Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7642: Bỉ Ngạn dị động, đầu thai chi biến (1)

Chương 7642: Bỉ Ngạn dị động, đầu thai chi biến (1)
Hắc Cẩu bị đánh cho lảo đảo một cái, đau đến nhe răng trợn mắt một trận, cả giận nói: “Giống ngài nhân vật cấp chúa tể vô song trên đời, lòng dạ như biển như vậy, cần gì so đo với ta một đồ chó đui mù như thế?”
Tô Dịch ngẩn ra.
Lại thấy Hắc Cẩu vẻ mặt nịnh nọt nói: “Tô gia, xin ngài bớt giận, tuyệt đối đừng bởi vì ta mà tức hại đến thân thể, không đáng giá!”
Nói xong, nó vòng quanh người Tô Dịch vẫy đuôi một phen, hoàn toàn không có một chút lòng xấu hổ nào.
Tô Dịch không khỏi lấy tay che trán, Tiêu Tiển năm đó sao lại cùng con chó đen này kết giao tâm đầu ý hợp?
Theo cách nói của con chó đen này, nó vốn là một vị thần ma sinh ra ở trong tiên thiên hỗn độn, chứng đạo ở trên Phù Diêu Đài có danh xưng ‘Hỗn độn đệ cửu động thiên’, đứng trong hàng ‘mười đại thần ma chúa tể’. 
Đều xưng nó là “Thôn Thiên Chúa Tể” ! 
Nhưng Tô Dịch thấy thế nào, cũng chưa nhìn ra con chó đen này có một chút xíu khí thế thôn thiên. 
“Ngươi xác định thật sự hiểu biết Hồng Mông thiên vực?” 
Tô Dịch có chút hoài nghi, lần này dẫn Hắc Cẩu cùng nhau tới Hồng Mông thiên vực, là lựa chọn sai lầm hay không. 
“Xem Tô gia ngài nói, ta dò có cẩu nữa, nào dám ở trên việc bậc này cố tình giả vờ nhầm lẫn lừa dối người khác?” 
Hắc Cẩu chính khí nghiêm nghị nói: “Không nói dối ngài, ta cùng Tiêu Tiển đều đến từ Hồng Mông thiên vực, năm đó khi Tiêu Tiển vẫn là thư sinh nghèo phàm tục, ta đã là sơ tổ sinh ra ở trong hỗn độn!” 
“Nếu không phải năm đó lúc rời khỏi Hồng Mông thiên vực, tính mạng bổn nguyên gặp phải cắn trả, lấy thủ đoạn của ta, dưới một móng vuốt, đủ có thể mang năm đại thiên khiển giả ấn chết! Đâu có thể nào sẽ trơ mắt nhìn Tiêu Tiển bị đám lão tạp mao kia hại chết?” 
Hắc Cẩu thở dài một tiếng, “Phong lưu ngày xưa không đủ khen, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, ta... Hổ thẹn nha!” 
Tô Dịch một cước đạp Hắc Cẩu ra ngoài, “Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh? Ngươi thật đúng là chó đó!” 
Hắc Cẩu cười ha ha, “Tô gia hảo nhãn lực! Giống ta loại tồn tại kiêu ngạo này, quả thực chưa từng mang mình coi là người!” 
Tô Dịch: “...” 
Hắn hơi nghiêng đầu, nhìn về phía chỗ vai trái mình, “Phong Nghê, ngươi thật xác định niết bàn bổn nguyên kia ngay tại Hồng Mông thiên vực?” 
Trên vai trái Tô Dịch, một con bướm xinh đẹp đến tựa như ảo mộng đậu ở đó, chính là kiếp linh điệp biến chi kiếp Phong Nghê của Niết Bàn Mệnh Thổ. 
Năm đó Tô Dịch đã tìm hiểu được, Phong Nghê từng hướng Tiêu Tiển hứa hẹn, chỉ cần Tiêu Tiển có thể khiến nàng kiếp linh này thật sự “sống” một lần, liền chỉ dẫn cho Tiêu Tiển tới một nơi có thể đạt được niết bàn bổn nguyên. 
Mà trước đó không lâu bế quan, Tô Dịch cũng từng gặp mặt Phong Nghê, sau khi biết được chuyện hắn muốn tới Hồng Mông thiên vực, Phong Nghê chủ động đề xuất, niết bàn bổn nguyên nằm ở Hồng Mông thiên vực. 
“Đúng.” 
Phong Nghê gật đầu, giọng điệu nghiêm túc, “Chuyện này, Tiêu Tiển cũng biết, chẳng qua Hồng Mông thiên vực quá mức mênh mông, phân bố rất nhiều sinh mệnh cấm khu, nếu không có ta dẫn, trên đời này sợ là không ai có thể tìm được chỗ niết bàn bổn nguyên.” 
Niết bàn bổn nguyên, chính là nơi Mệnh Thư sinh ra. 
Mà Tô Dịch hôm nay đã khám phá huyền cơ giữa sinh tử, cũng đã hầu như mang bí mật trong ba trang Mệnh Thư hiểu thấu đáo toàn bộ. 
Nhưng duy chỉ có huyền bí của một chỗ “ao niết bàn” kia, đến nay khiến hắn không thể thật sự cảm giác được. 
Theo Tô Dịch phỏng đoán, lực lượng trong ao niết bàn, có lẽ đã không chỉ có liên quan với niết bàn lực, nghi ngờ còn tương quan với con đường sinh mệnh! 
Hắc Cẩu nhịn không được nói: “Nghĩ nhiều như vậy làm chi, có cẩu gia, cho dù lúc ngươi tới Hồng Mông thiên vực, ‘đầu thai’ đến trên thân một con chó hoang ven đường, cẩu gia cũng có thể nhận ra ngươi!” 
Tô Dịch nhíu mày. 
Lần này hắn không so đo cái gì, mà là nhớ tới một ít bí mật Tri Đạo Giả nói. 
Chu hư quy tắc của Hồng Mông thiên vực cực kỳ đặc thù, tu đạo giả bên ngoài một khi tiến vào trong đó, tu vi sẽ bị áp chế đến cấp bậc hạ ngũ cảnh. 
Hơn nữa, bị áp chế đến cảnh giới cỡ nào, cũng hoàn toàn không có quy luật để thăm dò. 
Trong năm tháng quá khứ, từng có nhân vật Đạo Tổ tới, kết quả tu vi lập tức bị áp chế đến Ích Cốc cảnh! 
Phải biết rằng, Ích Cốc cảnh chỉ là cảnh giới thứ nhất mới từ phàm tục đặt chân con đường tu đạo mà thôi. 
Vận khí không tốt, thậm chí sẽ bị một ít phàm tục vũ phu đánh chết! 
Có nhân vật tu vi không bằng Đạo Tổ, thì có thể trở thành tu sĩ Cử Hà cảnh trên con đường Vũ Hóa, đứng ngạo nghễ ở chỗ cao nhất của Hồng Mông thiên vực! 
Bởi vì cảnh giới này cách đặt chân con đường tiên đạo, cũng chỉ thiếu một bậc cửa mà thôi, là cảnh giới cao nhất của Hồng Mông thiên vực. 
Cái này cũng ý nghĩa, cho dù Hồng Mông thiên vực là nơi phàm tục, mạnh nhất cũng chỉ là tu sĩ Cử Hà cảnh. 
Tu đạo giả bên ngoài tới, nhất định không có khả năng vô địch thế gian! 
Nhưng dựa theo Tri Đạo Giả nói, đặc thù của Hồng Mông thiên vực, còn không chỉ như vậy. 
Tu đạo giả bên ngoài ở lúc tiến vào Hồng Mông thiên vực, tựa như lập tức rơi vào trong luân hồi, sẽ lấy một loại phương thức như “đầu thai chuyển thế”, trở thành một thành viên trong Hồng Mông thiên vực. 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận