Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7689: Bạch Chỉ (1)

Chương 7689: Bạch Chỉ (1)
Chẳng qua, dựa theo cách nói của Hắc Cẩu, Tiêu Tiển khi đó còn chưa nắm giữ Mệnh Thư, cũng không phải Mệnh Quan, nhưng lại bằng trình độ kiếm đạo kia, bị hắn cứng rắn giết ra khỏi Hồng Mông thiên vực!
Thẳng đến về sau, Tiêu Tiển sau khi nắm giữ Mệnh Thư, lại từng nhiều lần quay về Hồng Mông thiên vực, có hai mục đích.
Một là chờ đợi cơ hội tham dự Phong Thiên chi tranh.
Hai là tìm kiếm bí mật luân hồi.
Nhưng cuối cùng còn chưa chờ Tiêu Tiển thực hiện mục đích, đã chết trận ở trong Tạo Hóa thiên vực của Mệnh Hà Khởi Nguyên.
Nói đến những thứ này, Hắc Cẩu thở dài một phen, nó năm đó tuy là chúa tể một cấm khu, nhưng chung quy cũng chỉ là tu vi cấp thủy tổ mà thôi, căn bản không phải đối thủ của thiên khiển giả.
Sớm từ lúc Tiêu Tiển chết trận, Hắc Cẩu bởi vì huyết chiến với thiên khiển giả thiếu chút nữa chết, chỉ còn một luồng khí tức tính mạng bị Tiêu Tiển lấy Mệnh Thư cứu về, an trí ở trong Niết Bàn Mệnh Thổ. 
Sau khi biết được những thứ này, Tô Dịch thì lâm vào trầm ngâm. 
Năm đó Tiêu Tiển đã nhận định, lực lượng luân hồi giấu ở Hồng Mông thiên vực? 
Nhìn hết cả đời Tiêu Tiển, tràn ngập các loại chỗ kỳ quái. 
Dấu chân hắn trải rộng Vận Mệnh Bỉ Ngạn, dòng sông vận mệnh, Mệnh Hà Khởi Nguyên bốn đại thiên vực. 
Thậm chí, hắn còn từng ngủ đông ở cuối con đường trên dòng sông kỷ nguyên biến mất ở “quá khứ” kia. 
So sánh với kiếp thứ hai, Tiêu Tiển làm kiếp thứ ba, cho dù từng đánh cắp thiên cơ, sống ra một cuộc đời khác, nhưng chỉ suy tính thời gian mà nói, hoàn toàn thời gian nghịch loạn với kiếp thứ hai chứng đạo. 
Nếu Tiêu Tiển là kiếp thứ hai, tất cả đều hợp tình hợp lý. 
Nhưng cố tình, hắn là kiếp thứ ba! 
Thế này quá cổ quái rồi. 
“Có lẽ, tất cả bí mật này có liên quan với cố hương Tiêu Tiển Vãng Sinh quốc?” 
Tô Dịch vừa nghĩ đến đây, đột nhiên trong lòng chấn động, nghĩ tới một loại khả năng khác! 
… 
Chu hư quy tắc của Hồng Mông thiên vực rất đặc thù. 
Bất cứ người từ ngoài đến nào hàng lâm phàm tục chi địa Hồng Mông thiên vực, đều sẽ trải qua tìn huống tương tự đầu thai chuyển thế. 
Như lần này Tô Dịch hàng lâm Hồng Mông thiên vực, nếu không phải bởi vì một hồi biến cố kia, rất có thể cũng đã đầu thai ở trên thân Tô Thanh Vũ con trai tộc trưởng Vị Nam Tô thị. 
Tiêu Tiển là người Hồng Mông thiên vực, ra vào Hồng Mông thiên vực tự nhiên không cần trải qua đầu thai chuyển thế tương tự. 
Nhưng cái này không phải trọng điểm. 
Trọng điểm là, thiên đạo trật tự của Hồng Mông thiên vực, vì sao sẽ có “đầu thai chuyển thế” quy tắc như vậy? 
Cái này sẽ có liên quan với luân hồi hay không? 
Nếu Hồng Mông thiên vực có được thiên đạo quy tắc đặc thù như thế, cũng từng bị Tiêu Tiển lợi dụng hay không? 
Tiêu Tiển có thể đánh cắp thiên cơ, lấy một loại phương thức khác sống sót, sẽ cũng có liên quan với thiên đạo quy tắc này hay không? 
“Tiêu Tiển năm đó, có Cửu Ngục Kiếm, có Mệnh Thư, còn nắm giữ một bộ phận lực lượng niết bàn, thậm chí còn từng nắm giữ một ngọn Thâu Thiên Đăng có thể tới Hỗn Độn Chi Địa...” 
Tô Dịch nhanh chóng suy nghĩ, “Lấy năng lực của hắn, muốn lợi dụng thiên đạo trật tự của Hồng Mông thiên vực, tuyệt đối không phải việc gì khó.” 
Nghĩ một chút, trong lòng Tô Dịch thật ra rất cảm khái. 
Làm một người đọc sách, dấu chân của Tiêu Tiển lại trải rộng Mệnh Hà Khởi Nguyên, dòng sông vận mệnh cùng Vận Mệnh Bỉ Ngạn... 
Từng được Hắc Cẩu thân là chúa tể cấm khu đi theo. 
Cũng từng khiến thiên khiển giả Hoàng Thế Cực của trận doanh đối địch thay đổi lập trường, cống hiến cho hắn! 
Một kẻ như vậy, muốn làm người ta không khâm phục cũng khó. 
Hôm nay sau khi từ chỗ Hắc Cẩu hiểu biết được rất nhiều sự tích có liên quan với Tiêu Tiển ở Hồng Mông thiên vực, Tô Dịch đại khái đã khẳng định, có lẽ ở trong Vãng Sinh quốc Trung Thổ thần châu kia, có tất cả chân tướng mình muốn biết! 
Trong bóng đêm, Tô Dịch và Hắc Cẩu vừa chạy đi, vừa nói chuyện với nhau, ngẫu nhiên sẽ đụng tới thiên quyến giả tới tập kích. 
Nhưng đều không khác gì bọ ngựa đấu xe, bị Tô Dịch không chút khách khí chém giết. 
Hắc Cẩu cũng rất kỳ quái, nhịn không được hỏi Tô Dịch đã có được lực lượng đánh vỡ vách ngăn tiên phàm phải không. 
Tô Dịch chỉ lắc lắc đầu, tạm thời còn không được. 
Thẳng đến lúc trời sáng, đã không thấy bóng dáng bất cứ kẻ địch nào nữa. 
“Chúng ta thật sự từ trong hoàng đô thành Thiên Tần quốc kia ‘đi’ ra rồi.” 
Hắc Cẩu nhịn không được thổn thức, “Gió to sóng lớn, hơn hẳn lững thững sân vắng, đã có phong phạm của bổn tọa năm đó ở Hỗn Độn Chi Địa!” 
Tô Dịch sớm đã quen đức hạnh thường thường tự biên tự diễn của con Hắc Cẩu này, trực tiếp không nhìn, nói: “Kẻ địch nguy hiểm thật sự còn chưa xuất hiện, trên đường kế tiếp, cũng không thể khinh thường.” 
Trong lòng Hắc Cẩu rùng mình, ngoài miệng thì thản nhiên nói: “Nghĩa phụ, chỉ bằng hai chúng ta liên thủ, thiên hạ này người nào không thể giết?” 
Thanh âm còn quanh quẩn, nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng cười duyên mềm mại ngọt ngào: 
“Thôn Thiên Chúa Tể khẩu khí thật lớn nha, nhưng sao ta nghe nói, năm đó lúc ngươi ở Tạo Hóa thiên vực, bị các thiên khiển giả kia giết tới mức chỉ còn một luồng khí tức tính mạng?” 
Hắc Cẩu đột nhiên biến sắc. 
Cùng lúc đó, Tô Dịch nhìn thấy trong hư không nơi xa hiện ra một nữ tử dung mạo như thiếu nữ, gương mặt tinh xảo xinh đẹp. 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận