Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 143: Nhất kiếm phách sơn hải phân nhiễu tòng thử thệ (1)

Chương 143: Nhất kiếm phách sơn hải phân nhiễu tòng thử thệ (1)
Còn không đợi hắn liều mạng, công tử thanh niên đối diện bỗng cười lạnh,"Kỹ năng chỉ có vậy?"
Ầm!
Cây quạt gấp trong tay hắn chợt run lên, một mảng sát khí màu máu mênh mông trào ra, trời đất giống như lập tức lâm vào trời đông giá rét, luồng khí âm sát lạnh lẽo thấu xương khuếch tán, đóng băng cả màn mưa, khói bụi cùng mặt đất phụ cận.
Đây là một ngụm lục âm sát khí công tử thanh niên dưỡng, cực hàn cực lạnh, có thể nháy mắt đóng băng con sông nghìn trượng, đông lạnh giết chết tất cả vật còn sống.
Người phàm nếu tới gần, nhất định sẽ hóa thành tượng băng, sinh cơ trôi đi!
Dũng thúc lúc này sớm là nỏ mạnh hết đà, bất ngờ không kịp đề phòng, cho dù liều mạng vung kiếm, vẫn như cũ bị sát khí âm lãnh màu máu kia lây dính thân thể.
Chỉ cảm thấy cả người như rơi vào hố băng vạn trượng, bóng người khựng lại, như con cá bị đông lại ở tầng băng, không thể nhúc nhích chút nào nữa.
Xa xa nhìn, chỉ thấy ngoài cơ thể Dũng thúc bị sát khí màu máu đông lại, mơ hồ chỉ có thể nhìn thấy trong cơ thể hắn có lực lượng khí huyết mỏng manh dâng trào.
"Dũng thúc!"
Thiếu nữ quân phục nơi xa kinh hoảng thét chói tai.
Một đám hộ vệ nhìn thấy Dũng thúc gặp nạn, cũng đều như bị sét đánh, Dũng thúc là tồn tại mạnh nhất trong bọn họ, nếu là cứ thế ngã xuống, bọn họ ai còn có thể là đối thủ của công tử thanh niên kia?
"Xong rồi..."
Dũng thúc còn chưa thật sự chết đi, nhưng lại đã mãnh liệt cảm nhận được khí tức tử vong của mình.
Lòng hắn như tro tàn, muốn từ bỏ phản kháng, nhưng vào lúc này, lại bỗng phát hiện một bóng người đi tới.
Đợi một chút!
Tô Dịch tiểu tử này sao có thể xông qua đây?
Ấn tượng của Dũng thúc đối với Tô Dịch chưa thể nói là tốt, cho rằng thiếu niên này mắt cao hơn đỉnh, cực kỳ tự đại.
Hắn lại không ngờ, thời khắc cỡ này, thiếu niên này sẽ đánh bạc tính mạng ra tay, tuy thoạt nhìn giống thiêu thân lao đầu vào lửa, nhưng bầu dũng khí không sợ sống chết đó, lại không cách nào không làm Dũng thúc động dung.
Tiểu tử này... Thật ra cũng không xấu!
Chỉ tiếc, bây giờ thế cục này, chỉ có dũng khí là không được...
Lúc này, Tô Dịch đã đi tới, nhìn công tử thanh niên cách đó không xa, lạnh nhạt lên tiếng:
"Ta thật ra không ngờ, Lục âm Tuyệt Thi nho nhỏ, lại có thể mở ra linh trí, mượn thi nang (túi xác) tu luyện, đáng tiếc, hung tính vẫn còn, còn chưa thật sự luyện hóa âm độc sát khí của mình, cũng chỉ có vậy mà thôi."
Cả người công tử thanh niên khẽ cứng đờ, bỗng nhiên xoay người, con mắt màu đỏ tươi nhìn về phía Tô Dịch, giống như rất kinh ngạc,"Ngươi là làm sao nhìn ra?"
Tô Dịch lắc đầu nói: "Ta cũng không có tâm tư giải thích những thứ này với một nghiệp chướng, cho ngươi một cơ hội, bây giờ quỳ xuống cầu xin tha thứ, ta cho ngươi được chết một cách sảng khoái một chút."
"Ngươi... Bảo ta quỳ xuống cầu xin tha thứ?"
Công tử thanh niên vẻ mặt quái dị, như khó có thể tưởng tượng, lời này là từ trong miệng một thiếu niên nho nhỏ nói ra.
Tô Dịch lắc đầu than khẽ.
Quả nhiên, như nghiệt súc bực này, chung quy cũng là hạng có mắt không tròng.
Hắn không do dự nữa, vung tay áo bào.
Mười tám cái bóng sáng màu xanh hiện ra, xoay tròn trên không, nhìn kỹ, đó rõ ràng là những tấm thẻ trúc, rực rỡ như thanh ngọc, trên đó khắc một vài hoa văn bùa chú.
Mỗi một cái thẻ trúc đều phun trào ra một bóng kiếm chói mắt, sau khi ở trên không trung đan xen hội tụ, cuối cùng ngưng tụ thành một đạo kiếm quang xanh biếc.
Kiếm quang màu xanh rực rỡ như vầng mặt trời màu xanh, lơ lửng trên không, dài chừng ba thước, trên đó di động hoa văn vặn vẹo như con giun, tản mát ra khí tức cao xa mênh mông như bầu trời.
Vừa xuất hiện, chiếu sáng lên màn mưa tối tăm, khu vực xung quanh đều sáng sủa chói mắt, như một vầng mặt trời từ trong bóng đêm cửu u dâng lên.
Tô Dịch lấy tay chộp một cái, kiếm quang màu xanh rơi vào trong tay phải.
Một cái chớp mắt đó, trực tiếp giống như một vị thần nhân tay nắm mặt trời.
Hào quang mạnh mẽ, chiếu sáng nhân gian.
Trong mưa đêm xối xả, đột nhiên xuất hiện một vầng mặt trời, đây là một loại cảnh tượng như thế nào?
Một cái chớp mắt đó, đám người thiếu nữ quân phục đều đã sinh ra tuyệt vọng đều chỉ cảm thấy trước mắt đau đớn, nhưng toàn thân rét lạnh lại như lập tức bị xua tan, cảm nhận được ấm áp lâu rồi mới có.
Sau đó, bọn họ liền thấy được Tô Dịch tay cầm kiếm quang màu xanh, nhất thời đều chấn động trợn tròn mắt, như nhìn thần nhân tới thế gian!
Xẹt xẹt xẹt -
Vô thanh vô tức, đám Quỷ Thi Trùng kia đang vây công đám người thiếu nữ quân phục, đều như tuyết tan thành nước, thân thể hóa thành từng làn khói đen tiêu tán hết.
"Cái này..."
Dũng thúc đã sắp không chống đỡ được, chỉ cảm thấy sát khí màu máu đóng băng toàn thân nhanh chóng tán loạn, làm hắn như người sắp chết chìm được vớt lên bờ, trong lòng vừa ngạc nhiên lẫn vui mừng vừa nghi hoặc.
Mà khi nhìn thấy bóng người Tô Dịch, hắn cũng không khỏi bị rung động.
Trong mắt hắn, thiếu niên thanh tú kia như đổi thành một người khác, như thanh kiếm ngạo thế tới thế gian, phong thái tuyệt thế, dáng vẻ như thần!
Cùng lúc đó ——
Sắc mặt công tử thanh niên hoàn toàn thay đổi, đã phát hiện nguy hiểm.
Đặc biệt khi đối mặt một đạo kiếm quang kia trong tay Tô Dịch, da thịt toàn thân hắn đều có một loại cảm giác đau đớn nóng cháy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận