Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 262: Có vấn đề

Thang Đại Hải ngắm bức tranh một lúc, cảm giác không tệ, không giống loại tranh bôi bừa vẽ bậy cho có, vẫy tay gọi một cô trợ lý tới: ” Treo vào văn phòng của tôi.”
“ Vâng.” Trợ lý đáp một tiếng, ôm bức tranh chuẩn bị đi:
“ Khoan.” Thang Đại Hải gọi lại: ” Cứ để trên bàn làm việc của tôi là được, lát nữa tôi sẽ đi xem treo ở đâu hợp lý.”
“ Vâng.”
Thang Đại Hải dẫn mấy người bọn họ đi tham quan một vòng công ty quay trở lại đại sảnh.
Lúc này nhiều người không kìm nén được nữa rồi, vây lấy Khổng Nhược Khuê, người quen biết một chút tới bắt tay chào hỏi, người xin chữ ký, người thì xin chụp ảnh cùng, cô đều không từ chối. Nếu có ai đi xa hơn xin số Wechat của Khổng Nhược Khuê hoặc có hành vi nào không phù hợp, trợ lý sẽ đứng ra ngăn cản.
Khổng Nhược Khuê có ba số điện thoại, một là điện thoại, một cái cô dùng liên hệ với người thân thiết nhất, một số dành cho công việc, chủ yếu ở trong tay Vương Thiều hoặc một số khác trợ lý của cô giữ dùng cho trường hợp thế này, đương nhiên những người hí hửng kết bạn với Khổng Nhược Khuê chẳng bao giờ liên lạc được với cô.
Đây là cách thao tác thông thường mà nghệ sĩ nào cũng dùng, nếu không chỉ riêng chuyện mỗi ngày nghe điện thoại cũng hết giờ còn làm được cái gì nữa.
Cuối cùng đã tới giờ đẹp, Thang Đại Hải dùng biện pháp thô bạo của hắn giải tán, tuyên bố buổi lễ bắt đầu.
Nghi lễ coi như đúng quy củ, Thang Đại Hải không bày trò gì khác người, dù sao khai trương là chuyện hết sức trang trọng nghiêm túc, dù tính hắn tùy tiện tới mấy cũng không làm bừa được, nếu không xui xẻo cả sự nghiệp.
Đầu có xuôi đuôi mới lọt mà.
Buổi lễ kéo dài chừng nửa tiếng là kết thúc, Khổng Nhược Khuê còn có lịch trình, được Trần Thuật và trợ lý tháp tùng rời đi ngay, cô đi rồi khách khứa cũng tản dần.
Tạ Vũ Khiết cũng muốn đi, phòng tranh của cô cách nơi này rất gần, đi vài bước là tới.
“ Tôi tiễn cô.” Thang Đại Hải đuổi theo:
“ Không cần đâu.” Tạ Vũ Khiết từ chối: ” Ngay ở phía trước thôi mà.”
“ Chính vì gần tôi mới tiễn.” Thang Đại Hải cười như thằng ngốc: ” Nếu là quá xa thì khỏi tiễn rồi.”
Hai người sóng vai mà đi, trầm mặc không nói, cứ như thoáng cái mất hết đề tài trò chuyện.
Tới tận cửa phòng tranh rồi, Tạ Vũ Khiết dừng chân: ” Tiễn tới đây là được.”
“ Ừ, vậy cô vào đi.” Thang Đại Hải gật đầu, đợi Tạ Vũ Khiết đi trước:
Tạ Vũ Khiết dợm bước, hơi ngập ngừng chút vẫn hỏi: ” Vậy chuyện kia, anh trao đổi với người nhà sao rồi?”
“ Chuyện gì?”
“ Thì chuyện đính hôn ấy, lần trước không phải đã nói rồi à, bảo anh về nói với hai bác giải trừ hôn ước ...” Tạ Vũ Khiết có hơi giận, lần trước khi Thang Đại Hải đưa cô về, cô đã bảo hắn rồi, không ngờ tên này không để lời mình nói vào trong lòng, thật đang ghét:
“ À, thì ra là chuyện đó hả?” Thang Đại Hải choàng tỉnh:
“ Anh nói rồi chứ?”
“ Chưa.”
“ Vì sao anh không nói?”
“ Trước kia tôi muốn ngăn cản cuộc đính hôn này thì cô có nói gì đâu. Bây giờ cô muốn hủy hôn, lại muốn tôi nói à? Không có cửa đâu.” Thang Đại Hải nghiêm nghị nói, sau đó vẫy tay quay đi: ” Tiễn về tận nơi rồi đấy nhé, chào.”
Sân bay, phòng nghỉ VIP.
Tô Âm đang uống nước quả xem phim truyền hình Mỹ, Game of Thrones, bộ phim đang gây sốt khắp toàn cầu, những mưu mô đấu đá trong đó thực sự quá hợp khẩu vị của cô. Do lịch trình bận rộn, cô không thể xem vào đúng giờ chiếu, nên tranh thủ thế những lúc di chuyển tới lịch trình tiếp theo thế này.
Trương Lâm đột nhiên từ ngoài đi vào, thần sắc cực kỳ nghiêm túc nói: ” Tiểu Âm, có chuyện này, em nhất định phải nghe.”
Tô Âm không hiểu chuyện gì mà Trương Lâm phá ngang lúc mình xem bộ phim yêu thích, song vẫn dừng phim lại, nói đùa: ” Chị Lâm, chuyện gì mà nghiêm túc thế, chẳng lẽ em bị kẻ nào chơi xấu lên hot search rồi à? Lần này là cái gì, em bị ai bao nuôi hay là lại có thêm đứa con riêng nữa.”
“ ... Không phải ...” Trương Lâm vội vàng phủ nhận: ” ... Bà cô nhỏ của tôi ơi, suốt ngày đầu em nghĩ cái gì thế, đâu ra chuyện linh tinh đó.”
“ Đám truyền thông chẳng phải suốt ngày đăng mấy cái đó à, em cần gì phải nghĩ.”
Mấy chuyện đó thực sự quá nhiều rồi, ai rồi cũng dính phải, chuyện đó ở công ty nhỏ, hoạt động thiếu chính quy thì rất phổ biến, ở công ty có ảnh hưởng tầm cỡ như Đông Chính thì gần như không thể nào.
Thứ nhất là vì công ty có đủ sức để nâng đỡ cho nghệ sĩ của mình, tránh được không ít quy tắc ngầm. Thứ hai vì lợi ích, hiển nhiên chuyện kiểu như nghệ sĩ được bên ngoài bao nuôi gây xung đột lợi ích với công ty, đồng thời công ty bỗng nhiên phải gánh thêm nguy cơ tiềm tàng ảnh hưởng tới danh tiếng, lợi nhuận thì ai chịu ... xảy ra scandal, bên kia bồi thường cho công ty chắc?
Thế nên dù cạnh tranh trong những công ty lớn cực kỳ khốc liệt, người ta vẫn đổ xô tới vì họ có đoàn đội chuyên nghiệp, có tài nguyên, sức ảnh hưởng, giảm thiểu nhiều cạm bẫy.
Tất nhiên trong nghề này quy tắc ngầm đầy rẫy, cám dỗ càng không bao giờ thiếu, công ty nhiều khi muốn bảo vệ nghệ sĩ, còn nghệ sĩ tự sa ngã.
“ Khổng Khuê tới tham dự lễ khai trương của Huỳnh Hỏa Trùng.” Trương Lâm nóng ruột thông báo: ” Trên mạng đang bàn tán xôn xao kia kìa.”
“ Đi thì đi.” Tô Âm vẫn đang đặt tâm tư vào bộ phim xem dở, không suy nghĩ gì: ” Cô ta rảnh thích đi đâu thì đi,”
“ Lần trước Thang Đại Hải tới tìm chúng ta, còn tỏ ý tức giận vì bị Khổng Khuê từ chối cơ mà. Chị cứ cảm thấy chuyện này không ổn.”
“ Thế thì sao chứ?”
“ Em nghĩ mà em, Khổng Khuê từ chối người ta, hai bên phải không vui vẻ gì mới phải. Vì sao lúc này cô ta lại tới ủng hộ Huỳnh Hỏa Trùng? Đó là một cái công ty nhỏ, bọn họ chẳng có quan hệ hợp tác nào, chúng ta tặng một bó hoa đã là coi trọng lắm rồi, thân phận như Khổng Khuê có cần tự đi không?” Thấy Tô Âm đang muốn tập trung phim nên không để ý, vì vậy Trương Lâm phải nói kỹ càng hơn:
Trên mạng xôn xao chủ yếu là vì Trần Thuật xuất hiện bên cạnh Khổng Nhược Khuê, nhưng mà chuyện này Trương Lâm đương nhiên chẳng quan tâm, fan nhanh chóng xác minh được thân phận của y, đến lúc đó kẻ nào định lập lờ biến nó thành scandal cũng không ăn thua.
“Tiểu Âm, chuyện này dứt khoát có vấn đề.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận