Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 2432: Quyết đoán (3)

Chương 2432: Quyết đoán (3)
Nói xong, hắn lấy ra Thanh Ảnh Kiếm, đưa cho Nguyệt Thi Thiền,"Thanh kiếm này ta đã không dùng tới, ngươi thu trước, chờ khi nào, ngươi có được bội kiếm tốt hơn, lại trả ta kiếm này là được."
Tu vi của hắn đã đặt chân Huyền U cảnh, đã đủ thoải mái có thừa phát huy ra toàn bộ uy năng của Tam Thốn Thiên Tâm.
Cho nên không cho phân trần, liền mang Thanh Ảnh Kiếm nhét cho Nguyệt Thi Thiền.
Nguyệt Thi Thiền rõ ràng không kịp trở tay, không thể từ chối, tràn đầy cảm giác được yêu mà sợ.
"Mau đi đi, đừng để Yến Tố Nghê đợi lâu."
Tô Dịch cười thúc giục.
Nguyệt Thi Thiền cũng chú ý tới, Yến Tố Nghê nơi xa chờ có chút sốt ruột rồi, chỉ đành vội vàng thu hồi Thanh Ảnh Kiếm, thấp giọng nói: "Tô huynh, về sau... Ta sẽ báo đáp ngươi thật tốt."
Giọng nói như thiên âm của thiếu nữ còn đang quanh quẩn, đã xoay người mà đi.
"Báo đáp?"
Tô Dịch cười cười, nha đầu ngốc này, vẫn là không hiểu tâm ý của mình nha.
Cái này giống như nhìn thấy một mầm cây tốt, nhịn không được muốn tỉ mỉ bồi dưỡng, xem xem cuối cùng có thể kết ra trái cây như thế nào.
Phần mong đợi này, không phải báo đáp cái gì có thể so sánh.
Rất nhanh, Yến Tố Nghê và Nguyệt Thi Thiền liền khởi hành rời khỏi.
"Tô lão quái, ngươi... Hẳn sẽ không có ý tưởng khác đối với tiểu cô nương kia chứ?"
Thiên Hộ Độc Hoàng nhịn không được nữa hỏi.
Tô Dịch lạnh nhạt nói: "Ta dù có ý tưởng lại như thế nào? Chuyện liên quan gì tới ngươi?"
Thiên Hộ Độc Hoàng sờ sờ mũi, nhất thời nghẹn lời.
Nơi xa, bọn Cẩm Quỳ, Dạ Lạc nhìn nhau, đều hiểu trong lòng mà không nói ra chưa nói đến việc này, chẳng qua trong lòng đều có chút khác thường.
Đột nhiên, một tiếng thở dài khe khẽ vang lên:
"Ài, ta cuối cùng coi như hiểu, thì ra Tô Huyền Quân ngươi sau khi chuyển thế, bắt đầu thích tiểu cô nương vừa non vừa xinh đẹp, trách không được ta trông mong đưa lên cửa, đều bị ngươi vô tình từ chối."
Theo thanh âm, Thiên Yêu Ma Hoàng váy đỏ đã đến.
Nàng da thịt trắng trẻo lấp lánh, phong tư ngàn vạn, tuyệt thế xinh đẹp, trên mặt mang theo một tia u oán.
Thiên Hộ Độc Hoàng đứng bật dậy, lộ ra nét kiêng kị,"Ngươi nữ ma đầu này sao lại đến đây?"
Lão rất rõ, tồn tại cấp tổ sư này của Cực Lạc Ma Thổ đáng sợ cỡ nào.
"Sợ cái gì, ta cũng không phải tìm ngươi lão già thối này nói chuyện tình cảm."
Thiên Yêu Ma Hoàng bĩu bờ môi đỏ mọng.
Thiên Hộ Độc Hoàng nhất thời lộ ra vẻ mặt giận dữ xấu hổ, lại không hé răng nữa, lão là từ sâu trong lòng không muốn trêu vào nữ ma đầu rất khó chơi này.
Nơi xa, bọn Cẩm Quỳ, Dạ Lạc đều thức thời rời khỏi khu vực này.
Tô Dịch thì lười biếng một lần nữa ngồi trở lại ghế mây.
Thiên Yêu Ma Hoàng ghé lên, một đôi tay ngọc từ phía sau đặt ở trên vai Tô Dịch, nhẹ nhàng nắn bóp, nói: "Tô ca ca, ngươi nói gì đi chứ, là ta dung mạo không đủ xinh đẹp, hay là dáng người không tốt? Vậy mà lại không được ngươi để ý tới chút nào?"
Thanh âm trong trẻo mang theo một tia từ tính, câu tâm phách người ta.
Dung mạo nàng vốn cực kinh diễm quyến rũ, vòng eo nhỏ nhắn, ** thẳng tắp, dáng người cân xứng ngạo nhân, trong cái giơ tay nhấc chân, liền có mị hoặc điên đảo chúng sinh.
Phong tình lơ đãng toát ra kia, khiến Thiên Hộ Độc Hoàng cũng hô to ăn không tiêu, lập tức quyết đoán xoay người rời khỏi.
"Nói chuyện chính."
Tô Dịch không tập trung lắm nói, tư thái thờ ơ.
Thiên Yêu Ma Hoàng thu hồi tay ngọc đặt ở bả vai Tô Dịch, tức giận lườm nguýt, lúc này mới nói: "Ngày hôm qua đệ lục ngục chủ Cửu Thiên các truyền đến tin tức, bảo ta tạm thời chớ vọng động, chờ lúc ngươi đi khai chiến với tiểu đồ đệ kia của ngươi, lại tìm cơ hội làm việc."
Tô Dịch kinh ngạc nói: "Bọn họ có thể trầm ổn được?"
Thiên Yêu Ma Hoàng nói: "Ngươi diệt Bì Ma, dọa lui vị tiểu thư kia của Họa Tâm trai, làm thiên hạ xôn xao, đám người Cửu Thiên các đó lại không ngu, nếu không có tuyệt đối nắm chắc, tự nhiên sẽ không ở lúc này khai chiến cùng ngươi."
Nói đến đây, vẻ mặt Thiên Yêu Ma Hoàng đột nhiên trở nên trịnh trọng, nói: "Tô huynh, ta hoài nghi đệ lục ngục chủ kia cũng đang trù tính cái gì, trong lòng có chút không yên tâm lắm. Nếu là có thể, ta hy vọng ngươi có thể liên thủ với ta, bây giờ đi tận diệt người Cửu Thiên các bọn họ."
Tô Dịch hơi trầm mặc, nói: "Cũng được."
Thiên Yêu Ma Hoàng lại chợt cảm thấy bất ngờ, rõ ràng lòng có xúc động, lẩm bẩm: "Ta còn cho rằng ngươi sẽ từ chối, sớm chuẩn bị một bụng lí do thoái thác, nào ngờ, ngươi lại trực tiếp đáp ứng... Cái này bảo ta làm sao bây giờ mới tốt..."
Nói xong, nàng khom người xuống, từ phía sau cúi đầu ở bên tai Tô Dịch, giọng mềm mại uyển chuyển, hơi thở thơm tho,"Nếu không... Ta bây giờ liền lấy thân báo đáp?"
Thanh âm mang chút từ tính kia chui vào lỗ tai, đặc biệt rung động tâm hồn.
Tô Dịch lại đẩy đầu của nàng ra, tức giận nói: "Ngươi còn không đứng đắn như vậy, cũng đừng trách ta không hỗ trợ."
Thân thể yểu điệu của Thiên Yêu Ma Hoàng cứng đờ, sau đó khẽ cắn bờ môi đỏ mọng, đôi mắt đẹp mang theo rụt rè, đáng thương nói: "Tô tổ tông bớt giận, ta không dám nữa - "
Tô Dịch từ ghế mây đứng dậy, đánh một cái vào mông Thiên Yêu Ma Hoàng, nói: "Bớt giả bộ đáng thương, xuất phát!"
Bốp!
Tiếng vang thanh thúy lượn lờ.
Sóng nổi.
Thiên Yêu Ma Hoàng chỉ cảm thấy phía sau nóng rát đau đớn một trận, thân thể yêu kiều ngạo nhân kia cũng khẽ lên, khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên, hít khí lạnh không thôi.
Tên đáng giận này rốt cuộc vận bao nhiêu lực... Là muốn đánh nát chỗ đó của mình sao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận