Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7695: Giới sơn chi khốn (2)

Chương 7695: Giới sơn chi khốn (2)
Ngọc Thương sơn giờ phút này, thời không vặn vẹo nghịch chuyển, lập tức như hoàn toàn bao phủ ở trong vách ngăn tiên phàm!
Chỗ bọn Tô Dịch, vẫn như cũ là phàm trần.
Nhưng ngọn núi Bạch Chỉ đặt chân, thì ở Hỗn Độn Chi Địa!
Cái này quả thực không thể tưởng tượng.
Vách ngăn tiên phàm, ngăn cách hỗn độn và phàm tục.
Nhưng hôm nay, Ngọc Thương sơn lại bao phủ ở trong vách ngăn tiên phàm!
Loại cảnh tượng đó, giống như ở trong vách ngăn tiên phàm mở ra một bí giới, ở trong bí giới này, vẫn như cũ có tiên phàm khác biệt, nhưng lại đã cùng nằm ở trong thiên địa giống nhau!
Nói ngắn gọn, Ngọc Thương sơn giờ phút này, như đả thông âm phủ và dương thế! 
“Cái này trái lại có chút tương tự với mấy ngày trước tòa lực lượng kết giới màu tím kia bao phủ ở trong ba ngàn trượng thiên địa.” 
Hắc Cẩu khẽ nói. 
“Không giống.” 
Tô Dịch nhíu mày, “Ngọc Thương sơn đã ở trong vách ngăn tiên phàm, tựa như một bí cảnh quán thông ở giữa hỗn độn cùng tiên phàm, tự thành một giới, ở nơi này, chúng ta đứng ở phàm tục, cô ta thì đặt mình trong Hỗn Độn Chi Địa!” 
Trong đầu Tô Dịch lặng yên hiện ra một bức Thái Cực Đồ. 
Trong Thái Cực Đồ âm dương phân chia, lại cùng ở trong một bức hình, quả thực giống Ngọc Thương sơn trước mắt như đúc. 
Mà vị trí đứng của bọn họ cùng Bạch Chỉ, tựa như một đôi cá âm dương tới lui ở trong hình Thái Cực. 
Nhìn như cùng tồn tại một nơi, thực ra hoàn toàn khác nhau. 
“Có thể đánh vỡ không?” 
Hắc Cẩu lập tức ý thức được tình hình nghiêm trọng. 
Nó đã rõ ràng nhìn thấy, theo Ngọc Thương sơn biến hóa, một thân khí tức kia của Bạch Chỉ đã kéo lên đến cấp bậc thủy tổ! 
Đó là nội tình của chúa tể cấm khu, đứng ngạo nghễ điểm cuối đại đạo, được gọi là “Chung Cực cảnh” ! 
Pháp tướng một cây mai đỏ tươi hiện ra ở phía sau Bạch Chỉ, nối tiếp trời đất, khí tức khủng bố vô cùng. 
“Ta thử chút.” 
Tô Dịch đột nhiên nâng tay, bắt lấy Hắc Cẩu, thu nó vào Tụ Lý Càn Khôn. 
Sau đó, hắn cất bước trên không, lao về phía Bạch Chỉ ở đỉnh núi xa xa. 
“Muốn ởây trong Ngọc Thương sơn này bước vào Hỗn Độn Chi Địa?” 
Bạch Chỉ lộ ra nụ cười ngọt ngào. 
Nàng đứng ở nơi đó chưa nhúc nhích, lại có từng đóa hoa mai bay xuống, hóa thành một mảng kiếm khí đỏ tươi vô cùng nhanh chóng, chém về phía Tô Dịch. 
Không có vách ngăn ngăn cản và áp chế, cho nên một mảng kiếm khí kia vẫn giữ lại uy năng cấp bậc thủy tổ, chém về phía Tô Dịch đặt chân trong phàm trần. 
Kiếm khí cùng kiếm uy như vậy, xa không phải Tô Dịch tu vi bị áp chế ở hạ ngũ cảnh có thể né tránh. 
Thậm chí, chỉ khí tức cỡ đó, cũng đủ để lấy mạng Tô Dịch! 
Chẳng qua, Tô Dịch căn bản chưa từng nghĩ né tránh. 
Khi hắn cất bước tiến lên, Trảm Đạo Hồ Lô bên hông đã nổ vang chấn động, nở rộ ra một mảng mưa hào quang hỗn độn, hình thành một tầng màn hào quang thần dị. 
Phành! 
Một đạo kiếm khí đỏ tươi chém tới, bổ màn hào quang kịch liệt chấn động, cả người Tô Dịch đều bị đánh lui ra ngoài. 
Ngay sau đó, kiếm khí dày đặc kia chém hết tới, đều chém ở trên màn hào quang hỗn độn, làm Tô Dịch không ngừng bị đánh bay, cực kỳ chật vật. 
Chẳng qua, cho dù chật vật nữa, màn hào quang hỗn độn kia chung quy chưa từng bị đánh tan! 
Trong đôi mắt đẹp của Bạch Chỉ lộ ra nét kinh dị, “Trảm Đạo Hồ Lô chính là tổ linh căn có thể xưng mạnh nhất của hỗn độn lúc ban đầu nhất, nếu dùng ở trong tay thủy tổ, nghiễm nhiên có thể hoành hành vô kỵ, lực áp quần luân, nhưng hôm nay lại bị ngươi dùng để phòng thủ... Thực sự phí phạm của trời nha.” 
Tô Dịch nhíu mày, “Lấy lực lượng thủy tổ để đối phó ta, có phải quá ức hiếp người ta hay không?” 
Một thân khí huyết của hắn quay cuồng, cực không dễ chịu. 
Bạch Chỉ nhịn không được mím môi cười khẽ, “Tô Mệnh Quan ngươi đừng giả bộ, ai chẳng biết con bài chưa lật trong tay ngươi rất nhiều?” 
Thanh âm vừa vang lên, ở trên pháp tướng một cây mai kia phía sau Bạch Chỉ, không ngừng có hoa mai đỏ tươi như máu rơi xuống, đều hóa thành kiếm khí đỏ tươi sắc bén khiếp người, mang theo uy lực thủy tổ, như rợp trời rợp đất càn quét về phía Tô Dịch. 
Kiếm khí kia cuồn cuộn, nghiễm nhiên mang thiên địa hư không đều bao trùm. 
Ngọc Thương sơn lớn nữa, cũng chung quy có biên giới. 
Càng đừng nói Ngọc Thương sơn hôm nay bị bao phủ ở trong vách ngăn tiên phàm, tất cả cái này khiến Tô Dịch căn bản chạy không thể chạy, tránh cũng không thể tránh. 
Keng! 
Ở cùng lúc thúc giục Trảm Đạo Hồ Lô, Tô Dịch trực tiếp lấy ra Chỉ Xích Kiếm, vung kiếm chém ra. 
Nhất thời, chu hư quy tắc Hồng Mông thiên vực kia bị kinh động. 
Nhưng một chớp mắt này, lại có một cái ô lá sen ánh vàng rực rỡ bay lên trời, lập tức che ở trên không Ngọc Thương sơn. 
Cũng mang mọi thứ bên ngoài đều che ở ngoài ô lá sen. 
Ngay cả chu hư quy tắc Hồng Mông thiên vực kia cũng trở về trong yên tĩnh, không thể bị uy năng của Chỉ Xích Kiếm quấy nhiễu đến nữa. 
Đôi mắt Tô Dịch co lại, hiển nhiên, lần này Bạch Chỉ có chuẩn bị mà đến. 
Nhưng hắn đã không kịp nghĩ nhiều, vô số kiếm khí đỏ tươi kia do Bạch Chỉ thi triển ra đã đánh giết tới. 
Ầm ầm! 
Lập tức, cả người Tô Dịch bị vô số kiếm khí màu đỏ tươi bao phủ. 
Kiếm uy khủng bố chém lên màn hào quang hỗn độn, chém ra từng dấu vết lõm xuống nhìn ghê người. 
Dù chưa từng tan vỡ, nhưng lực công kích vô song cỡ đó, đã như trời long đất lở xuyên qua màn hào quang hỗn độn, oành ở trên người Tô Dịch. 
Lập tức, khí cơ quanh thân hắn hỗn loạn, trong miệng ho ra máu. 
Tình cảnh, cũng đến trình độ tràn ngập nguy cơ! 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận