Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7448: Ác kiếm tiên (1)

Chương 7448: Ác kiếm tiên (1)
Hình Quan khi nói chuyện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tô Dịch, tựa như muốn nhìn thấu Tô Dịch.
Nhưng còn chưa đợi Tô Dịch nói cái gì, Hình Quan liền đột nhiên phất tay, “Không cần cứu ta, đi thôi, mau chóng rời khỏi Hải Nhãn Kiếp Khư, nơi này không phải chỗ Mệnh Quan nên nán lại!”
Tô Dịch chợt cảm thấy bất ngờ.
Phán Quan cũng không khỏi nhíu mày.
Mục đích Tô Dịch lần này đến Hải Nhãn Kiếp Khư, chính là cứu đi tù đồ.
Cũng coi như thực hiện một hứa hẹn của Tiêu Tiển.
Nhưng chưa từng nghĩ, khi thật sự nhìn thấy tù đồ nên gọi là Hình Quan, đối phương lại từ chối cứu giúp!
Đây là vì sao? 
Phán Quan cũng rất bất ngờ, “Ngươi lo lắng sẽ bị định đạo giả phát hiện?” 
Hình Quan bình tĩnh nói: “Không sai, hỗn độn kiếp lực giam cầm ở trên thân ta ra từ tay định đạo giả, một khi bị hóa giải, định đạo giả làm sao có thể không biết?” 
Trong một mảng u ám kia, Hình Quan giương mắt nhìn Tô Dịch, hai tay ôm quyền, cười nói: “Có thể gặp Tô Mệnh Quan một lần, đã không phụ ta chờ đợi vạn cổ năm tháng, là đủ rồi!” 
Một cái động tác ôm quyền mà thôi, lại khiến hỗn độn kiếp quang gông xiềng quanh thân hắn cuồn cuộn một trận, như roi quật xuống, nở rộ ra mưa hào quang chói mắt. 
Nhưng Hình Quan lại không thèm để ý, vẫn cười. 
Tô Dịch trầm mặc. 
Tâm ý của Hình Quan, hắn đã biết, không cần nói cái gì nữa. 
Phán Quan thì nhịn không được nói: “Lão già, ngươi ngày ngày chờ đợi từ nơi này thoát vây, hôm nay cơ hội tới, thật sự muốn buông bỏ?” 
Hình Quan vẻ mặt bình thản nói: “Ta đã là một phế nhân, ở Hải Nhãn Kiếp Khư này, còn có thể miễn cưỡng ngự dụng một ít lực lượng tai kiếp cậy mạnh, nhưng nếu một khi rời khỏi, không chỉ sẽ kinh động định đạo giả, còn có thể trở thành trói buộc của Tô Mệnh Quan, so với để Tô Mệnh Quan tiêu phí tâm tư tới chiếu cố ta, chẳng bằng không đi.” 
Nói xong, hắn bật cười ‘Hắc’ một tiếng, “Trước kia ta coi nơi đây là lồng chim, hôm nay coi nơi đây là tịnh thổ!” 
Lồng chim? 
Tịnh thổ? 
Đơn giản là tâm tính xảy ra biến hóa mà thôi. 
Tô Dịch lấy ra một bầu rượu, cách không trung đặt ở trước mặt Hình Quan, “Về sau ta sẽ lại đến thăm ngươi.” 
Sau đó, hắn cùng Phán Quan rời khỏi. 
Hình Quan một mình một người ngồi ở trong u ám, lấy bầu rượu, ngửa đầu uống một hớp lớn, khen: “Rượu ngon!” 
... 
Cùng ngày, Thanh Diên Thần Chu rời khỏi Hải Nhãn Kiếp Khư, xuất hiện ở trên Hỗn Độn Kiếp Hải. 
Trên bảo thuyền, chính là đoàn người Tô Dịch. 
Hoàng Hồng Dược đang ngồi thiền tĩnh tu. 
Tô Dịch đang chữa thương cho Hoàng Huyên. 
Trong một căn phòng khác. 
Thái Hạo Vân Tuyệt ngồi ở nơi đó uống rượu, đã cao hứng lại mất mát. 
Cao hứng là lần này tìm được đường sống trong chỗ chết, từ Vạn Ách Kiếp Địa nhặt lại một mạng. 
Mất mát là, hắn vốn muốn hái Thiên Tâm Vạn Kiếp Thảo, ở trên Phi Tiên Đài chứng đạo đột phá cảnh giới. 
Nhưng chung quy đã thành công dã tràng. 
“Hoàng Hồng Dược cùng Quân Độ kia thật đúng là phúc thiên mệnh lớn, thế mà cũng sống sót. 
Thái Hạo Vân Tuyệt cảm khái. 
Người lần này theo hắn cùng nhau tới Hải Nhãn Kiếp Khư, hầu như đều đã gặp nạn, chỉ có Thái Câu, Hoàng Hồng Dược, Quân Độ ba người sống sót. 
“Đúng vậy, mệnh bọn họ quả thực đủ cứng.” 
Thái Câu ở một bên cười đáp lại, trong lòng thì thầm nghĩ, vô tri là phúc, Vân Tuyệt thiếu chủ cái gì cũng không biết mới tốt nhất. 
Một khi để hắn biết được chuyện Tô Mệnh Quan, mình sợ cũng gặp liên lụy... 
“Ha ha, chẳng qua khiến ta cao hứng là, bọn Chuyên Du Báo tất cả đều chết ở Vạn Ách Kiếp Địa.” 
Thái Hạo Vân Tuyệt vỗ đùi cười to, vẻ mặt đầy khuây khỏa. 
Thái Câu lại có chút hoảng hốt. 
Ở trước khi Tô Dịch tới Cử Hà sơn, Thái Câu đã bị thu vào Tụ Lý Càn Khôn, cho nên căn bản không rõ kế tiếp đã xảy ra bao nhiêu chuyện. 
Thẳng đến lúc Thái Câu từ Tụ Lý Càn Khôn của Tô Dịch đi ra, đã xuất hiện ở trên Thanh Diên Thần Chu này. 
Không chỉ Thái Câu, Thái Hạo Vân Tuyệt, Hoàng Hồng Dược cũng như thế, hoàn toàn không biết chuyện xảy ra trên Cử Hà sơn. 
Chẳng qua, Thái Câu có dự cảm mãnh liệt, đoàn người Chuyên Du thị chết, tất nhiên không tách rời quan hệ với Tô Dịch! 
Lúc này nhìn Thái Hạo Vân Tuyệt cười thoải mái như vậy, Thái Câu lại như nhìn kẻ đại ngốc. 
Lặng yên không một tiếng động, bóng người Thái Hạo Linh Ngu bỗng dưng xuất hiện. 
“Lão tổ.” 
Thái Hạo Vân Tuyệt vội vàng đứng dậy chào. 
Thái Hạo Linh Ngu nói thẳng: “Ta lần này đến, muốn nói cho ngươi chân tướng một số việc, ngươi tốt nhất có cái chuẩn bị.” 
Thái Hạo Vân Tuyệt không hiểu ra sao, “Lão tổ cứ nói không sao.” 
“Ở Phi Tiên bí cảnh, bản tôn của Thái Hạo Kình Thương bị phá hủy rồi.” 
Thái Hạo Linh Ngu ánh mắt bình thản, lời ít mà ý nhiều, trần thuật một sự thực. 
“A... A! ?” 
Thái Hạo Vân Tuyệt chợt trợn tròn con mắt, như bị sét đánh. 
Thái Câu cũng sửng sốt, Thái Hạo Kình Thương là thủy tổ Thái Hạo thị, bản tôn của hắn sao có thể bị hủy ở Phi Tiên bí cảnh? 
Thái Hạo Linh Ngu nói: “Người hủy diệt bản tôn Thái Hạo Kình Thương, có liên quan với Tô Dịch.” 
Thái Hạo Vân Tuyệt cũng còn chưa từ trong chấn động lấy lại tinh thần, khi nghe được có liên quan với Tô Dịch, không khỏi lại hô ra tiếng, “A! ?” 
Thái Hạo Linh Ngu lại chưa giải thích cái gì, chỉ nói: “Quân Độ chính là Tô Dịch.” 
“A! ?” 
Cả người Thái Hạo Vân Tuyệt run lên, lại hô một tiếng. 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận