Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 3655: Tinh nguyên mẫu thạch (1)

Chương 3655: Tinh nguyên mẫu thạch (1)
Thang Vũ Yên trầm mặc một lát, lấy ra một cái cây nhỏ màu đen kia, ném cho Chử Phách Thiên nơi xa, sau đó không nói một lời, dẫn theo mọi người xoay người bỏ đi.
Một lần này, Chử Phách Thiên không ngăn cản, nhìn theo đám người Thang Vũ Yên rời khỏi, không khỏi ngửa mặt lên trời cười phá lên, tiếng cười xộc thẳng lên trời.
Trong lòng đám người Thang Vũ Yên đều nghẹn khuất, phẫn uất lại bất đắc dĩ.
Thẳng đến lúc rời khỏi vạt rừng đó, một Tiên Quân nhịn không được nữa nói: "Chử Phách Thiên kia quả thực quá càn rỡ! Đáng giận đến cực điểm!"
Sắc mặt người khác cũng khó coi.
Thang Vũ Yên lại bình tĩnh lại, nói: "Tranh đoạt cơ duyên vốn là như thế, không cần vì thế canh cánh trong lòng, trước mắt chỉ là chịu một cái đau khổ mà thôi, người không có việc gì là tốt rồi, chờ ta chữa trị thương thế, nhất định sẽ đi tìm hắn tính sổ món nợ này!"
Giọng điệu bình tĩnh, nhưng trong lòng nàng lại không cách nào thật sự bình tĩnh.
Vất vả bận rộn một hồi, lại làm áo cưới cho người khác, không thể nghi ngờ làm người ta quá nghẹn khuất.
Nhất là, Chử Phách Thiên kia kiêu căng bá đạo, giọng điệu kỳ quái, làm người ta hận không thể bắt hắn lại thiên đao vạn quả.
Lúc này, xa xa đột nhiên có một người đi đến.
Mặc đạo bào, đầu búi tóc đạo nhân, khuôn mặt bình thường, dáng vẻ nhàn nhã tự tại.
"Thẩm Mục?"
Một nhân vật Tiên Quân của Thang gia nhận ra Tô Dịch, không khỏi kinh ngạc,"Ngươi tới cũng rất nhanh."
Bọn họ lúc trước đã biết, Thang Vũ Yên lần này sẽ dẫn theo Thẩm Mục cùng nhau hành động.
Hơn nữa, cũng đều rõ, Thẩm Mục này là đi quan hệ Thang gia, mới lấy được một danh ngạch tham gia Thiên Thú đại hội lần này.
Đơn giản mà nói, ở trong mắt bọn họ, Tô Dịch chính là đi cửa sau.
Ở mặt ngoài, bọn họ rất khách khí, thực ra trong lòng đều có chút khinh rẻ.
Lần này hơn một ngàn vị Tiên Quân tham dự Thiên Thú đại hội, không ai không phải thông qua nhiều tầng khảo hạch mới sàng chọn ra, ai sẽ coi trong người đi cửa sau trà trộn vào?
"Ngươi sao bị thương rồi?"
Tô Dịch kinh ngạc, chú ý tới thương thế của Thang Vũ Yên, bộ dáng có chút chật vật thê thảm.
"Có quan hệ gì với ngươi chứ?"
Thang Vũ Yên lạnh lùng nói.
Nàng nghẹn đầy một bụng cơn tức, lại gặp được Tô Dịch kẻ sớm khiến nàng nhìn không vừa mắt này, tự nhiên không có sắc mặt gì tốt.
Tô Dịch cười cười, không bận tâm.
Hắn nhìn ra được, Thang Vũ Yên tất nhiên đã chịu đau khổ, hổn hển, mới sẽ khiến tính tình cũng kém đi.
"Chuyện rốt cuộc là thế nào?"
Ánh mắt Tô Dịch nhìn về phía một vị Tiên Quân của Thang gia.
Vị Tiên Quân này mặc áo bào lam, bóng người gầy, tên là Thang Hàn Phong.
Nghe vậy, hắn không kiên nhẫn nói: "Vũ Yên đường tỷ cũng đã nói, không quan hệ với ngươi, ngươi cũng đừng hỏi thăm nữa."
Một Tiên Quân khác do dự một phen, vẫn là nói: "Thẩm đạo hữu có điều không biết, lúc trước..."
Hắn mang chuyện vừa rồi xảy ra nói đơn giản một lần.
"Chử Phách Thiên?"
Tinh thần Tô Dịch rung lên,"Các vị biết, hắn đi đâu hay không?"
Sớm từ lúc đến Thiên Thú ma sơn, hắn đã quyết định chủ ý, muốn bắt sống Chử Phách Thiên!
Mà trước mắt, có lẽ chính là một cơ hội tốt khó có được.
"Ngươi đây là muốn đi báo thù giúp Vũ Yên cô nương?"
Vị Tiên Quân kia kinh ngạc.
Tô Dịch vẫn chưa phủ nhận, nói: "Có gì không thể?"
Hắn tự nhiên không thể nói, hắn sớm đã nhằm vào Chử Phách Thiên, muốn hoàn toàn trấn áp y.
"Chỉ bằng ngươi?"
Thang Hàn Phong không khỏi buồn cười, một kẻ dựa vào quan hệ Thang gia bọn họ mới trà trộn vào Thiên Thú đại hội mà thôi, lại to mồm không biết ngượng như thế.
Nếu Chử Phách Thiên kia thật sự dễ đối phó, bọn họ những người này cần gì nén giận?
Một người khác thở dài: "Thẩm đạo hữu, Chử Phách Thiên kia ương ngạnh quái đản, hung tàn ngang ngược, ngươi đi tìm hắn, so với chịu chết có cái gì khác nhau?"
"Được rồi, đừng bàn việc này nữa."
Thang Vũ Yên ngắt lời nói,"Đi thôi, trước tìm một chỗ nghỉ tạm, đợi ta dưỡng khỏi thương thế, lại tiếp tục hành động."
Tuy tất cả mọi người đều đang châm chọc lời lẽ không biết tự lượng sức mình kia của Tô Dịch, nhưng phần dụng tâm này của Tô Dịch, trái lại khiến vẻ mặt Thang Vũ Yên dịu đi không ít.
Nàng thầm nghĩ: "Người này tuy là tu vi Vũ cảnh, nhưng đối mặt Chử Phách Thiên tuyệt thế Tiên Quân bực này, còn có gan đề xuất đi giúp ta báo thù, đúng là khó được."
Tô Dịch nghĩ một chút, cũng chỉ có thể từ bỏ.
Lúc này đi tìm Chử Phách Thiên, quả thực đã muộn một bước.
Rất nhanh, Thang Vũ Yên đã tìm được một nơi yên tĩnh an toàn bắt đầu chữa thương.
Tô Dịch lấy ra ghế mây, thoải mái ngồi tựa ở trong đó, lấy ra bầu rượu bắt đầu khẽ uống.
Trong lòng đang cân nhắc, đợi tới lúc tìm được Chử Phách Thiên, nên như thế nào ở lúc đối phương không kịp bóp nát tín phù, liền một hơi bắt giữ gã.
Sáu vị Tiên Quân khác tụ tập một chỗ, đang nói chuyện phiếm.
Khi chú ý tới Tô Dịch ra ngoài, lại còn mang theo một cái ghế mây, đều không khỏi giật mình, kẻ này chẳng lẽ cho rằng Thiên Thú đại hội là du sơn ngoạn thủy! ?
Trong lòng Thang Hàn Phong không thoải mái, không nhịn được hỏi: "Thẩm Mục, ta rất tò mò, ngươi ở lúc tham gia Thiên Thú đại hội, vì sao không đi tham gia khảo hạch, bằng thực lực của mình tranh thủ danh ngạch, ngược lại phải thông qua quan hệ Thang gia ta trà trộn vào?"
Người khác cũng nhìn qua.
Tô Dịch thản nhiên nói: "Ta không thể tham dự khảo hạch, tu vi không đủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận