Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 2276: Kéo xuống nước (1)

Chương 2276: Kéo xuống nước (1)
Bởi vì để tay lên ngực tự hỏi, đổi là hắn tự mình ra tay, cũng chưa chắc có thể đối kháng bốn nhân vật Huyền U cảnh kia liên thủ.
Nhưng bây giờ, một thiếu niên Huyền Chiếu cảnh trung kỳ lại đã làm được!
Điều này bảo ai có thể không hoảng?
"Nếu không nghĩ cách tiêu diệt kẻ này, hôm nay thế nào cũng bị bọn hắn lật ngược thế cờ!"
Mạc Hoành Thiên chợt nghiến răng một cái, trong mắt bùng nổ sát khí.
Hắn không chần chờ, cất bước hư không, trực tiếp ra tay.
Ầm!
Ánh lửa ngút trời, pháp tắc đan xen.
Mạc Hoành Thiên ngay lập tức vung một cây chiến qua* đồng xanh, lao vào chiến trường, cùng người khác đối phó Tô Dịch.
* Qua là thứ vũ khí có một mũi sắt ngang gắn ở đỉnh của cán gậy dài. Thiết kế này giúp qua trở thành thứ vũ khí hữu hiệu để chém, móc, kéo quân địch đang trên ngựa, có thể giúp một binh lính dưới đất tấn công và kéo kẻ địch từ trên ngựa, cũng như sử dụng mũi qua để tước vũ khí của đối phương. Mũi qua khi tấn công còn có khả năng móc và giật mạnh vào các phần cơ thể hiểm yếu của đối phương, thường không có giáp che như cổ, nách, mạng sườn...
Hung uy cỡ đó, mạnh mẽ ngang ngược vô cùng.
"Mạc tiền bối rốt cuộc ra tay rồi!"
"Một lần này, vật nhỏ kia nhất định phải chết không thể nghi ngờ!"
Hồng Liên giáo bên kia đều phấn chấn hẳn lên, đồng loạt thở phào.
Nếu luận chiến lực mạnh, trong Huyền U cảnh ở đây, thuộc về Mạc Hoành Thiên mạnh nhất!
Đám người Nguyệt gia thì trong lòng căng thẳng, thầm kêu không ổn.
Nhưng ngay lúc này, trong chiến trường lại truyền ra tiếng cười của Tô Dịch: "Ngươi lão tạp mao này, cuối cùng đã tới!"
Tiếng như trống chiều chuông sớm, vang vọng thiên địa.
Mọi người đều giật mình, câu này của Tô Dịch cho người ta cảm giác, giống như ở trong một trận chiến này, hắn vẫn luôn chờ đợi Mạc Hoành Thiên ra tay!
Trong lòng Mạc Hoành Thiên cả kinh, tình huống gì vậy?
Chẳng lẽ mắc bẫy rồi! ?
Cũng ngay tại một cái chớp mắt này, khí thế toàn thân Tô Dịch đột nhiên thay đổi, không có chút nào giữ lại, vận chuyển toàn bộ đạo hạnh của mình.
Ầm!
Áo bào xanh của hắn phồng lên, trên bóng người tuấn tú, có một kiếm uy khủng bố làm thiên địa run rẩy thổi quét ra.
Mà Thanh Ảnh Kiếm như cảm ứng được sát khí trong lòng Tô Dịch, thân kiếm mờ mịt nếu mộng ảo leng keng ù tai, trực tiếp giống như thiên uy lẫm liệt, chấn động cửu thiên thập địa.
"Không ổn!"
Lông tóc Mạc Hoành Thiên dựng cả lên, thể xác và tinh thần áp lực, cảm nhận được uy hiếp trí mạng.
Hắn ý thức được, mình quả thực mắc bẫy rồi, lúc trước thiếu niên áo bào xanh này căn bản chưa từng vận dụng toàn lực, mà đối phương làm như vậy, chính là vì dẫn mình vào chiến cuộc, không cho mình khả năng đào tẩu!
Đáng tiếc, hắn khi biết đã muộn.
"Chết!"
Thanh âm lạnh nhạt vang lên, Tô Dịch khi vung kiếm, một hơi đánh tan mọi người vây công, mà lưỡi kiếm của hắn như một dải tinh hà mênh mông cuồn cuộn từ trên trời buông xuống, đánh về phía Mạc Hoành Thiên.
"Ra ——!"
Ở thời khắc sống còn này, Mạc Hoành Thiên rống to khàn cả giọng, vận dụng bí thuật cấm kỵ, một thân đạo hạnh như sôi trào thiêu đốt tăng vọt một mảng lớn.
Chợt vung chiến qua, giơ cao cứng rắn đối kháng.
Rắc!
Chiến qua gãy.
"Sao có thể..."
Mạc Hoành Thiên chấn động tới mức linh hồn nhỏ bé cũng thiếu chút nữa toát ra, khó có thể tin.
Cấm kỵ bí thuật kia hắn dốc hết tất cả đạo hạnh thi triển, thế mà cũng không đỡ nổi một đòn! ?
Sau đó, một dải kiếm ý mênh mông như tinh hà vỡ đê kia bao phủ Mạc Hoành Thiên.
Ầm!
Kiếm quang dâng trào bùng nổ, mảng hư không kia sụp đổ.
Mạc Hoành Thiên vị đại năng Huyền U cảnh đến từ Hồng Trần ma cung này, trực tiếp bị kiếm ý vô tận nghiền nát thân thể, chấn vỡ thần hồn, hoàn toàn tiêu tán ở trong kiếm quang mênh mông.
Hóa thành tro bụi!
Một kiếm, ở trong một đám đại năng Huyền U cảnh liên thủ, chém Mạc Hoành Thiên!
Một màn bẻ gãy nghiền nát đó, lập tức rung động toàn trường.
Cũng là lúc này, mọi người mới rốt cuộc rõ, trong chém giết trước đó, Tô Dịch căn bản chưa từng vận dụng toàn bộ lực lượng, mà làm như vậy, rõ ràng chính là cố ý dụ dỗ Mạc Hoành Thiên nhúng tay vào, tiến hành tiêu diệt!
Thế này quá đáng sợ rồi.
Khi ý thức được một điểm này, Trưởng Tôn Hồng, Tần Nhược Thủy, Vân Ảnh Thượng Nhân, Ngưu lão đạo đều hoàn toàn run rẩy, ý chí chiến đấu dao động.
Mạc Hoành Thiên mạnh nhất, cũng đã bị dụ ra để giết, huống chi là bọn họ?
Nói không khoa trương, nếu lúc trước Tô Dịch trực tiếp triển lộ toàn bộ lực lượng, muốn giết bọn họ mà nói, nhất định cũng chỉ là chuyện một phát vung kiếm!
Ầm!
Mà sau khi diệt Mạc Hoành Thiên, Tô Dịch không chút dừng lại, vung kiếm quét ngang.
Tần Nhược Thủy vốn bị thương, chỉ kịp phát ra một tiếng thét chói tai hoảng sợ thê lương, đã bị một mảng kiếm khí bá đạo vô cùng quét trúng thân thể mềm mại, lập tức chia năm xẻ bảy, ở trên không trung chết bất đắc kỳ tử.
"Đi!"
Trưởng Tôn Hồng trợn mắt muốn nứt.
Hắn xoay người bỏ chạy, hoàn toàn ý thức được, căn bản không có khả năng có cơ hội lật ngược thế cờ nữa.
Trên thực tế, căn bản không cần Trưởng Tôn Hồng nhắc nhở, Vân Ảnh Thượng Nhân và Ngưu lão đạo thấy tình thế không ổn, đã sớm ngay lập tức bỏ chạy, căn bản không dám chần chờ.
Đáng tiếc, chung quy đã chậm.
Tô Dịch vì sao phải giữ lại thực lực?
Đề phòng chính là những lão gia hỏa này phát hiện không ổn, sớm bỏ chạy!
Nếu không, cũng không đến mức đợi tới lúc Mạc Hoành Thiên ra tay, mới trực tiếp hạ sát thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận