Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7296: Vạn Lưu thành (2)

Chương 7296: Vạn Lưu thành (2)
Kẻ nào cũng nhiệt tình, hoặc chắp tay chào, hoặc nhiệt tình hàn huyên.
Nghiễm nhiên như các ngôi sao đang vây quanh mặt trăng.
Khi Tô Dịch đi theo Hoàng Hồng Dược mà đến, liền thấy được một màn như vậy.
Trong lòng hắn có chút khác thường.
Lúc bình thường, các Đạo Tổ kia ai cũng cao cao tại thượng, là Định Hải Thần Châm của môn phái mình, nhận hết tôn sùng ngưỡng mộ, làm đệ tử trong môn ngước nhìn mà không thể chạm tới.
Ai dám tưởng tượng, các Đạo Tổ kia cũng sẽ hạ thấp tư thái, chủ động đi nghênh đón một tiểu bối còn chưa thành tổ?
Bởi vậy cũng có thể nhìn ra, Thái Hạo thị làm một trong các thiên khiển thần tộc, ở thiên hạ quyền thế ngập trời cỡ nào.
Cho dù xa ở Tạo Hóa Thiên Vực này, chỉ một gã Thái Hạo Vân Tuyệt mà thôi, đã có thể khiến các Đạo Tổ kia đi theo làm tùy tùng! 
Khi Hoàng Hồng Dược xuất hiện, không khí náo nhiệt ở nơi đây rõ ràng lắng xuống rất nhiều. 
Ánh mắt các Đạo Tổ kia nhìn về phía Hoàng Hồng Dược đều rất nghiền ngẫm, không ít người càng lộ ra vẻ châm chọc. 
“Ô, đây không phải Hồng Dược Đạo Tổ của Vân Lam giới Ngô Đồng trai sao, nhiều năm như vậy không gặp, Hồng Dược Đạo Tổ vẫn xinh đẹp xuất chúng như vậy, không hổ là tuyệt đại giai nhân từng nổi tiếng nhất Tạo Hóa Thiên Vực.” 
Một ông lão tóc bạc trắng thổn thức, lời nói lại rất phát ngấy, mang theo hương vị trêu tức. 
Không ít người đều cười lên. 
Trước kia, khi Huyền Hoàng thần tộc chưa trở thành tội tộc, bọn họ những người này ở đây, nhìn thấy Hoàng Hồng Dược đều rất cung kính đi lên chào, không dám có chút bất kính. 
Nhưng bây giờ sao... 
Ha ha! 
Ai chẳng biết Huyền Hoàng thần tộc đã lưu lạc thành bộ dáng gì rồi? 
Đối với tất cả cái này, Hoàng Hồng Dược vẻ mặt lạnh nhạt, không thèm để ý tới, tỏ ra đặc biệt trầm mặc. 
Trong lòng Tô Dịch thầm than. 
Hoàng Hồng Dược chính là Đạo Tổ chiến lực nhất lưu, nhưng ngay cả nàng cũng bị đối đãi như vậy, có thể nghĩ mà biết, tộc nhân khác của Huyền Hoàng thần tộc hành tẩu bên ngoài, tình cảnh là xấu hổ không chịu nổi cỡ nào. 
Nói không tốt chút, chính là phượng hoàng nhổ lông không bằng gà. 
Thái Hạo Vân Tuyệt thu hết đáy mắt tất cả cái này, đã chưa ngăn cản, cũng chưa nói gì. 
Thẳng đến lúc nhìn thấy Tô Dịch bên cạnh Hoàng Hồng Dược, Thái Hạo Vân Tuyệt không khỏi ngẩn ra, mơ hồ cảm giác có chút quen thuộc. 
Sau đó liền nhớ tối, một đoạn thời gian trước kia, hắn ở lúc tới Vân Lam giới gặp mặt Hoàng Hồng Dược, đã từng nhìn thấy tiểu bối “Thiên Khôi cổ tộc” này. 
Chỉ nhìn quét một cái, Thái Hạo Vân Tuyệt đã thu hồi ánh mắt, một tiểu bối không quan trọng mà thôi, còn không đáng hắn lưu ý thêm. 
Nhưng ở bên cạnh Thái Hạo Vân Tuyệt, một ông lão áo gấm lại rất bất mãn, nhíu mày quát: “Hoàng Hồng Dược, Vân Tuyệt thiếu chủ chỉ điểm danh một mình ngươi đến, ngươi mang một tiểu tử như vậy đến là làm gì?” 
Không ít người lộ ra vẻ mặt xem náo nhiệt. 
Hoàng Hồng Dược mặt không biểu cảm nói: “Người này là một tuần thú sứ của Ngô Đồng trai ta, một tiểu nhân vật không quan trọng gì, vốn, ta quả thực không nên dẫn hắn đến, nhưng vì hành động của Vân Tuyệt thiếu chủ, ta vẫn mang hắn đến.” 
Ông lão áo gấm nhíu mày, cười lạnh nói: “Ngươi có ý tứ gì, một tiểu tử Đạo Chân cảnh, còn có thể giúp Vân Tuyệt thiếu chủ hay sao?” 
Trong thanh âm tràn đầy khinh thường. 
Lúc này, ông lão tóc bạc lời nói rất đáng ghét lúc trước một lần nữa mở miệng, “Đúng vậy, lần này Vân Tuyệt thiếu chủ hành động, chỉ có Đạo Tổ mới có tư cách tham dự, Hoàng Hồng Dược ngươi mang một đứa con nít đến, không khỏi quá không ra thể thống gì!” 
Trong lời nói, đã tràn đầy ý răn dạy. 
Thái Hạo Vân Tuyệt rốt cuộc mở miệng, “Hoàng Hồng Dược, đây là chuyện gì?” 
Hoàng Hồng Dược nâng tay chỉ Tô Dịch, “Người này đến từ Thiên Khôi cổ tộc, theo hắn nói, tổ tiên hắn từng nắm giữ một phần bản đồ bí ẩn có liên quan Hỗn Độn Kiếp Hải, nghi ngờ chính là nơi Vân Tuyệt thiếu chủ lần này muốn tới.” 
Mắt Thái Hạo Vân Tuyệt chợt toát ra thần quang, “Thật sao?” 
Đạo Tổ khác ở đây nhìn nhau. 
Còn có việc bực này? 
Lúc này, Tô Dịch đã chủ động nói: “Phần bản đồ bí ẩn đó tương tự một cái la bàn lúc nào cũng sẽ xảy ra biến hóa, khi tiến vào Hỗn Độn Kiếp Hải, bản đồ bí ẩn sẽ xảy ra biến hóa, chỉ hướng một nơi tên là ‘Kiếp Khư’.” 
Ông lão áo gấm kia khiển trách: “Làm càn! Ngươi là cái thá gì, nói chuyện với Vân Tuyệt thiếu chủ, vậy mà lại không có lấy một chút cấp bậc lễ nghĩa! Quả thực nên phạt!” 
Các Đạo Tổ ở đây đều phải chủ động tiến lên chắp tay chào, vật nhỏ này lại không có một chút cấp bậc lễ nghĩa, cũng quá càn rỡ rồi. 
Tô Dịch liếc ông lão áo gấm kia một cái, nhìn ra lão già kia đi theo bên người Thái Hạo Vân Tuyệt tác oai tác quái quen rồi, một con chó dữ rõ ràng. 
Mà còn chưa chờ hắn nói cái gì, Thái Hạo Vân Tuyệt đã không vui nói: “Thái cung phụng, ngươi một tên Đạo Tổ, nào cần so đo với một tiểu bối? Chỉ cần hắn có thể giúp ta, dù có vô lễ nữa, lại như thế nào?” 
Ông lão áo gấm Thái cung phụng cứng đờ cả người, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, “Thiếu chủ giáo huấn đúng!” 
Thái Hạo Vân Tuyệt thì vẻ mặt ôn hòa nhìn Tô Dịch, “Phần bản đồ bí ẩn đó đâu, có thể để ta xem một chút hay không?” 
Tô Dịch mở lòng bàn tay, một luồng lực lượng huyết mạch chợt xuất hiện, trong hoa văn bàn tay lập tức hiện ra một bức bản đồ bí ẩn kỳ dị. 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận