Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 255: Thế này là làm nũng à?

“ Thong thả thôi, đừng gấp.”
Trần Thuật cẩn thận bế Khổng Nhược Khuê từ trên xe xuống, hai trợ lý đã xuống xe trước giúp đỡ, Tĩnh Tĩnh đẩy xe lăn, Nhiễm Nhiễm ở một bên bộ dạng lo lắng cứ như sợ Trần Thuật không cẩn thận đánh rơi Khổng Nhược Khuê vậy.
Đợi tới khi Trần Thuật đặt Khổng Nhược Khuê ngồi vào xe lăn, tự mình đẩy cô về phía khu vực phòng vip của bệnh viện, Tĩnh Tĩnh và Nhiễm Nhiễm mỗi người một bên đi theo.
Đúng thế, Trần Thuật sỏ dĩ kết thúc sớm cuộc nói chuyện với Tô Âm, từ chối Lạc Kiệt chính là vì đưa Khổng Nhược Khuê tới bệnh viện kiểm tra lại.
Vài ngày trước Khổng Nhược Khuê nói cảm giác chân mình đã ổn rồi, Trần Thuật dứt khoát muốn cô nghỉ ngơi thêm. Hôm nay đi kiểm tra toàn diện, nếu không có vấn đề gì nữa vậy có thể tháo bột.
Dù sao bây giờ còn rất nhiều công việc đang đợi, nếu để chậm nữa thì ảnh hưởng tới người khác, Khổng Nhược Khuê không thể không sốt ruột.
Vấn đề phía CE mặc dù đã giải quyết rồi, nhưng nếu đã thế thì phải hợp tác thật tốt với người ta, chỉ vẻn vẹn dựa vào ràng buộc hợp đồng không đủ, Khổng Nhược Khuê phải thể hiện thái độ chuyên nghiệp cùng với sức hiệu triệu của mình.
Trước khi sản phẩm mới của CE lên kệ, cô phải dùng thời gian ngắn nhất hoàn thành toàn bộ quá trình quay chụp, ngoài ra còn lên kế hoạch tham gia các hoạt động quảng bá.
Cô còn chụp ảnh trang bìa cho một tạp chí, tham gia tiết mục âm nhạc, phương án hợp tác với phía DNS về sản phẩm giày thủy tinh cũng cần xác định, xong những việc này cô còn đi quay phim, lần này đi xa, nghe nói tới tận Tứ Xuyên quay ngoại cảnh.
Thời gian rất eo hẹo.
Bác sĩ cầm tấm phim mới chụp trình bày với Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê: ” Nhìn từ phim thì vết nứt nhỏ trên xương đã khôi phục rồi, nhưng hiện giờ vẫn chưa thể vận động mạnh, vì hơi bất cẩn một chút vết nứt này sẽ rạn ra, khi đó khôi phục sẽ tốn thời gian gấp nhiều lần.”
“ Nghiêm trọng vậy sao?” Trần Thuật lo lắng, quay chụp báo ảnh quảng cáo không hề nhẹ nhàng:
“ Nghiêm trọng thì không, song cần phải hết sức cẩn thận.” Bác sĩ an ủi: ” Tôi cũng biết nghệ sĩ thường ngày rất vất vẻ, nếu như phải quay những cảnh đánh nhau kịch liệt, thực sự là không thể được. Cho nên cô Khổng Khuê cố gắng tránh hết mức có thể.”
“ Tôi hiểu rồi.” Khổng Nhược Khuê cẩn thận hỏi: ” Nếu thế một số hoạt động như bơi lội có ảnh hưởng gì không?”
“ Cái này thì không, chủ yếu là không nên để chân phải chịu lực, tuyệt đối cấm chạy nhảy, ít nhất là một tuần nữa, hai tuần đảm bảo hơn.”
“ Vậy tức là tôi không cần bó bột nữa rồi.”
Dáng vẻ cấp thiết của Khổng Nhược Khuê làm viên bác sĩ bật cười: ” Theo phương án an toàn nhất thì vẫn nên bó bột một tuần nữa, nhưng nếu cô Khổng Khuê cảm thấy bất tiện thì có thể tháo ra rồi, song như tôi đã nói, khi đó càng cần cẩn thận hơn.”
“ Vâng, tôi sẽ nghe lời bác sĩ.” Khổng Nhược Khuê mặt đầy háo hức, cô ngồi vài ngày mà đã không chịu nổi rồi: ” Bác sĩ, có thể bắt đầu ngay hôm nay không?”
“ Cũng được.”
“ Không được.” Ai dè Trần Thuật dứt khoát nói: ” Tôi thấy chưa yên tâm, để cho an toàn, nên bó bột thêm một tuần nữa.”
Viên bác sĩ ngớ ra, cứ tưởng đây chỉ là trợ lý của Khổng Nhược Khuê thôi, vậy mà có thể quyết định thay cô sao, nam nhân trẻ này rốt cuộc là ai?
Tĩnh Tĩnh và Nhiễm Nhiễm thì có chút sợ sệt, Khuê tỷ nhìn thì ôn hòa đấy, kỳ thực quyết làm gì thì khó lay chuyển được, tổng giám Trần bá bạo như thế, e là có xung đột.
“ Trần Thuật, tôi thực sự không muốn bó bột nữa, bất tiện lắm.” Khổng Nhược Khuê ngước mắt lên nhìn Trần Thuật, bộ dạng đáng thương cầu khẩn: ” Tôi sẽ cẩn thận mà.”
Sau sự kiện đi thử giày kia thì Khổng Nhược Khuê đã đánh mất sự tin tưởng của Trần Thuật rồi, cương quyết nói: ” Lời bác sĩ nói, cô nghe rồi đấy, tuy vết thương đã lành, song như câu nói xưa, thương cân động cốt một trăm ngày. Giờ vội vàng tháo bột, chẳng may va chạm vào đâu đó thì cần thời gian khôi phục lâu hơn nữa ... Cho nên cứ bó bột thêm một tuần cho chắc.”
“ Ba ngày thôi nhé.” Thấy khó lay chuyển Trần Thuật, Khổng Nhược Khuê mặc cả:
“ Không.”
“ Bốn ngày?”
“ Không.”
“ Năm ngày?”
“ Không.”
“ Hừm, không thèm cầu xin anh nữa.” Khổng Nhược Khuê phồng má lên giận dỗi quay ngoắt sang một bên:
Trần Thuật kệ cô, bảo với bác sĩ: ” Phiền bác sĩ cố định cho cô ấy.”
“ Được, tôi sẽ đi làm thạch cao cho cô Khổng Khuê.” Viên bác sĩ chứng kiến một màn này mà toát mồ hôi, không dám ho he gì, thầm nhủ trong lòng, nam nhân này ắt là ông chủ sau lưng Khổng Nhược Khuê rồi:
Tĩnh Tĩnh là trợ lý sinh hoạt của Khổng Nhược Khuê, mấy ngày qua luôn quanh quẩn bên giường bệnh, cho nên tiếp xúc với Trần Thuật tương đối nhiều, cũng chứng kiến nhiều cảnh ngọt sâu răng của cả hai rồi, nên không thấy gì khác thường.
Nhiễm Nhiễm là trợ lý công tác, quản lý công việc liên quan văn bản, đa phần thời gian là ở công ty làm việc, thế nên không tiếp xúc với Trần Thuật mấy, cũng khổng hiểu tình cảm giữa Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê.
Lúc nghe thấy Trần Thuật muốn Khuê tỷ phải băng bó một tuần, trong lòng còn cười lạnh, anh nghĩ anh là ai, tưởng lập được chút công trạng thì Khuê tỷ sẽ nghe theo sao, nếu thế đã chẳng có Khổng Nhược Khuê nổi danh như bây giờ.
Phải biết rằng trong giới giải trí, Khổng Nhược Khuê luôn nổi tiếng về sự khác biệt của cô.
Thế nhưng nhìn Khuê tỷ hết sức tội nghiệp mặc cả với Trần Thuật, tranh thủ một chút lợi ích thì cô cảm giác như thế giới của mình đang sụp đổ.
Đó là nữ thần của cô, thần tượng của cô, cô luôn học tập sự độc lập của Khuê tỷ, ủng hộ mạnh mẽ nữ quyền, vậy sao giờ lại như nữ nhân ngốc nghếch rơi vào biển tình như thế?
Không thể nào.
Trần Thuật đẩy Khổng Nhược Khuê đi bó bột, Tĩnh Tĩnh thấy Quách Húc Nhiễm vẫn đứng ngây ra đo, đẩy một cái: ” Sao vậy, đần mặt ra làm gì đó.”
Quách Húc Nhiễm nhìn hai người kia đi xa, dùng giọng điệu không sao tin nổi hỏi Tĩnh Tĩnh: ” Có phải vừa rồi Khuê tỷ làm nũng không?”
Chứ còn gì nữa, Tĩnh Tĩnh làm kiêu không thèm trả lời, nhìn thế mà không rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận