Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 266: Dám khoe khoang trước mặt chuyên gia à?

“ Sở dĩ muốn nắm tay nhau chẳng phải là vì muốn cùng nhau đi tới hôn nhân sao? Rồi cuối cùng vào phần mộ. Đương nhiên là tôi nói tới hôn nhân hạnh phúc và ngậm cười vào mộ.”
Trần Thuật rất nghiêm túc trong tình cảm, vì thế vết thương Lăng Thần để lại mới sâu như vậy, bây giờ mới cẩn thận như vậy: ” Cho nên tôi biết Khổng Khuê thích cái gì, cô ấy cũng biết tôi thích gì. Mỗi việc cô ấy làm, tôi đều tán thưởng, mỗi lời tôi nói, cô ấy đều thấy thú vị.”
“ Chúng tôi ở bên nhau không thấy buồn chán, chia tách nhau mới nhớ nhung. Đó gọi là tình đầu ý hợp.”
“ Tạm chấp nhận, mặc dù tôi thấy cậu cầu toàn quá, vậy trưởng thành thì sao?” Thang Đại Hải tò mò hỏi:
“ Nói đơn giản chút là học tập thật tốt, ngày ngày tiến lên”.
“ Ngày ngày tiến lên, tư tưởng này được lắm, chẳng trách cậu chăm chỉ tập thể dục như vậy.”
Trần Thuật hiểu ngay ẩn ý xấu xa của hắn, làm động tác đứng dậy: ” Xem ra anh không muốn nghe nữa rồi.”
Thang Đại Hải ấn ngay y xuống: ” Muốn nghe, nói cho cậu biết, sinh hoạt tình dục cũng là một phần quan trọng trong cuộc sống lửa đôi, nếu không có sự thỏa mãn tình dục sẽ ... Hèm, rồi, không nói nữa, cậu nói đi.”
Trần Thuật cảm thán: “ Anh biết đấy, Khổng Khuê giúp đỡ tôi rất nhiều.”
Thang Đại Hải gật gù: ” Đúng thế, cậu say rượu như chó hoang ngoài đường, được cô ấy nhặt về ...”
“ Tôi đang nói tới phương diện công việc.” Trần Thuật mặt đen xi, tại sao tên này cứ suốt ngày đi chệch hướng như thế:
“ Ừ đúng, công việc của cậu do cô ấy tìm cho.”
“ Công việc là do tôi tự tìm, cô ấy giúp tôi có được vị trí này ...” Trần Thuật đính chính, trước đó chuyện liên quan tới quan hệ hai người đã bị Thang Đại Hải thẩm vấn kỹ càng rồi, kỳ thực y cũng muốn khoe với anh em, y từng ngủ ở nhà Khổng Nhược Khuê, nghe đã thấy có thể diện:
“ Như nhau cả, tiếp tục.” Thang Đại Hải phất tay:
“ Tôi cũng đang nỗ lực báo đáp lại ân tình này, không thể để một phía hi sinh vô hạn, vì ai cũng sẽ mệt, cũng không thể mãi mãi tiếp nhận, vì sẽ tổn hại tới trách nhiệm và tôn nghiêm. Anh nói xem một người không có trách nhiệm và tôn nghiêm, liệu có được người ngoài tôn trọng, có được yêu thương của người yêu không?”
Câu hỏi này làm Thang Đại Hải có chút suy tư: ” Thế không có trách nhiệm nhưng sinh ra đã có tiền như tôi thì có tính không?”
“ Anh cút sang bên.” Trần Thuật rống lên.
“ Cậu nổi cáu như thế tức là được tính rồi.” Thang Đại Hải thở phào: ” Cho dù người ta không yêu tôi thì cũng sẽ yêu tiền của tôi, tóm lại có thứ khiến người đó động lòng, Lăng Thần chính là một minh chứng ....”
“ Anh ... Chan .... Sống ... À?” Trần Thuật gằn từng chữ một:
“ Được rồi được rồi, tôi không nói nữa, không nói nữa.” Thang Đại Hải bị đôi mắt long sòng sọc của Trần Thuật thì hết hồn, lỡ mồm lỡ mồm mất rồi, rối rít pha trà rót nước cười lấy lòng:
Trần Thuật hừ một tiếng: ” Giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tiến bộ, tôi ở bên hỗ trợ, cô ấy che mưa chắn gió. Trên mang có một câu nói rất thịnh hành, đó là, bạn bé tốt nhất là đối đãi giá trị, ái tình tốt nhất là thế lực tương đồng.”
“ Mới mẻ, nói kỹ hơn đi.”
“ Chính là, chẳng lẽ vì cô ấy là đại minh tinh được muôn người nâng niu, cô ấy ở trong nhà rộng rãi hơn tôi, đi xe đắt tiền hơn tôi, kiếm được nhiều tiền hơn tôi thì tôi phải thấy tự ti, phải nhún nhường cô ấy à?”
“ Chẳng lẽ không phải nên như thế à?”
“ Không phải.” Trần Thuật phủ định cách suy nghĩ này: ” Cô ấy có ưu thế của cô ấy, tôi có giá trị của tôi. Tôi tin, bất kể là ai cưới tôi ... À, không, bất kể là ai gả cho tôi, cô ấy sẽ không phải hối hận, không thấy tôi không xứng với cô ấy.”
“ Tôi chẳng thấy thế lực cân bằng gì cả, tôi thấy cậu mặt dày mày dạn thì có.” Thang Đại Hải bĩu môi: ” Cậu vứt sự kiêu ngạo của người có tiền bọn tôi đi đâu rồi? Vì sao cậu không tôn trọng người có tiền bọn tôi? Không ngờ cậu là loại như thế.”
“ Đó là cảm ngộ của tôi.” Trần Thuật không cãi nhau với hắn, mỉm cười: ” Nếu tôi thích cô ấy, tôi tất nhiên sẽ theo đuổi, tương tự, cô ấy cũng vậy.”
“ Cậu dám nói là cậu không thích Khổng Khuê không?” Thang Đại Hải cười lạnh liên hồi: ” Người già có câu, nói dối sẽ phải nuốt một nghìn cái kim.”
Trần Thuật đứng dậy, đi tới bên cạnh bức tranh Hoa hướng dương của Tạ Vũ Khiết: ” Thưa đậm vừa vặn, đậm nhạt thỏa đáng, tôi không hiểu quá nhiều về hội họa, nhìn bức tranh này cảm thấy dễ chịu lắm. Ngay lần đầu gặp tôi đã biết Tạ Vũ Khiết là cô gái có nội hàm rồi.”
Mặc dù Trần Thuật khen tranh của Tạ Vũ Khiết, nhưng Thang Đại Hải cảm thấy trong lòng rất thoải mái, hắn treo tranh ở cửa vì nguyên nhân này, vẫn nói: ” Đang nói chuyện tình cảm của cậu mà, sao lại chuyển sang tranh ảnh rồi?”
“ Tình yêu cũng giống vẽ tranh, dùng lực nhẹ thì sinh oán, dùng lực mạnh thì sinh hận, thái quá không thành được.” Trần Thuật cảm khái từ chính kinh nghiệm xương máu của mình:
Thang Đại Hải lẩm bẩm câu nói vừa rồi của Trần Thuật, ánh mắt thì nhìn bức tranh Hoa hướng dương, mình dùng lực quá mạnh hay quá nhẹ.
Hắn rất muốn hỏi Trần Thuật vấn đề này, nhưng sợ bị người ta coi là chim non trong chuyện tình cảm, sợ hình tượng lãng tử phong lưu duy trì bao năm sẽ sụp đổ.
Dù sao đây là chuyện phải nỗ lực rất nhiều năm mới đạt được.
“ Có phải thấy tôi nói có lý lắm không?” Trần Thuật quay lại dương dương đắc ý hỏi:
“ Đúng là có lý đấy.” Thang Đại Hải gật gù: ” Vậy trước kia cậu đối xử với Lăng Thần là dùng lực quá mạnh hay quá nhẹ.”
Nếu không phải là công ty mới thành lập, đang lúc cần dùng người, Trần Thuật không ngại dìm Thang Đại Hải xuống Châu Giang, anh cho rằng nhắc tới Lăng Thần là có thể đả kích tôi à, không có chuyện đó đâu.
“ Một số người về ngôn ngữ là người khổng lồ, hành động lại là người lùn.” Thang Đại Hải hả hê sỉ nhục: ” Dám lên mặt giảng giải lý luận ái tình nông cạn vô tri của cậu trước mặt bậc thầy tình cảm, chuyên gia tư vấn lứa đôi tôi à? Ai cho cậu cái tự tin ngây thơ đó, cậu có mấy bạn gái rồi?”
Trần Thuật nghiến răng: ” Một.”
“ Vậy cậu có biết tôi có bao nhiêu bạn gái không? Tần suất tôi thay bạn gái còn nhanh hơn cậu thay áo sơ mi. Đối với chuyện ái tình, tôi có nhận thức sâu tới tận xương tủy và lý giải cấp đại sư ... Nếu tôi là cậu sớm ôm chị họ nói, sau này anh là người của em, dù em cần anh hay không, anh đều là người của em.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận