Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 192: Tâm như thủy triều mày ngài nhíu chặt (1)

Chương 192: Tâm như thủy triều mày ngài nhíu chặt (1)
Trên đài cao tầng thứ chín này, cũng không chỉ Tô Dịch bọn họ những người này, còn có rất nhiều hành khách trước đó luôn tránh ở nơi xa, trong đó không thiếu một số võ giả.
Nhìn thấy một màn như vậy, các võ giả này mỗi người cũng đều lao ra, hò hét xông lên hỗ trợ.
Tô Dịch vốn định truy kích, nhìn thấy một màn này, nhất thời dừng lại, thu kiếm vào vỏ.
Hắn xưa nay rất lười, chuyện có thể do người khác làm thay, hắn sẽ quyết không đích thân đi làm.
Xoay người tìm cái ghế dựa ngồi xuống, Tô Dịch không khỏi thở dài một hơi, cảm thụ được trong thần hồn truyền đến từng đợt cảm giác mỏi mệt, không khỏi tự giễu không thôi.
Vừa rồi một kiếm đó giết chết trung niên áo vải đay, là một cái bí pháp thần hồn "Đại Hư Hồn Kiếm Quyết" hắn vừa mới tu luyện.
Kiếm như đại hư thần nhạc, sừng sững chống trời, trực tiếp chém lên thần hồn, có thể giết người trong vô hình!
Đây là một bí pháp hồn tu, chưa thể nói là cao thâm, cũng chính bởi vì như thế, mới miễn cưỡng có thể để Tô Dịch lấy lực lượng thần hồn bây giờ thi triển ra.
Nhưng cho dù như thế, một kiếm này vẫn như cũ thiếu chút nữa rút sạch lực lượng thần hồn của hắn.
"Phải nắm chặt tu luyện

Tha Hóa Tự Tại Kinh

, chỉ có như thế, mới có thể thoải mái có thừa thi triển Đại Hư Hồn Kiếm Quyết này..."
Tô Dịch thầm nghĩ.
Đang lúc suy nghĩ, đột nhiên, Tô Dịch chú ý tới thanh niên áo bào tím cách đó không xa lấy ánh mắt nhìn qua.
Sắc mặt thanh niên áo bào tím rất đặc sắc.
Có kinh hãi, có ngơ ngẩn, có hổ thẹn, có xấu hổ, không ngừng biến ảo.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Dịch như vậy, muốn nói cái gì, lại như khó có thể mở miệng.
Bị một người nam nhân nhìn chằm chằm như vậy, Tô Dịch cũng có chút mất tự nhiên, không khỏi nhíu mày nói: "Ngươi nếu muốn xin lỗi, thì hoàn toàn không cần. Ngươi bây giờ nên làm, là điều tra rõ người lần này ám sát ngươi, là chịu người nào sai khiến, ta hy vọng ở trước khi đến quận thành Vân Hà, ngươi có thể cho ta một đáp án."
Thanh niên áo bào tím vội vàng nói: "Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ!"
Hắn xưng hô đối với Tô Dịch cũng mang theo kính ngữ.
"Còn có, ta tuy không để ý bị liên luỵ đến, nhưng việc tối nay rất có thể sẽ liên luỵ đến người khác, ta hy vọng ngươi cũng có thể xử lý một phen."Docfull.vn- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Vẻ mặt Tô Dịch bình thản nói.
Thanh niên áo bào tím hít sâu một hơi, vẻ mặt kiên định cam đoan: "Đây là tất nhiên, việc này bởi ta dựng lên, ta nhất định sẽ không để việc này liên lụy người vô tội nữa."
Viên Lạc Hề ngay tại một bên, khi thấy một màn như vậy, trái tim thiếu nữ khẽ run lên, trào ra ấm áp nói không nên lời, ánh mắt nhìn về phía Tô Dịch cũng mang theo cảm kích.
Nàng không ngờ, một vị tồn tại như trích tiên, tâm tư của hắn vậy mà cũng tinh tế như vậy, ngay cả chuyện của mình cũng có thể chiếu cố đến không sót chút nào.
Tô Dịch không nói thêm nữa, nhắm mắt dưỡng thần.
Lúc trước hắn sở dĩ muốn ngay lập tức rời khỏi, chính là không muốn cuốn vào trong phiền toái.
Bây giờ, chuyện đã xảy ra, hắn tự nhiên cần thiết xử lý tốt việc này.
Dù sao, một thế lực có gan ám sát hoàng tử Đại Chu, một khi điều tra rõ chuyện xảy ra đêm nay, như vậy chắc chắn sẽ áp dụng trả thù điên cuồng.
Tô Dịch trái lại thực sự căn bản không để ý những thứ này, nhưng liên lụy đến trên người bọn Viên Lạc Hề, Hoàng Càn Tuấn thì khó giải quyết.
Tô Dịch đột nhiên nhớ tới một sự kiện, nói với Hoàng Càn Tuấn cách đó không xa: "Đúng rồi, ngươi đi kiểm tra một lần di vật trên thân người này, xem có thể tra ra một ít manh mối hay không."
Hoàng Càn Tuấn vội vàng hành động.
Một lát sau, hắn nâng một cây đoản kích màu đen kia đi tới, vẻ mặt khó hiểu nói: "Đường đường một vị võ đạo tông sư, toàn thân trừ vũ khí này, không có vật phẩm khác nữa."
Tô Dịch cầm đoản kích màu đen này trong tay, vừa đánh giá, vừa nói: "Người này tối nay đã ôm quyết tâm phải chết, lúc trước thực lực sở dĩ sẽ tăng vọt, là vì lấy tính mạng trả giá, thi triển một môn bí thuật tự hủy sinh cơ."
Hoàng Càn Tuấn giật mình nói: "Trách không được."
"Đoản kích này tuy luyện chế kém một chút, nhưng chất liệu cũng không tệ, chính là 'Huyền Ngưng Thiết' trộn Hỏa Lân Thạch, Bích Quang Ngân Phấn hơn mười loại linh tài luyện chế thành. Nếu là luyện hết, miễn cưỡng có thể coi là một loại tài liệu luyện chế linh kiếm."
Sau khi đánh giá một lát, Tô Dịch nâng tay thu đoản kích màu đen vào trong mặc ngọc bội, tính đợi tới quận thành Vân Hà, liền luyện vật ấy.
Trần Phong kiếm trong tay hắn chỉ có một tia linh tính, tuy miễn cưỡng có thể dùng, nhưng uy lực dù sao có hạn.
Khi tu vi đột phá đến Tụ Khí cảnh, nhất định không thể phát huy ra một thân tu vi lực lượng của hắn.
Cho nên, Tô Dịch đã bắt đầu trù tính tính sưu tập một lô linh tài, đúc cho mình một thanh kiếm nữa.
"Nghe động tĩnh trên lâu thuyền, hẳn là không có bao nhiêu vấn đề nữa, các ngươi muốn rời khỏi, hay là tiếp tục chờ ở đây?"
Tô Dịch đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Viên Lạc Hề cùng Hoàng Càn Tuấn.
"Theo ngài cùng nhau rời khỏi."
Hai người đều không cần nghĩ ngợi nói.
Tô Dịch gật gật đầu, khi đi qua bên cạnh thanh niên áo bào tím, lại đột nhiên dậm chân, nói: "Có muốn nghe một đề nghị nữa của ta hay không?"
Thanh niên áo bào tím vội vàng chắp tay nói: "Còn xin ngài vui lòng dạy bảo."
Hắn giờ phút này đã bày thẳng tâm thái, nếu không dám coi Tô Dịch là người bình thường đối đãi nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận