Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 81: Nói nhảy liền nhảy (length: 9423)

Tế bái thần phật, phần lớn lấy ba làm đơn vị.
Thấp nhất bình thường ba nén hương, hướng lên trên lấy bội số ba mà thêm hương, chín chi, hai mươi bảy chi từ từ, xem tình huống tế bái mà định.
Mà đốt bốn nén hương, chỉ có bái quỷ mới dùng bốn chi.
Trước mặt cống bàn bên trên đốt liền là bốn nén hương.
Hơn nữa đã đốt một phần ba.
Thông thường mà nói, coi trọng việc dâng hương cầu nguyện, sẽ chờ đến khi hương đốt đến một phần ba mới cầu nguyện.
Ý là đã thông qua hương nến, liền thông thần minh, ngươi có thể kể ra tâm nguyện.
Đương nhiên, trong thực tế rất nhiều người thắp hương cầu nguyện, kỳ thực cũng chỉ là để tâm lý an ủi, không phải thật sự là có thể liên thông, cho dù liên thông thật sự, thì người ta cũng chưa chắc có thể hoàn thành ước nguyện của ngươi, không nỗ lực thì cái gì cũng không có được.
Nhưng tại thế giới đáng sợ này, khung cảnh này lại mang một ý nghĩa khác.
Nhìn lên bàn thờ, bày bốn mâm cống phẩm, chia làm bốn mâm thịt, cụ thể là loại thịt gì thì không rõ, cũng không nhìn rõ lắm, trừ một mâm rõ ràng là nội tạng.
Trong lòng Bạch Trà, cảm giác nguy cơ tăng lên rất nhiều.
Mặc dù trước khi ngủ nàng cũng có dự cảm, chắc sẽ nhận được một vài manh mối liên quan đến pho tượng Phật này trong mơ.
Hiện tại nàng không nhúc nhích, những âm thanh sột soạt trong phòng lại càng lớn.
Bỗng nhiên, cánh cửa sau lưng "két" một tiếng, chậm rãi mở ra.
Thứ âm thanh của cánh cửa chống trộm đã cũ kỹ lâu năm mở ra, trong không gian tĩnh lặng này nghe đặc biệt chói tai.
Phía sau cánh cửa mở ra là một mảng tối đen, không gian mà không nhìn thấy gì cả.
Mành cửa bỗng nhiên bị gió thổi lay động, thì ra cửa sổ cũng không có đóng.
Gió lạnh thổi khiến mành cửa run rẩy, phát ra tiếng phật phật.
Xung quanh bỗng nhiên trở nên im ắng cực kỳ.
Thứ âm thanh xì xào bàn tán cuối cùng đã không còn.
Không biết từ khi nào, sương mù màu đỏ nhạt bắt đầu tràn ngập ra, tim Bạch Trà bắt đầu đập nhanh hơn.
Cảm giác nguy cơ tiềm ẩn từ mọi phía, bị vô số cặp mắt nhìn chăm chú làm da đầu nàng tê dại, khiến nàng điên cuồng suy nghĩ làm thế nào để tự cứu.
Nhập vào giấc mơ đương nhiên là một việc cực kỳ mạo hiểm, bởi vì trong mơ nàng không có gì cả, một đạo cụ cơ bản cũng không có.
Nếu như không có gì cả, thật muốn bỏ chạy, phỏng đoán cũng không thoát.
Vậy chi bằng. . .
Bạch Trà bỗng nhiên xoay người mạnh mẽ, bước nhanh đi về phía bàn.
Sau đó nàng trực tiếp vung một chân quét ngang về phía pho tượng Phật trên bàn, đá đổ pho tượng.
Pho tượng ngã xuống đất, phát ra tiếng kêu trong trẻo, đầu pho tượng vỡ tan.
Máu tươi đỏ thẫm chảy ra.
Giống như cái ngày hôm đó, quả cầu thủy tinh hộp âm nhạc bị vỡ tan trên mặt đất.
Mà hành động này của nàng, làm cho toàn bộ khung cảnh trong mơ giống như bị ấn nút tạm dừng.
Tiếp theo, lại giống như ấn nút tua lại, máu tươi từ pho tượng trên mặt đất bắt đầu chảy ngược về, những mảnh vỡ pho tượng cũng dần dần gom lại, sau đó một lần nữa bay về trên bàn.
Bạch Trà cũng cảm thấy thân thể lắc một cái, nàng lại trở về vị trí lúc đầu xuất hiện.
Cánh cửa sau lưng cũng theo tiếng động lớn đóng lại.
Âm thanh xì xào bàn tán lại một lần nữa xuất hiện, nhưng so với lần trước, lần này âm thanh đó rõ ràng mang theo sự phẫn nộ.
Bạch Trà nheo mắt, bỗng nhiên chụp lấy bình hoa trên tủ giày bên cạnh hung hăng đập vào bàn.
"Phanh" một tiếng, tiếng đồ sứ vỡ vụn cùng tiếng pho tượng Phật trên bàn đổ xuống đồng thời vang lên.
Lần này pho tượng Phật ngược lại không vỡ, nhưng lại lăn một vòng dừng lại bên cạnh bàn.
Bạch Trà lại túm lấy một bên đồ vật, còn muốn ra tay, nhưng mà hết thảy lại như vừa rồi lùi lại một lần.
Nhưng khác với vừa nãy là, cái bình hoa đó không khôi phục lại, mà vỡ vụn bên cạnh nàng.
Âm thanh xung quanh càng lớn, mơ hồ đã nghe rõ là đang gọi cái gì.
"Bạch Trà! Bạch Trà!"
À, hóa ra là đang gọi tên nàng.
Pho tượng Phật trên bàn, tròng mắt cũng tập trung vào nàng.
Trên tường bắt đầu xuất hiện những bóng đen, những bóng đen này dần dần ngưng tụ thành hình người, lom lom nhìn chằm chằm vào nàng.
Bạch Trà căn bản không do dự gì, trực tiếp chạy về phía bàn, những bóng đen xung quanh thấy vậy, cũng lập tức lao về phía nàng.
Nàng một tay nắm lấy pho tượng, cánh tay còn bị hương làm bỏng.
Sau đó nàng cao giọng giơ pho tượng trong tay, những bóng đen lập tức dừng bước.
Bạch Trà hiểu rất rõ mình không thể đánh lại đám quái vật này, nàng cũng không biết làm cách nào để rời khỏi giấc mơ này.
Qua hai lần thăm dò vừa rồi, lần này nàng không ngay lập tức làm pho tượng vỡ nát.
Nàng chỉ là giơ, cứ việc nàng có thể cảm nhận được pho tượng Phật trong tay bắt đầu trở nên nặng hơn, giống như từ đồ sứ uyển chuyển nhẹ nhàng lúc đầu, dần dần biến thành pho tượng đồng có trọng lượng lớn hơn.
Bạch Trà biết đây không phải là kế lâu dài.
Nàng cầm pho tượng hướng cửa sổ nhìn.
Nơi này tối thiểu phải mười mấy tầng.
Bỗng nhiên, nàng chú ý thấy bên dưới lầu có một bóng người.
"Ba!" Bạch Trà lập tức kêu một tiếng, mặc dù nàng biết hiện tại có thể sẽ bại lộ thân phận.
Nhưng cũng không lo được.
Bạch Trà trực tiếp ôm tượng đồng, một chân giẫm lên tủ bên cạnh, sau đó từ trên lầu nhảy xuống.
Cảm giác rơi nhanh, làm tim nàng đập trong nháy mắt tăng đến một con số khủng khiếp.
Tất cả xung quanh đều đang nhanh chóng lướt qua.
Bạch Trà trực tiếp đặt cược cả mạng của mình.
Nàng đánh cược là Cố ba ba còn không kịp thấy rõ dáng vẻ của nàng. . . nàng thật ra cũng không chắc dáng vẻ bây giờ của mình có phải Cố Bách Tuyết hay không, nhưng vừa rồi tiếng trong đầu kia đã gọi tên nàng.
Cho nên nàng phải nắm chắc thời gian, cho dù Cố ba ba bây giờ có nghi ngờ, nhìn thấy nàng trực tiếp nhảy xuống, ít nhiều cũng sẽ phải đỡ lấy đi?
Nếu không đỡ được thì làm sao bây giờ?
Có thể làm sao, bây giờ nàng còn đang trong trạng thái không có cả khả năng tự vệ, còn có lựa chọn sao?
Hiển nhiên là không.
Nhưng như nàng nghĩ, lúc nàng kêu một tiếng rồi nhảy xuống, Cố ba ba đúng là theo bản năng, nhảy lên một cái, đỡ được Bạch Trà.
Lực gia trì do rơi từ trên cao xuống là rất lớn.
Nhưng Cố ba ba vẫn vững vàng đỡ được Bạch Trà, thậm chí để tránh khi đỡ sẽ làm cả hai bị thương bởi lực tương xung, hắn còn hóa cơ thể thành trạng thái nửa nước nửa linh thể trong nháy mắt đó, giảm rất tốt lực xung kích.
Bạch Trà thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà pho tượng trong tay nàng bắt đầu rung lên.
"Bang——" Cố ba ba trực tiếp rút đao chém tới.
Pho tượng bay khỏi tay Bạch Trà, đồng thời bị Cố ba ba chém thành hai nửa, rơi trên mặt đất, máu tươi lại lần nữa trào ra.
Nhưng khác với những tổn thương mà Bạch Trà gây ra, một đòn này của Cố ba ba khiến Bạch Trà nghe thấy một tiếng giận dữ.
Tiếp theo có một lực lượng khủng khiếp tấn công tới hai người.
Cố ba ba nghiêm nghị nắm lấy cánh tay Bạch Trà, mang nàng chợt lóe, thoát khỏi mộng cảnh.
Mà trước khi rời khỏi mộng cảnh, Bạch Trà cố ý quay đầu quan sát bộ dạng tòa nhà khu dân cư một chút.
Không có gì bất ngờ, đây chính là nhà của bạn trai cũ.
Tỉnh dậy khỏi giấc mơ, chuyện đầu tiên Bạch Trà làm là đi xem Cố ba ba.
"Ngươi có bị thương không?"
Cố ba ba đứng ở mép giường, đang ngắm nhìn Bạch Trà, con dao chặt trong tay chưa thu lại.
Mặc dù Bạch Trà không nhìn thấy biểu tình của hắn, lại biết đối phương bây giờ đang đánh giá mình.
Nàng không biết mình có bị lộ hay không, cũng đã chuẩn bị sẵn việc nói dối.
Tuy thời gian nói dối không nhiều, nhưng chỉ cần bây giờ Cố ba ba tin nàng là được.
Nàng chưa từng tỏ ra một chút sơ hở nào, ngay cả nhịp tim cũng không tăng nhanh.
- Đổi một cái bìa trang, các ngươi cảm thấy so với trước thì thế nào, ta tự mình vẽ mình tự làm, người ở ngoài không có máy tính, dùng phần mềm vẽ tay, lấy ngón tay mài một tuần lễ...
Vốn dĩ nghĩ muốn thiếu nữ tóc đen yếu đuối bệnh trạng thanh lãnh được dây tơ hoa quấn quanh bao vây, sợi tóc cùng dây leo tơ hoa lẫn vào nhau, những đóa hoa màu vàng nhạt điểm xuyết giữa mang đến một loại cảm giác đó, đáng tiếc ta vẽ tranh quá kém lại chỉ biết vẽ đầu to, liền kiểu quấn giao của tóc xanh cảm giác này cũng không vẽ ra được, dứt khoát làm một màu trắng hồ tính, về sau tính tiếp, không có thành tích thì chắc là không đổi nữa, cũng không cần phải, nhiều lắm là quay đầu dùng máy tính chế tác lại một chút, điện thoại làm trang bìa quá mờ lại còn không được tốt Đương nhiên nếu mọi người cảm thấy không bằng trước thì ta sẽ đổi lại~ có thể bình luận nói một chút ở đây Mặt khác 180 phiếu tháng, nợ thêm 1, hôm nay trả!
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận