Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7722: Uổng Tử Chi Nguyệt, chuyển thế đầu thai (1)

Chương 7722: Uổng Tử Chi Nguyệt, chuyển thế đầu thai (1)
Tô Dịch như có chút suy nghĩ.
Vạn Cổ thành.
Vân Mộng trạch!
Địa danh như vậy, cũng không tục một chút nào, ngược lại có một loại hào khí mênh mông nói không nên lời.
Sau một lúc, Tô Dịch nói: “Một nông thôn chim không thèm ỉa, lại có thể đi ra Tiêu Tiển một nhân vật như vậy, ngươi cảm thấy, nơi đó thực có không chịu nổi như ngươi nói?”
Hắc Cẩu ngẩn ra, lắc đầu nói: “Ngươi nghĩ nhiều rồi, Tiêu Tiển cuộc đời này không muốn nhắc tới nhất, chính là cố hương của hắn, hắn đời này chú ý nhất, cũng chính là từng trải của hắn khi còn trẻ ở cố hương.”
Hắc Cẩu lộ ra vẻ mặt hồi ức, “Những năm đó ta quen biết Tiêu Tiển, lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Tiển nổi giận hướng ta phát giận, chính là vì ta trong lúc vô tình nói đến chuyện của hắn lúc còn trẻ ở Vân Mộng trạch.” 
Nói xong, ánh mắt Hắc Cẩu cũng thay đổi, như lòng còn sợ hãi, “Tiêu Tiển khi đó, ánh mắt băng lạnh đáng sợ, ta cũng thiếu chút nữa hoài nghi hắn muốn lập tức vặn đầu của ta!” 
“Cũng trách cái mồm ta, biết rõ cố hương là một vết sẹo không xua đi được trong lòng Tiêu Tiển, lại còn nói tới những thứ này, cho dù lúc ấy bị Tiêu Tiển thu thập một trận, thật ra cũng đáng đời.” 
“Từ đó về sau, ta không dám ở trước mặt Tiêu Tiển nói đến những thứ này nữa.” 
Dứt lời, Hắc Cẩu rất thổn thức thở dài một tiếng. 
Tô Dịch nói: “Ngươi có biết, hắn vì sao không muốn nói đến những thứ này hay không?” 
Hắc Cẩu lắc lắc đầu, “Tiêu Tiển thẳng đến lúc chết trận, cũng chưa từng nói với bất luận kẻ nào một đoạn chuyện cũ đó, cho dù là các hồng nhan tri kỷ kia của hắn, cũng hầu như không người nào biết.” 
Tô Dịch nghe được bốn chữ “hồng nhan tri kỷ”, đột nhiên ngẩn ra, trong đầu hiện ra bóng người xinh đẹp tuyệt thế kia của Hoàng Thần Tú. 
Ở lúc đến Hồng Mông thiên vực, Tô Dịch đã đại khái suy đoán ra, Hoàng Thần Tú chỉ cần chưa xảy ra bất trắc, tất nhiên ngay tại Hồng Mông thiên vực. 
Thậm chí, Hoàng Thần Tú rất có thể sẽ đi tìm cố hương của Tiêu Tiển. 
Nếu nói như thế, Hoàng Thần Tú hôm nay sẽ ngay tại Vãng Sinh quốc, hoặc là sớm đến Vân Mộng trạch cố hương của Tiêu Tiển hay không? 
“Đúng rồi, có một việc ta phải nhắc nhở ngươi, Vạn Cổ thành kia vẫn luôn do Vãng Sinh tiên tông nắm giữ.” 
Hắc Cẩu đột nhiên nhớ tới cái gì, nhắc nhở: “Vì khống chế thành này, Vãng Sinh tiên tông này còn chuyên môn ở trong thành thành lập một môn đình, được gọi là ‘Vãng Sinh hạ tông’, hàng năm có nhiều vị nhân vật cấp trưởng lão thay phiên tọa trấn.” 
“Tiêu Tiển gã này năm đó lúc xông pha ở Vãng Sinh quốc, không chỉ một lần từng đánh với người của Vãng Sinh tiên tông!” 
“Khi đó, Tiêu Tiển từng thề muốn san bằng Vãng Sinh tiên tông, nhưng về sau cũng không biết bởi vì nguyên nhân gì, hắn cũng chưa từng quay về Vãng Sinh quốc nữa, cũng chưa từng nói tới chuyện san bằng Vãng Sinh tiên tông nữa.” 
Nghe tới đây, Tô Dịch đột nhiên nhíu mày, ý thức được không thích hợp. 
Lấy tính tình của Tiêu Tiển, rốt cuộc là nguyên do gì, mới có thể khiến hắn không tiếc thề cũng phải san bằng Vãng Sinh tiên tông? 
Hơn nữa, cho dù Tiêu Tiển lúc đó còn rất nhỏ yếu, không thể làm được một bước này, nhưng trong năm tháng về sau, Tiêu Tiển đã có được chiến lực có thể đối kháng với thiên khiển giả. 
Bản thân hắn càng nắm giữ Mệnh Thư, trên người có rất nhiều thủ đoạn không thể tưởng tượng, muốn đi tìm Vãng Sinh tiên tông báo thù, hẳn tuyệt đối không phải việc gì khó. 
Nhưng hắn lại vì sao chưa làm được? 
Thậm chí, cuối cùng ngay cả chính hắn tựa như cũng đã từ bỏ! 
Cái này lại là vì sao? 
Trong đó, tất nhiên có giấu ẩn tình không muốn ai biết. 
“Trên đường kế tiếp, ngươi cũng không cần làm cái gì khác, chỉ tán gẫu với ta một chút ngươi lúc trước như thế nào kết bạn với Tiêu Tiển, cùng với chuyện cùng nhau trải qua là được.” 
Tô Dịch dặn dò. 
Bắt đầu từ một khắc đó đặt chân Vãng Sinh quốc, hắn liền lục tục phát hiện một chuỗi chỗ quỷ dị cùng khác thường. 
Tất cả cái này cũng gợi lên sự tò mò trong lòng Tô Dịch. 
Thậm chí, hắn hoài nghi định đạo giả tự tin nhận định mình sẽ giẫm vào vết xe đổ của Tiêu Tiển, rất có thể giấu ở những chỗ quỷ dị khác thường kia! 
Hắc Cẩu cũng rõ chuyến này rất nguy hiểm, không dám chậm trễ, lập tức từ từ kể ra. 
Tô Dịch ngồi ở trong ghế mây lẳng lặng nghe, ngẫu nhiên sẽ hỏi một câu, càng nhiều thời điểm thì đang trầm ngâm. 
... 
Hoàng hôn dần sâu, bóng đêm buông xuống. 
Trong núi sông nơi xa, trong một tòa thành trì đèn hoa mới lên, rất bắt mắt ở trong sắc trời xẩm tối. 
“Ừm?” 
Tô Dịch giương mắt nhìn về phía bầu trời. 
Theo bóng đêm tới gần, một luồng khí tức đục ngầu tĩnh mịch bao phủ ở chỗ sâu trong bầu trời Vãng Sinh quốc, thế mà lại đang lặng yên xảy ra biến hóa. 
Tựa như có một luồng lực lượng ở trong đó thức tỉnh. 
“Sao tương tự như thế với khí tức ở lúc trước trong U Minh...” 
Tô Dịch không khỏi giật mình. 
Rất lâu trước kia, lúc hắn còn ở nhân gian giới tu hành, từng xông pha U Minh giới, từng kiến thức rất nhiều sự vật cổ quái không thể tưởng tượng, cũng từng trải qua các loại nhấp nhô cùng biến số có liên quan với luân hồi. 
Cho nên, lúc đó phát hiện khí tức bầu trời Vãng Sinh quốc xảy ra biến hóa, lập tức nhận ra, lực lượng đang thức tỉnh trên bầu trời kia, nghiễm nhiên cực kỳ tương tự với lực lượng chu hư quy tắc U Minh giới! 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận