Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 439: Chính thức tuyên bố (3)

Lần đầu tới nhà bạn trai, không thể ngủ nướng, Khổng Nhược Khuê hẹn đồng hồ 7 giờ dậy, sau đó cũng bị cả bàn thức ăn ê hề làm hết hồn: ” Dì, đừng làm nhiều thế, ăn không hết.”
“ Không sao, không sao.” Hứa Khiết gọi Khổng Nhược Khuê ngồi xuống, nhiệt tình mời: ” Cháu ăn đi, ăn được bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, thiệt thòi cho cháu rồi.”
Khổng Nhược Khuê muốn khóc, cô có linh cảm không lành.
Đúng như Hứa Khiết nói, cha con Trần Thuật mỗi người húp bát cháo và hai cái quẩy là đủ, cái bát lớn trước mặt Khổng Nhược Khuê bị bà chất đầy thức ăn, cô vừa gắp một miếng chưa kịp nuốt là bà đã thêm vào một món khác, như hận không thể đỏ hết cả mâm vào đó.
“ Dì ơi, không cần đâu.”
“ Dì, cháu không ăn được nhiều như thế.”
“ Dì cứ kệ cháu đi ạ, dì ăn đi ...”
Kệ cho Khổng Nhược Khuê từ chối bằng đủ loại giọng đau khổ nhất cũng không có tác dụng, cô nhìn Trần Thuật hết sức đáng thương.
Trần Thuật liền lên tiếng: ” Mẹ, mẹ để Tiểu Khuê tự ăn đi, mẹ làm thế khiến cô ấy không ăn được.”
“ Con thì biết cái gì.” Hứa Khiết gắp cái bánh bao nhét vào mồm Trần Thuật: ” Ăn bánh bao của con đi.”
Khổng Nhược Khuê thấy mình phải nói gì đó, nếu không cứ ăn thế này thì chết mất: ” Chú, dì ... Chuyện hồi nhỏ, cháu thực sự xin lỗi ... Cháu làm Trần Thuật bị chó cắn, khiến trán anh ấy để lại sẹo ...”
“ Không sao, điều này chứng minh hai đứa từ nhỏ đã có duyên phận, nếu không vì sao chó không cắn người khác lại đi cắn thằng nhãi nhà dì.” Hứa Khiết cười vui vẻ, hoàn toàn không có khí thế dẫn con trai đi hỏi tội năm xưa: ” Cô gái như Tiểu Khuê, khi nhỏ nhất định cũng ngoan ngoãn hiểu chuyện, chắc chắn là thằng nhãi kia không ra gì trêu chọc cháu ... Sau này là người một nhà, cháu đừng để trong lòng.”
Trần Lịch cũng phất tay nói đầy hào khí: ” Không sao, nam tử hán đại trượng phu, bị chó cắn có là gì.”
Trần Thuật tuyệt vọng, cha mẹ, hai người tỏ thái độ hận không thể bắt con chó điên kia tới cắn con lần nữa là sao hả?
Di động trên bàn reo lên, Trần Thuật xem số, bảo: ” Trần Oánh gọi điện tới.”
Bên kia Trần Oánh nói cô đã lái xe tới dưới lầu đợi bọn họ, Khổng Nhược Khuê rốt cuộc kiếm được cớ rồi, đặt bát xuống lau mồm: ” Chúng ta đừng để Tiểu Oánh đợi lâu.”
“ Ừm, cha mẹ, chúng con đi đây.” Hôm qua đã nói với cha mẹ rồi, Trần Thuật muốn đưa Khổng Nhược Khuê về thôn cũ xem, đây là một hành trình quan trọng:
Cuộc đời thương cảm nhất không gì hơn cảnh còn người mất, may mắn không gì hơn cảnh mất người còn.
Trời gian trôi đi, năm tháng biến đổi, có lẽ nhà cửa ở thôn cũ sẽ sụp đổ, tường sẽ bong tróc, cây hòe sẽ khô héo, nhưng đứa bé la hét nô đùa trong thôn biến thành thiếu nam thiếu nữ, nắm tay nhau xuất hiện trong bụi mờ lịch sử, vĩnh viễn không mất đi.
Hứa Khiết cứ lo Khổng Nhược Khuê ăn chưa no, bảo cô ăn thêm vài cái sủi cảo, lại lo cô mặc chưa đủ ầm, dù sao thời tiết Lạc Thành không giống với Hoa Thành, ở Hoa Thành bây giờ mười mấy hai mươi độ, còn Lạc Thành âm độ rồi, hơn nữa nhìn bầu trời xám xịt thế kia, khả năng còn có tuyết.
Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê phải liên tục đảm bảo không sao mới an toàn thoát thân, chạy xuống lầu.
Tiễn đôi trẻ đi rồi, hai vợ chồng nhìn đống thức ăn thừa trên bàn lại nhìn nhau.
Hứa Khiết hỏi chồng: ” Trưa nay ăn gì?”
Trần Lịch câm nín.
Trần Thuật và khổng Nhược Khuê không thể ở quê quá lâu, công ty làm việc vào mùng 8, cho nên mùng 6 Tết Trần Thuật tới Hoa Thành, sửa soạn một chút, sáng mùng 8 tới công ty, phát phong bao đỏ cho mỗi nhân viên.
Lúc rời nhà, Hứa Khiết muôn vàn lưu luyến, nắm tay Khổng Nhược Khuê mời cô rảnh rỗi đến chơi, Khổng Nhược Khuê không ngừng gật đầu, cũng mời Hứa Khiết và Trần Lịch tới Hoa Thành du ngoạn, còn nói sẽ đưa họ đi ăn khắp Hoa Thành.
Du ngoạn khắp Hoa Thành thì Trần Thuật không dám đảo bảo Khổng Nhược Khuê có thể làm được, nhăng ăn khắp Hoa Thành thì cô chắc chắn làm được.
Tiếp đó hai người đều bận rộn công tác, phía Đông Chính sau khi triệu tập hội nghị cổ đông, nhất trí chấp nhận phương án mua 10% cổ phần Huỳnh Hỏa Trùng, trong đó một nửa trả bằng tiền mặt, một nửa trao đổi cổ phần.
Huỳnh Hỏa Trùng có bốn cổ đông lớn, Khổng Nhược Khuê, Lý Như Ý không quản sự vụ, Thang Đại Hải giả vờ mình có chủ kiến, cuối cùng vẫn nghe Trần Thuật.
Huỳnh Hỏa Trùng rầm rộ tuyên truyền bộ phim Huỳnh Hỏa Trùng hợp tác với đạo diễn Tống Từ Lâm, với nữ chính là Khổng Nhược Khuê, cùng nam chính cũng cực kỳ gây chủ ý Hồ Qua.
Đợi khi bộ phim này công chiếu, Đông Chính muốn 10% cổ phần của Huỳnh Hỏa Trùng thì không phải là giá này nữa.
Lật Côn đánh giá lớn tiềm lực của Huỳnh Hỏa Trùng, dưới sự thúc đẩy mạnh mẽ của ông ta, hai bên nhanh chóng đạt thành hiệp nghị.
Cùng lúc đó truyền thông tiết lộ tin Khổng Nhược Khuê sắp hết hạn hợp đồng chuyển sang công ty mới, đương nhiên cô không trực tiếp trả lời, Đông Chính cũng không tỏ thái độ gì.
May là trước khi Trần Thuật tới thì Thang Đại Hải đã gây dựng lên bộ khung cho Huỳnh Hỏa Trùng chứ nếu đợi bây giờ triển khai hạng mục mới tuyển người thì sẽ trở tay không kịp.
Công tác bận rộn, nhưng Trần Thuật điều hành đâu vào đó, nửa năm làm việc ở Đông Chính, nhờ Lạc Kiệt buông quyền nên tích lũy được kinh nghiệm phong phú, số nhân viên của phòng kế hoạch Đông Chính còn nhiều hơn Huỳnh Hỏa Trùng bây giờ, tất nhiên không thành vận đề.
Trần Thuật lại hot rồi.
Không, Trần Thuật càng hot hơn trước.
Nếu nói Chàng cơ trưởng là viên gạch lát nền cho y ở giới biên kịch thì Huỳnh Hỏa Trùng là chiến xa bọc giáp giúp y công thành cướp trại, nghe nói khi kịch bản này còn chưa hoàn thành đã được đạo diễn Tống Từ Lâm tới tìm, mong muốn hợp tác.
Làm người ta ngạc nhiên nhất, Trần Thuật không chỉ là biên kịch, còn là nhà sản xuất của bộ phim, lúc đó công chúng mới biết y là tổng giám đốc của Văn hóa Huỳnh Hỏa Trùng, chàng trai trẻ một năm trước bị bạn gái phản bối, bị phong sát trong nghề, giờ có sức mạnh khuấy đảo phong vân rồi.
Không còn ai dám nói y là là mặt trắng được Khổng Nhược Khuê bao nuôi nữa.
Khả năng vẫn có, Trần Thuật vờ không biết.
Tết Nguyên Tiêu, Trần Thuật mang quà tới nhà Khổng Nhược Khuê ăn Tết với cha mẹ vợ, Tết Xuân đã ở nhà y rồi, bây giờ tất nhiên phải ở cùng cha mẹ vợ, y đích thân xuống bếp nấu ăn rồi cùng cha vợ uống một bữa thống khoái.
Trần Thuật say khướt.
18 tháng Giêng, Thang Đại Hải và Tạ Vũ Khiết kết hôn, Trần Thuật và Lý Như Ý làm phù rể, Khổng Nhược Khuê và Giang Ngu làm phù dâu.
Hôn lễ tổ chức vô cùng rầm rộ bên bờ biển, sau khi Thang Đại Hải và Tạ Vũ Khiết trao nhẫn cho nhau, đám đông hô hào hai người hôn nhau.
Thang Đại Hải không phải nam nhân rụt rè, bế bổng tân nương của mình lên, hôn một cái thật dài nồng cháy.
Tới phần ném hoa, Tạ Vũ Khiết thì thầm với Thang Đại Hải vài câu, hắn cầm hoa cưới đi thẳng tới chỗ Trần Thuật, nhét vào lòng y, vỗ vai nói lớn: ” Xuất chinh đi dũng sĩ.”
Trần Thuật bị bầu không khí làm nóng đầu, chạy tới trước mặt Khổng Nhược Khuê quỳ một chân giơ cao bó hoa: ” Nếu như em đồng ý lời cầu hôn của anh hôm nay, tức là sẽ tiết kiệm cho nhà ta tiền hoa trong tương lai, đó là tiền chai rượu vang, nồi lầu, tiền sữa của con chúng ta ...”
Khổng Nhược Khuê dở khóc dở cười, cảm động nhận lấy bó hoa: ” Em đồng ý.”
Tiếng vỗ tay như sầm rền.
Trần Thuật nhảy lên ôm lấy Khổng Nhược Khuê, hôn lên gò má, đem mỗi giọt nước mắt chảy ra nuốt vào bụng.
Đứng ở một bên, Lý Như Ý cũng thuận thế nắm tay Giang Ngu, Giang Ngu hơi hoảng loạn muốn tránh, nhưng rút cục vẫn bị hắn nắm chặt.
Đó vốn là một ngày bình thường, nhưng thế giới bị cô gái đốt cháy, Khổng Nhược Khuê đăng bài viết trên weibo :" Chính thức tuyên bố, đây là nam nhân của tôi."
Dưới đó là bức ảnh Khổng Nhược Khuê và Tràn Thuật đầu dựa vào nhau, nụ cười rạng rỡ, bối cảnh là quán mỳ của Lão Gia.
Tức thì lượt bình luật đột phá mốc một vạn, mười vạn, trăm vạn.
Trần Thuật cũng đăng một bài viết trên weibo: "Chính thức tuyên bố, đây là nữ nhân của tôi."
Dưới đó là bức ảnh Khổng Nhược Khuê và Tràn Thuật đầu dựa vào nhau, nụ cười rạng rỡ, bối cảnh là quán mỳ của Lão Gia.
Trần Thuật đợi mãi, bình luận đột phá một, mười, một trăm.
"Đối xử thật tốt với nữ thần của chúng tôi." Phía sau còn có cái emo khóc lóc.
"Cầu xin anh, nhất định phải làm tiểu tỷ tỷ của chúng tôi hạnh phúc."
"Thằng tiểu tặc, để mạng lại đây."
Trần Thuật thấy mình không nên làm fan Khổng Nhược Khuê thương tâm như thế, vì vậy lại đăng một bài :" Chính thức tuyên bố lần nữa, đây là nữ nhân của tôi."
Ảnh phía dưới là y và Khổng Nhược Khuê ở trời tuyết Lạc Thành làm động tác chu môi.
HẾT trọn bộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận