Cô Bạn Cùng Bàn
Chương 405: Mua nhà tiện cho con đi học
Thành Mạn đứng ở trước cửa tiểu khu, mặt lạnh tanh kiên nhẫn chờ đợi.
Cô là người môi giới địa ốc có tiếng ở Hoa Thành, chủ yếu phụ trách bán căn nhà cao cấp, tuổi còn rất trẻ đã có được tích lũy không tệ, là người ngoại tỉnh mà có thể mua nhà mua xe ở Hoa Thành, ổn định cuộc sống, điều đó chứng minh được năng lực của cô.
Hôm nay vị khách cô phải tiếp đãi là do một khách hàng cũ giới thiệu, muốn mua một căn nhà trong tiểu khu sau lưng cô, đây là tiểu khu cao cấp, hoàn cảnh ưu mỹ, giao thông thuận lợi, có tiểu học Bạch Vân và trung học Hoa Thành ở trong phạm vi 3 cây số quanh tiểu khu.
Đương nhiên, giá rất đắt.
Thành Mạn tới trước giờ hẹn nửa tiếng, đó là thói quen công tác của cô, tuy đại bộ phận khách hàng thường tới muộn, song thi thoảng có khách hàng tới sớm, khi họ thấy cô càng tới sớm hơn, lòng rất vui vẻ.
Ít nhất họ không phải đợi cô.
Bằng vào chiêu rất nhỏ đó thôi, Thành Mạn có thành tích hơn khối người rồi.
2 giờ 10, một chiếc Mercedes từ từ đỗ lại trước cổng tiểu khu.
Khuôn mặt Thành Mạn tức thì tươi cười, nhanh chóng từ dưới tán cây đi tới, mở cửa xe, nhiệt tình hỏi: ” Xin hỏi có phải là anh Trần không?”
“ Tôi đây.” Trần Thuật nhìn cách ăn mặc chính thức của Thành Mạn: ” Cô là cô Thành?”
“ Vâng, tôi là Thành Mạn, anh cứ gọi tôi là Tiểu Mạn là được.” Thành Mạn lại thấy nam nhân khác từ ghế phụ lái đi ra: ” Xin hỏi xưng hô với anh thế nào?”
“ Tôi họ Thang.” Thang Đại Hải rời xe quan sát tiểu khu: ” Chẳng qua chỉ đến thế, căn nhà tôi mua cho cậu để không mấy năm rồi, hoàn cảnh hơn bên này, lại còn trang trí, đồ gia dụng cũng có cả, cậu tới ở là được, mua làm quái gì?”
Thành Mạn nghe mà giật mình, cô tiếp xúc nhiều nên biết, đây là loại người cha hắn có rất nhiều tiền, tuổi trẻ xốc nổi, rất khó tiếp đãi.
“ Căn nhà đó không ở tiểu khu này.” Trần Thuật không muốn cãi nhau với Thang Đại Hải về vấn đề này, cái nhau nhiều rồi:
“ Tôi không biết, tóm lại tôi cho cậu rồi, cậu không ở thì để trống, nó vẫn là của cậu.” Thang Đại Hải cũng tỏ thái độ không tranh cãi: ” Có điều cậu muốn ở gần chị họ một chút, tôi thông cảm. Lần trước tôi đề nghị Vũ Khiết dọn tới ở chung, cô ấy không chịu, tôi muốn dọn tới ở chung, cô ấy cũng không chịu, tôi đang tính mua nhà sát nhà cô ấy luôn.”
“ Anh mua lắm nhà thế làm gì?” Trần Thuật bất mãn: ” Giá nhà chính vì cái loại người như anh mà bị đẩy lên cao đấy, bao nhiêu người chưa có nhà mà ở, anh mua nhà vứt đấy, nhường cho người cần nhà một chút được không hả? Tôi ghét nhất đám người có tiền các anh.”
“ Được, nghe cậu, tạm thời chưa mua.” Thang Đại Hải giơ hai tay đầu hàng, Trần Thuật thay đổi nhiều rồi nhưng mà khí cốt thư sinh quân tử rởm vẫn thế:
Thành Mạn không nói xen vào, thầm nghĩ, quả nhiên mình đoán không nhầm.
“ Hai người bao giờ mới kết hôn?” Trần Thuật thuận miệng hỏi:
“ Vũ Khiết nói, xét biểu hiện không tốt của tôi trước kia, cô ấy cần thời gian khảo nghiệm.” Thang Đại Hải cười đắc ý: ” Có điều sớm hơn cậu là cái chắc.”
“ Chưa chắc, tôi nói mai cùng Tiểu Khuê đi lấy giấy kết hôn luôn, anh tin không?”
“ Làm thử xem.” Thang Đại Hải tuy nói vậy nhưng mà xét kiểu tình cảm khó hiểu của Khổng Nhược Khuê dành cho Trần Thuật, nói không chừng dám điên cùng y lắm:
Cô gái đó như bị Trần Thuật bỏ bùa vậy.
Thành Mạn vừa dẫn hai người đi tham quan tiểu khu vừa giới thiệu: ” Đây là bể bơi, trong tiểu khu tổng cộng có bốn bể bơi lớn chia ra ở bốn góc đông tây nam bắc, ở giữa có ao nước, song dùng làm cảnh quan viên lâm, không được bơi. Khu nhà phía trước là trung tâm thể dục thẩm mỹ, đầy đủ trang thiết bị, bề bơi trong nhà, ao nước nóng, phòng xông hơi ...”
Trần Thuật không phải lần đầu tiên tới tiểu khu này, nhưng là lần đầu tiên thực sự ngắm nhìn vẻ đẹp của nó.
Trước kia đều tới nơi là lái thẳng vào gara ngầm, sau đó lại từ gara ngầm đưa đi, đúng một lần cùng Khổng Nhược Khuê tản bộ buổi tối, khi đó thì ai mà rảnh để ý xung quanh nữa.
Chẳng trách mà Khổng Nhược Khuê chọn nhà ở đây, nhìn xa thoáng đạt, nhìn gần tinh tế, y rất hài lòng.
“ Nhà ở đây đều mỗi nhà một tầng, như vậy vừa đảm bảo an toàn, lại có riêng tư. Chúng ta rẽ trái sẽ tới tòa nhà số 9.” Thành Mạn Đình dùng mật mã mở cửa phòng, mời hai người đi lên:
Trần Thuật lập tức đi ra ban công, quả nhiên tòa nhà số 9 đối diện với tòa nhà số 6, đứng ở đây có thể thấy ban công nhà Khổng Nhược Khuê.
“ Anh Trần, tôi để ý dọc đường anh rất chú ý hoàn cảnh tiểu khu, nhất định thích cách xanh hoa kiểu viên lâm Tô Châu ở đây?”
“ Đúng thế, tôi rất thích cảnh quan hòa hợp thiên nhiên ở nơi này.”
“ Tiểu khu này giao nhà từ năm năm trước, khi đó liền bị tranh nhau mua hết, tôi sở dĩ tiến cửa với anh căn nhà này vì chủ nhà mua xong theo con trai ra nước ngoài. Anh xem, nhà vẫn còn mới, anh hoàn toàn có thể tiến hành trang trí theo phong cách yêu thích của mình.” Thành Mạn từ ánh mắt yêu thích của Trần Thuật liền biết mình lại sắp bán được căn nhà nữa:
“ Chủ nhà ra nước ngoài mấy năm rồi, làm thủ tục có tiện không?”
“ Hai năm rồi ạ, anh cứ yên tâm, thủ tục có chúng tôi giúp xử lý. Không biết anh Trần đã kết hôn chưa?”
“ Tôi chưa.”
“ Vậy đợi sau khi anh kết hôn sinh con, sẽ càng thấy nơi này là chỗ thích hợp an cư lâu dài, không chỉ có khu mua sắm thuận tiện cho bà Trần, còn có ngôi trường tốt nhất của Hoa Thành quanh đây, mỗi ngày anh đi bộ đưa đón con, tiện lắm.”
Đây đúng là ưu thế lớn, Trần Thuật biết rồi.
Khách hàng rất hài lòng, hơn nữa không phải là cần quá đắn đo chuyện tiền bạc, chuyện sắp thành, song càng lúc này, Thành Mạn càng cẩn thận, nói sai một câu là thua trắng bàn: ” Sống xung quanh đây toàn là thành phần trí thức, có hiệu trưởng trường quốc tế, giám đốc ngân hàng, còn có cả diễn viên ...”
Nói tới đó hạ thấp giọng xuống, làm vẻ mặt kịch tính: ” Cả đại minh tinh Khổng Khuê cũng sống trong tiểu khu này.”
Ai ngờ bạn gái mình cũng bị người ta lấy ra làm ưu thế bán nhà, Trần Thuật tỏ vẻ mừng rỡ: ” Thế sao, có biết cô ấy sống ở tòa nhà nào không?”
Thang Đại Hải nhịn cười, lén giơ ngón cái lên với Trần Thuật.
Thành Mạn Định hai tay đặt trước bụng, hơi khom người: ” Xin lỗi anh, chúng tôi phải giữ bí mật cho khách hàng.”
“ Ồ, tiếc quá.” Trần Thuật chép miệng, có điều đánh giá cô gái này cao hơn một chút:
“ Có vẻ anh Trần là fan của cô Khổng Khuê rồi, có điều anh đừng lo, chỉ cần sống cùng tiểu khu, nhất định thường gặp được ...” Thành Mạn Đình dẫn hai người đi quanh căn nhà rộng hơn 200 mét vuông: ” Anh Trần có hài lòng không?”
“ Vô cùng hài lòng với căn nhà, song tôi không hài lòng với cái giá.”
Trần Thuật biết giá nhà khi Khổng Nhược Khuê mua, tuy là 5 năm trước rồi, nhưng dựa vào giá thị trường bây giờ thì y không đồng ý. Nếu thực sự dễ bán như thế làm gì có chuyện chủ nhà đi hai năm rồi mà không bán được.
Thành Mạn không biết tin tức mình vô ý lộ ra đã mất cơ hội bán căn nhà với giá cao rồi.
Thang Đại Hải không chỉ có kinh nghiệm mua nhà, mà Tạ Vũ Khiết còn là con gái ông chủ địa ốc tiếng tăm Hoa Thành, thế nên Trần Thuật dẫn hắn theo để giúp đàm phán.
Giao dịch nhanh chóng thành công.
Trần Thuật ký tên xong, mở điện thoại gửi đi một tin nhắn : Anh đã mua được căn nhà tiện cho con đi học rồi.
Cô là người môi giới địa ốc có tiếng ở Hoa Thành, chủ yếu phụ trách bán căn nhà cao cấp, tuổi còn rất trẻ đã có được tích lũy không tệ, là người ngoại tỉnh mà có thể mua nhà mua xe ở Hoa Thành, ổn định cuộc sống, điều đó chứng minh được năng lực của cô.
Hôm nay vị khách cô phải tiếp đãi là do một khách hàng cũ giới thiệu, muốn mua một căn nhà trong tiểu khu sau lưng cô, đây là tiểu khu cao cấp, hoàn cảnh ưu mỹ, giao thông thuận lợi, có tiểu học Bạch Vân và trung học Hoa Thành ở trong phạm vi 3 cây số quanh tiểu khu.
Đương nhiên, giá rất đắt.
Thành Mạn tới trước giờ hẹn nửa tiếng, đó là thói quen công tác của cô, tuy đại bộ phận khách hàng thường tới muộn, song thi thoảng có khách hàng tới sớm, khi họ thấy cô càng tới sớm hơn, lòng rất vui vẻ.
Ít nhất họ không phải đợi cô.
Bằng vào chiêu rất nhỏ đó thôi, Thành Mạn có thành tích hơn khối người rồi.
2 giờ 10, một chiếc Mercedes từ từ đỗ lại trước cổng tiểu khu.
Khuôn mặt Thành Mạn tức thì tươi cười, nhanh chóng từ dưới tán cây đi tới, mở cửa xe, nhiệt tình hỏi: ” Xin hỏi có phải là anh Trần không?”
“ Tôi đây.” Trần Thuật nhìn cách ăn mặc chính thức của Thành Mạn: ” Cô là cô Thành?”
“ Vâng, tôi là Thành Mạn, anh cứ gọi tôi là Tiểu Mạn là được.” Thành Mạn lại thấy nam nhân khác từ ghế phụ lái đi ra: ” Xin hỏi xưng hô với anh thế nào?”
“ Tôi họ Thang.” Thang Đại Hải rời xe quan sát tiểu khu: ” Chẳng qua chỉ đến thế, căn nhà tôi mua cho cậu để không mấy năm rồi, hoàn cảnh hơn bên này, lại còn trang trí, đồ gia dụng cũng có cả, cậu tới ở là được, mua làm quái gì?”
Thành Mạn nghe mà giật mình, cô tiếp xúc nhiều nên biết, đây là loại người cha hắn có rất nhiều tiền, tuổi trẻ xốc nổi, rất khó tiếp đãi.
“ Căn nhà đó không ở tiểu khu này.” Trần Thuật không muốn cãi nhau với Thang Đại Hải về vấn đề này, cái nhau nhiều rồi:
“ Tôi không biết, tóm lại tôi cho cậu rồi, cậu không ở thì để trống, nó vẫn là của cậu.” Thang Đại Hải cũng tỏ thái độ không tranh cãi: ” Có điều cậu muốn ở gần chị họ một chút, tôi thông cảm. Lần trước tôi đề nghị Vũ Khiết dọn tới ở chung, cô ấy không chịu, tôi muốn dọn tới ở chung, cô ấy cũng không chịu, tôi đang tính mua nhà sát nhà cô ấy luôn.”
“ Anh mua lắm nhà thế làm gì?” Trần Thuật bất mãn: ” Giá nhà chính vì cái loại người như anh mà bị đẩy lên cao đấy, bao nhiêu người chưa có nhà mà ở, anh mua nhà vứt đấy, nhường cho người cần nhà một chút được không hả? Tôi ghét nhất đám người có tiền các anh.”
“ Được, nghe cậu, tạm thời chưa mua.” Thang Đại Hải giơ hai tay đầu hàng, Trần Thuật thay đổi nhiều rồi nhưng mà khí cốt thư sinh quân tử rởm vẫn thế:
Thành Mạn không nói xen vào, thầm nghĩ, quả nhiên mình đoán không nhầm.
“ Hai người bao giờ mới kết hôn?” Trần Thuật thuận miệng hỏi:
“ Vũ Khiết nói, xét biểu hiện không tốt của tôi trước kia, cô ấy cần thời gian khảo nghiệm.” Thang Đại Hải cười đắc ý: ” Có điều sớm hơn cậu là cái chắc.”
“ Chưa chắc, tôi nói mai cùng Tiểu Khuê đi lấy giấy kết hôn luôn, anh tin không?”
“ Làm thử xem.” Thang Đại Hải tuy nói vậy nhưng mà xét kiểu tình cảm khó hiểu của Khổng Nhược Khuê dành cho Trần Thuật, nói không chừng dám điên cùng y lắm:
Cô gái đó như bị Trần Thuật bỏ bùa vậy.
Thành Mạn vừa dẫn hai người đi tham quan tiểu khu vừa giới thiệu: ” Đây là bể bơi, trong tiểu khu tổng cộng có bốn bể bơi lớn chia ra ở bốn góc đông tây nam bắc, ở giữa có ao nước, song dùng làm cảnh quan viên lâm, không được bơi. Khu nhà phía trước là trung tâm thể dục thẩm mỹ, đầy đủ trang thiết bị, bề bơi trong nhà, ao nước nóng, phòng xông hơi ...”
Trần Thuật không phải lần đầu tiên tới tiểu khu này, nhưng là lần đầu tiên thực sự ngắm nhìn vẻ đẹp của nó.
Trước kia đều tới nơi là lái thẳng vào gara ngầm, sau đó lại từ gara ngầm đưa đi, đúng một lần cùng Khổng Nhược Khuê tản bộ buổi tối, khi đó thì ai mà rảnh để ý xung quanh nữa.
Chẳng trách mà Khổng Nhược Khuê chọn nhà ở đây, nhìn xa thoáng đạt, nhìn gần tinh tế, y rất hài lòng.
“ Nhà ở đây đều mỗi nhà một tầng, như vậy vừa đảm bảo an toàn, lại có riêng tư. Chúng ta rẽ trái sẽ tới tòa nhà số 9.” Thành Mạn Đình dùng mật mã mở cửa phòng, mời hai người đi lên:
Trần Thuật lập tức đi ra ban công, quả nhiên tòa nhà số 9 đối diện với tòa nhà số 6, đứng ở đây có thể thấy ban công nhà Khổng Nhược Khuê.
“ Anh Trần, tôi để ý dọc đường anh rất chú ý hoàn cảnh tiểu khu, nhất định thích cách xanh hoa kiểu viên lâm Tô Châu ở đây?”
“ Đúng thế, tôi rất thích cảnh quan hòa hợp thiên nhiên ở nơi này.”
“ Tiểu khu này giao nhà từ năm năm trước, khi đó liền bị tranh nhau mua hết, tôi sở dĩ tiến cửa với anh căn nhà này vì chủ nhà mua xong theo con trai ra nước ngoài. Anh xem, nhà vẫn còn mới, anh hoàn toàn có thể tiến hành trang trí theo phong cách yêu thích của mình.” Thành Mạn từ ánh mắt yêu thích của Trần Thuật liền biết mình lại sắp bán được căn nhà nữa:
“ Chủ nhà ra nước ngoài mấy năm rồi, làm thủ tục có tiện không?”
“ Hai năm rồi ạ, anh cứ yên tâm, thủ tục có chúng tôi giúp xử lý. Không biết anh Trần đã kết hôn chưa?”
“ Tôi chưa.”
“ Vậy đợi sau khi anh kết hôn sinh con, sẽ càng thấy nơi này là chỗ thích hợp an cư lâu dài, không chỉ có khu mua sắm thuận tiện cho bà Trần, còn có ngôi trường tốt nhất của Hoa Thành quanh đây, mỗi ngày anh đi bộ đưa đón con, tiện lắm.”
Đây đúng là ưu thế lớn, Trần Thuật biết rồi.
Khách hàng rất hài lòng, hơn nữa không phải là cần quá đắn đo chuyện tiền bạc, chuyện sắp thành, song càng lúc này, Thành Mạn càng cẩn thận, nói sai một câu là thua trắng bàn: ” Sống xung quanh đây toàn là thành phần trí thức, có hiệu trưởng trường quốc tế, giám đốc ngân hàng, còn có cả diễn viên ...”
Nói tới đó hạ thấp giọng xuống, làm vẻ mặt kịch tính: ” Cả đại minh tinh Khổng Khuê cũng sống trong tiểu khu này.”
Ai ngờ bạn gái mình cũng bị người ta lấy ra làm ưu thế bán nhà, Trần Thuật tỏ vẻ mừng rỡ: ” Thế sao, có biết cô ấy sống ở tòa nhà nào không?”
Thang Đại Hải nhịn cười, lén giơ ngón cái lên với Trần Thuật.
Thành Mạn Định hai tay đặt trước bụng, hơi khom người: ” Xin lỗi anh, chúng tôi phải giữ bí mật cho khách hàng.”
“ Ồ, tiếc quá.” Trần Thuật chép miệng, có điều đánh giá cô gái này cao hơn một chút:
“ Có vẻ anh Trần là fan của cô Khổng Khuê rồi, có điều anh đừng lo, chỉ cần sống cùng tiểu khu, nhất định thường gặp được ...” Thành Mạn Đình dẫn hai người đi quanh căn nhà rộng hơn 200 mét vuông: ” Anh Trần có hài lòng không?”
“ Vô cùng hài lòng với căn nhà, song tôi không hài lòng với cái giá.”
Trần Thuật biết giá nhà khi Khổng Nhược Khuê mua, tuy là 5 năm trước rồi, nhưng dựa vào giá thị trường bây giờ thì y không đồng ý. Nếu thực sự dễ bán như thế làm gì có chuyện chủ nhà đi hai năm rồi mà không bán được.
Thành Mạn không biết tin tức mình vô ý lộ ra đã mất cơ hội bán căn nhà với giá cao rồi.
Thang Đại Hải không chỉ có kinh nghiệm mua nhà, mà Tạ Vũ Khiết còn là con gái ông chủ địa ốc tiếng tăm Hoa Thành, thế nên Trần Thuật dẫn hắn theo để giúp đàm phán.
Giao dịch nhanh chóng thành công.
Trần Thuật ký tên xong, mở điện thoại gửi đi một tin nhắn : Anh đã mua được căn nhà tiện cho con đi học rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận