Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 4503: Cái gì gọi là cứu cực (2)

Chương 4503: Cái gì gọi là cứu cực (2)
Hắn đứng ở đó, như đặt chân ở trong luân hồi!
Phía trên đỉnh đầu, xé ra một góc của dòng sông vận mệnh.
Khu vực xung quanh, thời không đan xen, kiếp lôi cấm kỵ càn quét như sôi trào.
Theo thân hình hắn vươn ra, một luồng sinh cơ mênh mông vô lượng ầm ầm dâng trào, làm thiên địa run rẩy hỗn loạn, từng dị tượng kia lộ ra phụ cận quanh thân đều đang rung chuyển.
Thẳng đến cuối cùng ——
Ầm!
Vô số dị tượng như bọt nước tiêu tán.
Thời không loạn lưu tiêu tán.
Hư không sụp đổ gió êm sóng lặng.
Mà trong thiên địa, chỉ còn lại có một bóng người tuấn tú kia đứng ngạo nghễ, như ngọn núi vạn cổ bất diệt, nối tiếp trời đất!
Người này, chính là Tô Dịch!
Chẳng qua Tô Dịch giờ phút này, hoàn toàn khác với trước đây.
Cả người không có một chút khí tức dao động nào, đó không phải là che giấu, mà là hoàn toàn không có tu vi dao động, chất phác bình thản, như phàm phu tục tử.
Nhưng hắn đứng ở đó, liền khiến hư không run rẩy, khiến đại đạo thần phục, nghiễm nhiên giống như chúa tể, hình thành một loại uy thế vô hình.
Ta là ánh sáng mặt trời, vạn ngôi sao điểm xuyết.
Nơi ta đặt chân, đại đạo thần phục!
Nhưng theo Tô Dịch tâm niệm khẽ động, ngay cả một luồng uy thế vô hình kia cũng không thấy nữa.
Giờ phút này, hắn như một bông hoa ngọn cỏ, một hạt cát một tảng đá ven đường, không bắt mắt như vậy, nếu dạo chơi trong hồng trần, nhất định sẽ bị coi là một kẻ bình thường nhất trong chúng sinh.
Tô Dịch mở mắt ra, cảm thụ được biến hóa trên người, không khỏi cảm khái một phen.
Biến hóa rất lớn.
Cấp bậc Thái cảnh cô đọng đại đạo thần đài, ngưng tụ đại đạo thần hỏa, rèn luyện pháp tắc Thái cảnh, hết thảy bị đánh vỡ, biến mất không thấy.
Chỉ có một quầng sáng đại đạo như hỗn độn, lơ lửng trong vô tận hư vô trong cơ thể, như kê tử*!
* theo baidu, wiki, từ này chỉ tinh hoàn gà
Sách cổ ghi lại, hỗn độn như kê tử, tính linh sinh trong đó.
Giờ phút này, một quầng sáng giống như hỗn độn này đã thai nghén một luồng lực lượng đại đạo không thể tưởng tượng, dung hợp một thân đạo nghiệp của Tô Dịch, cấu kết tinh khí thần của hắn, quán thông mỗi một tấc máu thịt thân thể hắn.
"Đạo như hỗn độn, mệnh uẩn trong đó, đây, chính là Cứu Cực chi cảnh?"
Trong lòng Tô Dịch lẩm bẩm.
Đây là một cảnh giới hoàn toàn xa lạ, tất cả tràn ngập chưa biết cùng thần bí, cho dù dung hợp ký ức cùng lịch duyệt của Lý Phù Du, cũng hoàn toàn xa lạ đối với nó!
Bởi vì cảnh giới này, cũng chưa từng có ai đặt chân.
Vẫn luôn che giấu ở trong chư thiên quy tắc như cấm kỵ, ẩn đi ở giữa Thái cảnh cùng Thần cảnh!
Chỉ kẻ vi cấm nắm giữ luân hồi, mới có cơ hội bước vào!
Ngoài ra, Tô Dịch giật mình phát hiện,"Kỷ Nguyên Hỏa Chủng" xuất hiện trong một quầng hỗn độn đạo quang kia trong cơ thể của mình! !
Còn chưa chờ nghĩ nhiều, một thanh âm chấn động giận dữ vang lên, cắt ngang suy nghĩ của Tô Dịch:
"Ngươi, thế mà còn sống! ?"
Nơi xa, Bạch Diễm Thiên Thần cùng một đám thần linh vẻ mặt tràn đầy sự khó có thể tin.
Lúc trước một hồi kiếp nạn cấm kỵ kia khủng bố cỡ nào, ngay lập tức mài mòn hủy diệt một vị trung vị thần, ngay cả Tô Dịch cũng bị gạt bỏ thành bột phấn!
Nhưng đánh vỡ đầu, bọn họ cũng không ngờ, Tô Dịch lại sống lại rồi!
Điều này hoàn toàn đảo điên nhận biết của bọn họ, cảm thấy vô cùng kinh sợ.
Một người trẻ tuổi Thái cảnh bị mài mòn hủy diệt thành bột phấn, sao có khả năng lại sống rồi?
"Cái này..."
Nơi xa, Tất Không Lưu cùng các nhân vật cấp thần tử kia cũng đều trợn mắt cứng lưỡi, không thể lý giải tất cả cái này, dẫn tới đầu óc ngây dại, đều nói không ra lời.
Giờ phút này, đối mặt lượng lớn ánh mắt kinh ngạc kia, Tô Dịch đột nhiên cười lên.
Hắn chắp hai tay hướng về đám người Bạch Diễm Thiên Thần, nói: "Đa tạ!"
Mọi người: "..."
"Ngươi... Ngươi vừa rồi sở dĩ chưa dùng ngoại vật chém giết, chính là muốn mượn lực lượng chúng ta, mưu đoạt một hồi lột xác hướng tử mà sinh! ?"
Một vị lão nhân kinh nghi.
Lúc trước, lão cùng thần linh khác đã sớm cảm giác rất khác thường, bởi vì Tô Dịch trong lời đồn không phải không có lá bài tẩy, cũng không phải không có đòn sát thủ, nhưng lại mãi không dùng.
Cái này vốn đã dẫn lên lòng nghi ngờ của bọn họ.
Mà bây giờ, khi nhìn thấy Tô Dịch từ trong một hồi kiếp nạn cấm kỵ thần bí chưa biết kia sống sót, bọn họ nhất thời ý thức được nơi nào xảy ra vấn đề.
"Đúng vậy."
Tô Dịch thản nhiên gật đầu,"Ta cần một cái cơ hội hướng tử mà sinh, mà ở vừa rồi, chính là các vị giúp ta, mới khiến ta rốt cuộc nắm được một cơ hội này."
Mọi người: "? ? ?"
Ai còn có thể không rõ, bọn họ đã bị lợi dụng?
Nhìn như lúc trước Tô Dịch bị bọn họ giết tới hoa rơi nước chảy, bị thương nặng gần chết, nhưng thực ra bọn họ chẳng qua bị coi là đá mài đao để lợi dụng mà thôi! !
Lập tức, sắc mặt bọn họ đều âm trầm.
"Nhưng ngươi thoạt nhìn giống như vẫn chưa đột phá Thần cảnh, không, ngay cả Bán Thần cũng không phải!"
Có người nhíu mày mở miệng.
Tô Dịch cười nói: "Đây là một cảnh giới các ngươi không biết, cũng là cảnh giới ta trước đây chưa bao giờ hiểu biết."
"Nói nhảm, giả thần giả quỷ!"
Có người cười lạnh.
Trên cấp Thái Huyền, đó là con đường thần đạo!
Ở giữa, có người có thể một chân bước vào Thần cảnh, đó là Bán Thần.
Có người ở lúc chứng đạo Thần cảnh, bởi vì ngưng tụ mảnh vỡ kỷ nguyên không hoàn chỉnh, mà chỉ có thể bị gọi là Ngụy Thần.
Còn chưa từng có ai nghe nói, trên cấp Thái Huyền, có cảnh giới khác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận