Hắn cao khoảng một trượng, một tay nâng một cái trống lớn, một tay nắm dùi trống bằng xương gõ ở mặt trống.
Tiếng tù và cùng tiếng trống đều vang lên, chấn động tầng mây ven đường tán loạn như sợi, ở trên trời mở ra một con đường rộng lớn.
Mà phía sau đội nghi thức này, là một chiếc xe kéo quý báu.
Xe kéo dài hơn mười trượng, toàn thân giống như thần kim mài thành, ở dưới ánh mặt trời rạng rỡ tỏa sáng, mà kéo xe, là một con hung thú màu vàng khổng lồ như ngọn núi nhỏ.
Khi thấy rõ đội nghi thức yêu khí ngút trời, kỳ lạ vô cùng này, các đại nhân vật kia trên dốc Tùng Đào đều không khỏi cả kinh.
Đây là thần thánh phương nào ra ngoài?
Lại vì sao mà đến?
Tô Dịch vốn đang muốn rời khỏi, cũng ở lúc này xoay người, nhìn qua.
Thổi kèn phép, đánh trống phép, chúng yêu mở đường, hoành hành trên trời.
Trận thế này rất lớn nha...
Tiếng tù và mênh mang du dương.
Tiếng trống phép trầm hùng dày nặng.
Đan vào nhau, làm trong thiên địa tràn đầy một khí tức trang nghiêm.
Lại nhìn một đội nghi thức đông nghịt kia, giống như quân vương tuần tra nhân gian giá lâm.
"Đây tất nhiên là một thế lực Yêu tộc, trong ba mươi sáu yêu tu mở đường phía trước, cả thảy có chín vị tồn tại Hóa Linh cảnh!"
Mạnh Tịnh Hải, Cố Sơn Đô, Phó Vân Không đám đại nhân vật ở đây đều giật mình không thôi.
Bọn họ liếc một cái liền nhìn ra không ít manh mối, ý thức được đội ngũ này lai lịch không đơn giản.
Cần biết ở trong thế lực mỗi người bọn họ, số lượng cường giả Hóa Linh cảnh có được cũng cực kỳ có hạn.
Như Thiên Sát huyền tông, hôm nay nghiễm nhiên đã là thế lực đứng đầu số một số hai cảnh nội Đại Tần.
Nhưng cường giả Hóa Linh cảnh trong tông môn, cũng chỉ có tám vị mà thôi.
Mà bây giờ, trong một đội danh dự ngũ, chỉ là nhân vật mở đường, đã có chín tồn tại Hóa Linh cảnh, thế này làm bảo ai có thể không cả kinh?
"Con Dong Kim Sư Thú này cũng không tồi..."
Ánh mắt Tô Dịch trực tiếp lượt qua những yêu tu mở đường kia, đặt ở trên thân một con hung thú khổng lồ đầu sư tử, thân voi, lông vào kéo xe kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận