Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7308: Ám thủ của Thái Hạo Linh Ngu (1)

Chương 7308: Ám thủ của Thái Hạo Linh Ngu (1)
Nghĩ cũng không cần nghĩ đã biết, một khi Thái Hạo Linh Ngu nhằm vào Tô Dịch, rất có thể sẽ nhìn thấu ngụy trang của Tô Dịch!
Hoàng Hồng Dược không dám giữ lại nữa, nhắc nhở: “Nàng đã đoán ra, ngươi là chuyển thế chi thân của Tiêu Tiển.”
Tô Dịch: “? ? ?”
Chuyện về Tiêu Tiển là kiếp trước của mình, đặt ở trên dòng sông vận mệnh, người biết đến cũng ít ỏi không có mấy.
Nhưng Thái Hạo Linh Ngu này là như thế nào biết đến?
Mắt thấy Tô Dịch sửng sốt, Hoàng Hồng Dược nhịn không được nói: “Ngươi... Thật sự là Tiêu Tiển?”
Một đôi ánh mắt trong vắt như lưỡi đao kia gắt gao nhìn chằm chằm Tô Dịch.
Giờ khắc này, trong lòng Hoàng Hồng Dược đặc biệt có chút khẩn trương, cũng có một tia chờ mong nói không rõ. 
Còn chưa đợi Tô Dịch mở miệng, cửa phòng đột nhiên bị gõ vang. 
Đồng thời lúc đó, một giọng nói mềm mại thanh thúy, uyển chuyển như thiên âm vang lên bên ngoài: 
“Hoàng Hồng Dược, ta lại nhớ tới một sự kiện, muốn giáp mặt hỏi ngươi một lần.” 
Thái Hạo Linh Ngu! 
Lập tức, trong lòng Hoàng Hồng Dược bộp một tiếng, nữ nhân này tới làm cái gì? 
Tô Dịch ngược lại bình tĩnh lại, truyền âm nói: “Nếu thực bị nàng ta phát hiện kỳ quái, trái lại cũng không có gì, ngươi ta liên thủ, hạ nàng ta cũng không phải việc gì khó.” 
Hoàng Hồng Dược ngẩn ngơ, gã này sau khi đi Nguyên Giới một chuyến, khẩu khí so với trước kia lớn hơn nhiều! 
Sớm từ lúc Tiêu Tiển còn sống, Thái Hạo Linh Ngu kia chiến lực khủng bố, ngay cả tuyệt thế Đạo Tổ cũng phải tránh mũi nhọn! 
Dưới tình huống bực này, một khi khai chiến, Hoàng Hồng Dược tự nghĩ dù liều mạng, cũng nhất định không có bao nhiêu phần thắng, căn bản là không dám hy vọng xa vời có thể thắng Thái Hạo Linh Ngu. 
Nhưng Tô Dịch lại nói, bắt Thái Hạo Linh Ngu cũng không phải việc gì khó... 
Nghĩ đến đây, Hoàng Hồng Dược chợt ý thức được một sự kiện, nếu Tô Dịch thật là chuyển thế chi thân của Tiêu Tiển, sao có thể nghĩ liên thủ với mình thu thập Thái Hạo Linh Ngu? 
Còn chưa chờ Hoàng Hồng Dược nghĩ thông, cửa phòng đã bị đẩy ra. 
Thái Hạo Linh Ngu một thân đồ đen, mái tóc dài trắng như tuyết kết thành bím tóc dài, đã trực tiếp cất bước đi vào. 
“Ngươi... Sao có thể xông vào?” 
Hoàng Hồng Dược nhíu mày. 
“Thanh Diên Thần Chu này là của Thái Hạo thị ta, mà Hoàng Hồng Dược ngươi đang làm việc cho Thái Hạo thị ta, ta vì sao không thể đẩy cửa tiến vào?” 
Thái Hạo Linh Ngu trả lời như lẽ đương nhiên. 
Hoàng Hồng Dược không so đo nữa, nói: “Tìm ta có chuyện gì?” 
Thái Hạo Linh Ngu nói: “Ta bỗng nhớ tới, lúc trước là Hoàng Thần Tú tự mình tiếp dẫn Tô Dịch đến Mệnh Hà Khởi Nguyên, mà trong lòng Hoàng Thần Tú tất nhiên rất rõ, cô ta làm như vậy, tất sẽ gặp Huyền Hoàng thần tộc các ngươi phản đối kịch liệt nhất.” 
“Dưới loại tình huống này, cho cô ta gan lớn như trời, cũng tuyệt đối không dám mang Tô Dịch về Huyền Hoàng thần tộc các ngươi.” 
“Nhưng vấn đề đến rồi, Hoàng Thần Tú lại sẽ an trí Tô Dịch kia như thế nào đây?” 
Thái Hạo Linh Ngu nói xong, ánh mắt lơ đãng liếc Tô Dịch cầm bầu rượu đứng ở bên cửa sổ hiên một lần. 
Tô Dịch vẻ mặt tự nhiên, lặng im không nói. 
“Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?” 
Hoàng Hồng Dược nhíu mày, nàng trái lại cũng chưa từng bối rối, chỉ là trong lòng thực ra đã căng thẳng đến mức tận cùng. 
“Theo ta biết, trong toàn bộ Huyền Hoàng thần tộc, Hoàng Thần Tú tin cậy nhất chính là ngươi vị tiểu cô này.” 
Thái Hạo Linh Ngu ánh mắt thâm thúy, lời nói thong dong, tự có một luồng lực lượng uy hiếp vô hình, “Ngươi đừng nói cho ta, cô ta ở sau khi tiếp dẫn Tô Dịch đến Mệnh Hà Khởi Nguyên, chưa từng tiếp xúc ngươi!” 
Hoàng Hồng Dược trầm mặc, thật lâu không nói gì. 
Thái Hạo Linh Ngu trái lại cũng không vội, lòng bàn tay lật, một cái bầu rượu thanh ngọc hiện lên, bị nàng tùy ý cầm lên, đặt ở bên môi nhẹ nhàng nhấp một ngụm. 
Bởi vì khăn che mặt che đi dung nhan, ở lúc nàng uống rượu, khăn che mặt xốc lên một góc, lộ ra một đoạn cằm tinh xảo trắng bóc, cùng một đôi môi đỏ mọng giống như củ ấu. 
Tuy chỉ lướt qua trong nháy mắt, vẫn như cũ làm người ta cảm thấy vô cùng kinh diễm. 
Chẳng qua, Tô Dịch giờ phút này không có tâm tình thưởng thức một mảng phong cảnh tuyệt đẹp chợt lóe rồi biến mất này. 
Hắn đứng yên ở nơi đó, đã làm tính toán cho trường hợp xấu nhất. 
“Không sai, ta từng gặp Thần Tú, cũng từng gặp Tô Dịch.” 
Hoàng Hồng Dược mở miệng, đánh vỡ bầu không khí nặng nề trong phòng, “Nhưng hôm nay bọn họ đều đã...” 
Không đợi nói xong, Thái Hạo Linh Ngu đã nâng tay xua xua, “Bọn họ đi nơi nào, không quan trọng, ta chỉ cần xác định, ngươi từng gặp bọn họ, là đủ rồi.” 
Hoàng Hồng Dược ngẩn ra, không rõ trong hồ lô Thái Hạo Linh Ngu bán thuốc gì. 
Mà lúc này, Thái Hạo Linh Ngu đột nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn về phía Tô Dịch, lời lại là nói với Hoàng Hồng Dược: “Tiểu gia hỏa này rốt cuộc là gì của ngươi?” 
Lập tức, Hoàng Hồng Dược thiếu chút nữa xù lông, trái tim cũng treo lên. 
Tô Dịch cũng nheo mắt. 
Bị đôi mắt màu vàng trong suốt thâm thúy đó của Thái Hạo Linh Ngu nhìn chằm chằm, khiến hắn cũng cảm nhận được áp lực đập vào mặt. 
Mà còn chưa chờ Hoàng Hồng Dược nói cái gì, Thái Hạo Linh Ngu đột nhiên thu hồi ánh mắt, nói: “Hy vọng bản đồ bí ẩn trong tay hắn, có thể ở lúc hướng tới Hải Nhãn Kiếp Khư tạo ra tác dụng.” 
Nói xong, nàng đã xoay người bước ra khỏi phòng. 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận