Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 271: Đụng phải vảy ngược rồi

“ Bạch gia tới rồi.”
“ Hôm nay Bạch gia lại mang món ngon tới cho chúng ta.”
Bạch Khởi Nguyên hết sức lễ độ lịch sự đáp lại mỗi người chào mình, thậm chí còn có thể gọi ra tên một vài người, hàn huyên vài câu, thế cũng đủ khiến người đó kích động.
Bầu không khí khác hẳn lúc Trần Thuật tới, hiện trường sôi động hẳn lên.
“ Mọi người vất vả rồi.” Bạch Khởi Nguyên nhìn quanh, lớn giọng nói: ” Nơi này quá vắng vẻ, không cách nào bảo trợ lý gọi cà phê cho mọi người, cho nên tôi mang một xe cà phê tới.”
Thì ra chiếc xe vàng kia là xe bán cà phê di động, nhân viên đang mở khoang xe, kéo bạt trên nóc, thuần thục tạo thành mái che, xếp vài cái ghế, thoáng cái biến thành tiệm cà phê nho nhỏ rồi.
Bạch Khởi Nguyên phất tay: ” Mọi người muốn uống loại gì đều có hết.”
“ Oa, Bạch gia vạn tuế.” Đám đông reo hò vang dội:
Ở cái bờ biển cách xa thành phố này, có thể thưởng thức cốc cà phê thơm nóng mới xay, ngắm trời mây, đón gió, còn có chuyện gì hạnh phúc hơn không.
“ Cám ơn Bạch gia, Bạch gia thật tuyệt vời.”
“ Thật đấy, tôi vừa bảo với mọi người là lúc này mà cốc cà phê nóng thì còn gì bằng, thế là Bạch gia liền xuất hiện ngay.”
“ Đúng đúng, Bạch gia nghe trộm được tiếng lòng của mọi người rồi.”
Bạch Khởi Nguyên vui vẻ tiếp nhận những lời khen đó: ” Mọi người cứ thoải mái hưởng thụ đi, không cần phải khách khí với tôi.”
Nói xong vẫy tay chào bọn họ, đi về phía Khổng Nhược Khuê: ” Tiểu Khuê, hôm nay quay chụp có thuận lợi không?”
“ Thời tiết tốt, tâm trạng tốt, mọi thứ rất thuận lợi.” Khổng Nhược Khuê mỉm cười: ” Khởi Nguyên, anh bận như thế không cần tới thăm đâu.”
Bạch Khởi Nguyên chỉ Trần Thuật: ” Tổng giám Trần mỗi ngày còn đi làm mà vẫn có thể bỏ thời gian tới thăm em, một người thất nghiệp như anh tất nhiên càng không có vấn đề rồi.”
Đúng là không có vấn đề, nên hôm qua Bạch Khởi Nguyên cũng tới.
Cũng giống như hôm nay, hôm qua Bạch Khởi Nguyên tới cũng mang theo một xe trà sữa và bánh trái, còn cả mấy trợ lý chuẩn bị thức ăn cho cả đoàn.
Nhân viên công tác không ai không cảm kích, không khen ngợi Bạch Khởi Nguyên chu đáo tỉ mỉ.
Ai mà không biết, phúc lợi này của họ có được là nhờ Khổng Nhược Khuê, thế nên ánh mắt nhìn hai người họ cũng trở nên ái muội, như thể cô là "của Bạch Khởi Nguyên" rồi vậy.
Ánh mắt đó làm Khổng Nhược Khuê vô cùng khó chịu, nhưng người ta lấy thân phận cao tầng Đông Chính và bạn bè tới thăm đội ngũ công tác của công ty, cô không cách nào từ chối ý tốt này.
Nếu cô từ chối, e rằng khiến cả đội ngũ không vui, cô rất giận vì bị gài vào hoàn cảnh khiến cô mất đi sự tự chủ như thế. Khổng Nhược Khuê là cô gái cực kỳ cá tính, cô thực sự không chịu nổi.
Bạch Khởi Nguyên cho rằng mình tận dụng ưu thế rất tốt, lại thể hiện được quan tâm ân cần với Khổng Nhược Khuê, nào ngờ chạm vào vảy nước của cô. Còn ở trong mắt người lại là vấn đề khác, bọn họ cho rằng cô thực sự quá may mắn khi được Bạch Khởi Nguyên quan tâm săn sóc như thế, cho rằng hai người là một cặp vô cùng xứng đôi.
Bất kể là thân phận địa vị hay là xúc tiến sự nghiệp, nếu Khổng Nhược Khuê và Bạch Khởi Nguyên đến với nhau thì không nghi ngờ gì nữa, bọn họ sẽ thành cặp đôi quyền lực nhất giới giải trí.
Khi đó không phải là scandal có thể ảnh hưởng tới sự nghiệp, mà là tin mừng, cả Đông Chính cũng được lợi.
Cục diện tất cả đều vui đó có ai không ủng hộ.
Trong cái xã hội tư tưởng trọng nam khinh nữ vẫn nặng nề này, bọn họ xem nhẹ suy nghĩ của Khổng Nhược Khuê rồi, cô bị gài vào tình thế không thể lên tiếng, vậy cô tìm người khác lên tiếng cho mình, nên cô gửi tín hiệu cầu cứu với Trần Thuật.
Bạch Khởi Nguyên đã không nói rõ ra, cô cũng thế, dùng hành động để thể hiện, có một người như thế làm bạn bên cạnh, rất nhiều việc đơn giản hơn nhiều.
Với hiểu biết của Khổng Nhược Khuê về Bạch Khởi Nguyên, nam nhân cao ngạo này sẽ không chịu được đả kích như thế. Biết khó mà lui, cô đỡ được một tâm sự.
“ Hôm qua anh tới, có mấy đồng nghiệp nói nếu là cà phê thì tốt quá, anh đã hứa với họ rồi. Cho nên hôm nay mang cà phê tới thăm mọi người.” Bạch Khởi Nguyên làm ra vẻ bất đắc dĩ: ” Không thể để mọi người nghĩ anh nói mà không làm.”
“ Khởi Nguyên đối xử với đồng nghiệp lúc nào cũng tốt.” Khổng Nhược Khuê khéo léo đem ý tốt của Bạch Khởi Nguyên đẩy hết cho "đồng nghiệp", cô đỡ phải chịu áp lực của phàn tình cảm này:
Bạch Khởi Nguyên vờ không hiểu, hỏi Trần Thuật: ” Tổng giám Trần sao cũng tới thế?”
“ Tôi tới thăm cô Khổng Khuê, thuận tiện cùng cô ấy bàn vài vấn đề liên quan tới công tác.” Trần Thuật trả lời rất chính thức:
“ Ồ, còn có việc gì nữa hay sao?”
Bạch Khởi Nguyên được coi là một trong số cao tầng của Đông Chính, thế nên khi hắn hỏi, Trần Thuật không có lý do nào để từ chối trả lời: “ Vâng, phía CE muốn mời cô Khổng Khuê làm người đại diện toàn bộ loạt sản phẩm của ho cho khu vực Châu Á, cho nên tôi tới đây thương lượng với cô ấy.”
“ Thật sao?” Khổng Nhược Khuê ngạc nhiên, cô cũng mới nghe tới chuyện này lần đầu, trước đó cô cũng đâu nghe thấy phong thanh nào từ phía CE:
Phải biết là hiện cô chỉ là đại diện một sản phẩm thôi, trong khi CE có nhiều sản phẩm từ nước hoa, trang sức, mỹ phẩm dưỡng da, mỗi sản phẩm đều có những đại diện khác nhau.
Nhưng dại diện toàn bộ loạt sản phẩm của Châu Á, nói cách khác cô là đại diện của CE trên toàn bộ khu vực Châu Á, bất kể là sức ảnh hưởng cùng với phí đại diện là khái niệm hoàn toàn khác.
Thế nên có nghệ sĩ dùng tiền đại diện tượng trưng 1 đồng để được trở thành người đại diện cho những thương hiệu xa xỉ này, vì khi sản phẩm của thương hiệu đó phủ sóng khắp Châu Á, tương đương đem hình ảnh nghệ sĩ đó đi khắp nơi, nâng cao danh tiếng. Sau này bọn họ hợp tác với thương hiệu khác sẽ có phí đại diện lớn hơn nhiều.
Trần Thuật gật đầu xác nhận: ” Tôi đang định báo cáo với cô chuyện này thì Bạch gia tới.”
Bạch Khởi Nguyên đâu muốn nghe Trần Thuật báo tin tốt lành như vậy, thầm nghĩ sớm biết thì đợi y nói xong mới tới rồi: ” Chuyện thương nghiệp không phải nên do Vương Thiều phụ trách sao? Chẳng lẽ Vương Thiều trước đó không trao đổi với Tiểu Khuê à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận