Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 5191: Đạo hiệu Tâm Duyên (2)

Chương 5191: Đạo hiệu Tâm Duyên (2)
Ở trong động thiên phúc địa Thiềm Cung Quế Thụ diễn hóa tu hành, giống như đặt mình trong hỗn độn, có thể dễ dàng cảm ứng được khí tức chu hư vạn đạo, càng dễ dàng tiến vào hoàn cảnh đốn ngộ.
Ngoài ra, cành, thân, lá của cái cây này không cái nào không phải tuyệt thế côi bảo hàng đầu.
"Lão trà thụ, ngươi cũng tìm một chỗ ở lại đi."
Tô Dịch mời "Bất Dạ Hầu" đi ra.
Bất Dạ Hầu, vốn là một cây Ngộ Đạo Trà thiên địa sinh ra biến thành, là Tô Dịch từ trong Cức Điện Ma Quật cứu ra.
Trong đoạn thời gian quá khứ đó, Tô Dịch sưu tập được rất nhiều chiến lợi phẩm, đều dùng ở trên chữa thương cho Bất Dạ Hầu, tới bây giờ, Bất Dạ Hầu đã khôi phục hơn phân nửa nguyên khí.
"Đa tạ Phù Du đạo huynh!"
Bất Dạ Hầu ôm quyền cảm tạ.
Ngay sau đó, hắn liền hóa thành một cây trà đắm chìm trong sương mù hỗn độn, cắm rễ ở trên một vách đá.
"Có lão trà thụ, Vạn Lôi Kim Trúc, Thiềm Cung Quế Thụ, Tê Hà đảo đủ có thể sinh ra đại đạo bổn nguyên, khôi phục đến quang cảnh ngày xưa!"
Tô Dịch thở bật ra một hơi.
Hắn thuận bước đi đến bờ biển, nơi này có một mảng bờ cát trắng muốt nhẵn mịn, nước biển cuồn cuộn tới, ánh sóng trong suốt, soi bóng ánh chiều tà màu vỏ quất, đẹp tới mức khiến lòng người run rẩy.
Tô Dịch nằm ở trên bờ cát, gối hai tay, dáng vẻ lười biếng thích ý, đôi mắt sâu thẳm kia nhìn ánh nắng chiều mặt trời lặn, tâm thần cảm nhận được một loại yên tĩnh chưa bao giờ có.
Thần Vực mênh mông, vô biên vô tận.
Những năm trước, Tô Dịch thích ứng mọi tình cảnh, chinh chiến nam bắc, tuy có nơi đặt chân, nhưng chung quy đều không phải địa bàn của mình.
Mà Tê Hà đảo khác.
Nơi này, là nhà của hắn!
Hoa đào như biển, theo gió biển lay động, ánh nắng chiều chiếu rọi trong đó, khiến hoa đào đầy khắp núi đồi kia cũng nhuộm lên hào quang đỏ tươi lấp lánh.
Sóng biển đang cuồn cuộn, tiếng sóng kéo dài, Vạn Lôi Kim Trúc lay động, lôi âm như luật. Chỗ xa hơn, Thiềm Cung Quế Thụ cùng lão trà thụ tôn nhau lên, kẻ trước chảy xuôi ánh trăng, kẻ sau tỏa ra từng đợt quang ảnh đại đạo.
Tất cả đều tốt đẹp như vậy, làm người ta an lòng.
"Đại nhân."
Nơi xa, Hà Đồng đi tới, giẫm sóng nước nông trên bờ cát, giẫm vỡ hết ánh nắng chiều trong sóng nước, nhộn nhạo từng vòng gợn sóng, bóng dáng của hắn theo đó ở trong gợn sóng không ngừng biến ảo.
"Thiên địa như lữ quán, ta cũng là người đi đường, trong mấy năm ở thiên hạ Thần Vực, chỉ có giờ khắc này, ta mới rốt cuộc tạm thời tìm được nơi an lòng."
Tô Dịch khẽ nói, khuôn mặt tuấn tú vẫn điềm tĩnh như trước đây.
Nơi nào ta yên lòng chính là quê hương ta.
Càng đừng nói Tê Hà đảo vốn là cố thổ chỉ thuộc về một mình hắn.
"Nhìn ra được, trong lòng đại nhân rất cao hứng."
Hà Đồng cười nói.
"Không phải cao hứng, là kiên định, yên tĩnh cùng tự tại."
Tô Dịch nói: "Tiểu hầu tử thế nào rồi?"
"Ồ, vị hầu huynh kia đang đúc lại đạo thể, chữa trị thần hồn, có các loại thần dược thế gian hiếm có đại nhân ban cho giúp, hắn tiến triển rất thuận lợi."
Hà Đồng nói: "Không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng nửa năm, hầu huynh nhất định có thể vui vẻ hoạt bát."
Tô Dịch ừ một tiếng.
"Đại nhân, hầu huynh sao đến bây giờ ngay cả cái tên cũng không có?"
Hà Đồng tò mò.
Tô Dịch ngẩn ra, nói: "Là ta thiếu cân nhắc, hắn chính là tiên thiên thần linh sinh ra ở trong chiến trường kỷ nguyên, trời sinh đất dưỡng, có trái tim kiệt ngạo, xương cốt rất cứng, ngươi cảm thấy... Nên đặt cho hắn một cái tên họ như thế nào thì tốt?"
Hà Đồng vò đầu nói: "Một chữ Tính (họ), do hai chữ Nữ cùng Sinh tạo thành, ý nghĩa phàm là kẻ có họ, đều là do cha mẹ sinh ra, nhưng vị hầu huynh kia sinh ra từ tiên thiên, cái họ này... Thật không dễ đặt."
Tô Dịch nói: "Vậy thì không đặt tên họ, chỉ đặt đạo hiệu là được."
Hà Đồng cười nói: "Lúc trước là đại nhân đưa vị hầu huynh kia tới đại thiên thế giới này, đạo hiệu này tự nhiên nên do đại nhân đặt thì tốt hơn."
Tô Dịch nhất thời lâm vào suy nghĩ.
"Tu hành vấn đạo, tâm cảnh làm trọng, tâm viên ý mã chính là tối kỵ, chúng ta phải làm là hàng (hàng phục) tâm viên, thuyên (trói buộc) ý mã, như thế, mới có thể tâm định thần nhàn."
"Mà tiểu hầu tử có duyên với ta, theo ta thấy, đặt cho hắn đạo hiệu 'Tâm Duyên' là được."
Tâm viên ý mã soi bản tính.
Tâm Duyên với đạo định sinh tuệ.
Tiểu hầu tử là con khỉ trời sinh địa dưỡng, bản tính của nó vô cùng kiệt ngạo, hiếu chiến thành tánh.
Nếu có thể định tâm nó, tất sinh tuệ căn.
Đây là cái gọi là "Định tắc sinh tuệ" .
Tâm Duyên, cũng đồng âm "Tâm viên", cũng đại chỉ duyên với Tô Dịch, đạo hiệu này lại gửi gắm một loại mong đợi của Tô Dịch, hắn suy nghĩ châm chước hồi lâu mới cuối cùng quyết định.
"Tâm viên, Tâm Duyên... Cái đạo hiệu này hay nha!"
Hà Đồng vỗ tay tán thưởng,"Đại nhân, nếu không ngài cũng đặt cho ta một cái đạo hiệu?"
Tô Dịch trực tiếp không nhìn, nói: "Từ nay về sau, ta tính ở đây tiềm tu một đoạn thời gian, ngươi cứ tọa trấn ở đây, giúp ta chiếu cố Tê Hà đảo, nếu có kẻ thù bên ngoài đến phạm, có thể tự giải quyết tốt nhất, giải quyết không được lại đến gặp ta."
Nói xong, Tô Dịch đứng dậy, đi thong thả về phía đỉnh núi Thiềm Cung Quế Thụ cắm rễ.
Ánh chiều tà đã ảm đạm, ánh nắng chiều thành hoàng hôn, ban đêm sắp tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận