Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 52: C9 phó bản (length: 8752)

Từ Minh Vọng lại một lần nữa chân thành mời mọc.
"Ngươi lần này thông quan xong, nếu như phát hiện lần sau ngươi vẫn cứ bảy ngày liền vào phó bản thì có nghĩa là ta đoán đúng rồi, vậy ngươi thật sự cần một cái công hội. Tần suất vào phó bản cao như vậy đối với người mới mà nói, thật sự là có thể chết đấy."
Bạch Trà gật đầu.
"Ta sẽ cân nhắc."
"Vậy chúc ngươi may mắn, tạm biệt!"
Từ Minh Vọng đưa Bạch Trà ra đến cổng công hội, thấy nàng lại truyền tống về hiện thực, lúc này mới xoay người lại.
Nam sinh trực ban ở đại sảnh, tò mò đến gần.
"Hội trưởng, ai mà đáng giá ngài đối đãi như vậy?"
"Ngươi biết cái gì." Từ Minh Vọng đẩy hắn ra.
"Bí mật trên người nàng nhiều lắm."
...
【Đinh—— thời gian chơi game của bạn đến rồi nha~】 Bạch Trà nghe thấy tiếng nhắc nhở khi đang ngủ vào ban đêm.
Người vừa hơi tỉnh táo lại một chút, liền cảm giác được hoàn cảnh xung quanh mình thay đổi.
【Chào mừng đến với phó bản «Thăm dò trong bóng tối»】 【Phó bản lần này là phó bản cấp C9, số người tham gia: 10 người.】 【Hình thức phó bản lần này là: Một người đóng một vai.】 【Xin người chơi nhập vai nhân vật của mình, không để lộ thân phận, cố gắng sống sót bảy ngày. Sau bảy ngày, người chơi nào còn sống thì sẽ thông quan trò chơi này!】 【Chúc mọi người trải nghiệm trò chơi vui vẻ!】 Cùng với từng đạo âm thanh bên tai, Bạch Trà cũng đã thu hết cảnh vật xung quanh vào mắt.
Nàng đang ngồi ở một phòng làm việc, chắc là ở bên trong một công ty văn phòng nào đó.
Lúc này bên ngoài trời đã tối, cũng có thể thấy những tòa nhà cao tầng bên ngoài sáng rực ánh đèn.
Trong văn phòng dường như chỉ còn một mình nàng, cũng chỉ có đèn trên đầu nàng là còn sáng.
Bạch Trà đang ngồi trước máy tính gõ chữ.
Lúc nàng đến, trên máy tính vẫn còn một hàng chữ chưa gõ xong.
"Mụ quản lý ngu ngốc phiền chết..."
Chữ cuối cùng hẳn là chữ "người", bởi vì chữ R mới vừa được nhấn ra.
Là giao diện trò chuyện Wechat với ai đó.
Bạch Trà không lộ vẻ gì, gõ xong chữ rồi bấm gửi.
Ghi chú đối phương là 【Thân Thân Vũ Kỳ】, vậy hẳn là bạn thân... đi.
Bạch Trà nhìn đối phương đang biểu hiện đang nhập, liền kéo lên xem lịch sử trò chuyện.
Đồng thời nàng cũng nhìn thấy tướng mạo của mình trong màn hình máy tính phản chiếu, không giống với vẻ ngoài của nàng.
Là một khuôn mặt có chút tiều tụy vàng vọt, rõ ràng là hình tượng xã súc bị cuộc sống hành hạ, ngũ quan coi như thanh tú, nhưng bởi vì sắc mặt quá kém, có thể nói giảm bớt đi nhiều, trên sống mũi còn có một cặp kính gọng tròn.
Nhập vai nhân vật... Trong tình huống hệ thống còn chưa có nhắc nhở gì, khẳng định chỉ có thể dựa vào chính người chơi tự tìm manh mối.
Nàng phải nhập vai nhân vật này, đoán chừng là có thói quen mỗi ngày dọn dẹp lịch sử trò chuyện một lần, chí ít lịch sử trò chuyện trên máy tính chỉ hiển thị đến 7:30 sáng nay, lúc đi làm.
Khi đó cũng là nhắn một tin cho Vũ Kỳ này.
gbx: Đến công ty rồi, kể cho cậu nghe dạo gần đây bực mình chết được, trước cửa nhà mình lại có người vứt rác, là một cái thùng toàn thịt thối, mịa nó.
Thân Thân Vũ Kỳ: Ơ? Có phải có ai cố tình không? Hay là cậu muốn báo cảnh sát không?
gbx: Tớ cũng nghĩ vậy, nhưng vấn đề là phiền quá, tớ ngày nào cũng tăng ca căn bản không có thời gian.
Thân Thân Vũ Kỳ: Vậy cậu mua camera đi, xem rốt cuộc là ai làm, tìm bên bất động sản cũng được, có điều chỗ ổ chuột của cậu...
gbx: Ai, đừng nói nữa, quản lý đến rồi, tớ phải đi họp.
Sau đó thời gian lúc gửi tin đã nhảy đến 11:42 buổi trưa.
gbx: Mịa, buổi trưa hôm nay bị quản lý kéo 10 phút, bây giờ mới đi ăn cơm được.
Thân Thân Vũ Kỳ: Cậu thật là thảm, vậy cậu nhanh đi ăn đi, không phải 12:30 là lại phải làm rồi sao?
gbx: A a! Phiền!
Thời gian tiếp theo nhảy đến 7:31 tối.
gbx: Mịa, hôm nay trong tổ có một cô bé không biết vì sao cứ không thấy đến, vốn dĩ hôm nay mình trực chung với cô ấy, quản lý bảo mình làm thay cô ấy luôn.
Thân Thân Vũ Kỳ: Ơ? Vậy không phải cậu lại phải đến 11:30 mới có thể về nhà à?
gbx: Đúng đó, vốn dĩ mình còn định tan ca xong đi mua cái camera, thôi mình đặt hàng trên mạng vậy, hy vọng ngày mai sẽ đến.
Thân Thân Vũ Kỳ: Vậy lúc về phải cẩn thận chút đấy nhé, chỗ cậu ở vốn dĩ cũng đã hơi hẻo lánh rồi, tớ cảm thấy cậu tốt hơn hết là nên chuyển đến chỗ an toàn hơn đi.
gbx: Tớ cũng muốn thế, nhưng mà phải có tiền đã.
Thân Thân Vũ Kỳ: Xoa đầu cậu một cái.jpg Sau đó chính là ngay lúc này.
11:01 tối.
gbx: Đệt.
Thân Thân Vũ Kỳ: ?
gbx: Mụ quản lý ngu ngốc phiền chết.
Thân Thân Vũ Kỳ: Làm sao đấy? Lại giao thêm việc cho cậu hả?
Bạch Trà vẫn chưa trả lời.
Nàng liếc nhìn danh bạ, tìm thấy tài khoản có ghi chú là của quản lý.
【quản lý 12.3】 10:49 tối.
quản lý 12.3: Hiện tại cô vẫn còn ở công ty phải không? Cô đóng dấu bản tài liệu này một cái.
quản lý 12.3: Rồi đặt lên bàn tôi, sáng mai tôi cần xem.
quản lý 12.3: [bản kế hoạch tuyên truyền. 57.34 kb. Đã tải] gbx: Vâng, đã nhận.
Bạch Trà chỉ lướt qua xem nhanh, đồng thời gõ hồi âm cho Thân Thân Vũ Kỳ.
gbx: Đột nhiên gửi cho mình một cái file bảo mình đi đóng dấu mình mới vừa làm xong, phiền chết.
Sau khi gửi tin nhắn xong, Bạch Trà lại liếc nhìn bàn làm việc của mình.
Một bên tay đúng là có bản kế hoạch tuyên truyền, chắc là chưa kịp đặt lên bàn của quản lý, dù sao cũng mới chỉ 10 phút trôi qua.
Vậy cho nên thời điểm nàng đến là vừa đóng dấu tài liệu xong, chuẩn bị đặt tài liệu này lên bàn quản lý, rất tốt, bàn quản lý ở đâu?
Nàng cũng không vội, lại liếc nhìn màn hình máy tính.
Nhân vật mà nàng đóng vai làm công việc dịch vụ khách hàng thương mại điện tử.
Phía sau toàn là các giao diện trò chuyện.
Trong đó có mấy người đang giục trả lời.
Bạch Trà không lập tức trả lời, mà là tìm hiểu sơ bộ tình hình tổng thể một chút.
Lúc này mới trả lời một người đang giục, hỏi khi nào pháo hoa có thể giao hàng.
Khách hàng Tiểu Ngải: Thưa anh/chị, bên em cũng không rõ ạ, xưởng pháo hoa nổ rồi ạ.
Người mua: ?
Khách hàng Tiểu Ngải: Nhưng mà anh/chị đừng lo lắng, bên em đã liên hệ với xưởng pháo hoa khác cho anh/chị rồi, ngày mai sẽ báo lại thời gian có thể giao hàng cho anh/chị ạ.
Người mua: ...Được thôi, nếu mà thực sự không được thì mai tôi trả hàng.
Khách hàng Tiểu Ngải: Dạ vâng ạ.
Giải quyết xong một vị khách, Bạch Trà lại nhìn đến thế giới của hắn, có một người muốn trả hàng.
Người mua: Đồ của tôi mới dùng nửa năm đã hỏng rồi, các người đổi cái mới cho tôi đi, chất lượng các người tệ quá, cẩn thận tôi khiếu nại đấy.
Bạch Trà do dự một chút, kỳ thực nàng nhìn từ giao diện cũng không biết được đối phương mua cái gì, có lẽ là do thời gian mua tương đối dài.
Khách hàng Tiểu Đồng: Anh/chị ơi, anh/chị gửi lại đơn hàng cho em xem một chút ạ.
Bạch Trà cau mày, tài khoản còn không giống nhau?
Nàng nghiêm túc xem qua mấy tài khoản phía sau, xác thực là không giống nhau, mỗi tài khoản đều kết nối với một điện thoại, chẳng khác gì là vừa dùng phần mềm điều khiển từ xa vừa kết nối mấy chiếc điện thoại cùng một lúc.
Đây là trực ban sao? Giúp các nhân viên dịch vụ khác trả lời tin nhắn luôn?
Vậy lúc nãy nàng nói xưởng pháo hoa nổ...chắc là không sao đâu nhỉ?
Người mua rất nhanh gửi đơn hàng sang, lần này không phải pháo hoa, mà là một món đồ chơi.
Giá bán lẻ: 5.9 tệ.
Bạch Trà: "..."
Đồ chơi 6 tệ mà dùng nửa năm bị hỏng rồi, đòi đổi đồ mới... Ừm...
- Nói tới đây tôi muốn hỏi mọi người một chút, mọi người có ai mà sau khi bị lây nhiễm sẽ xuất hiện tình trạng nửa bên mặt bị bỏng đỏ không? Nói thật tôi bị lây nhiễm lần thứ 2 đã được 15 ngày rồi, có lẽ là bị nhiễm ngắn hạn dẫn đến lần bệnh này kéo dài, tôi hiện tại không biết tình trạng của tôi có phải là do virus này gây ra không, kiểu vừa nóng rát lại hơi sưng như bị ai đánh một quyền, rất khó chịu, còn nửa bên mặt kia thì lại không sao (hết chương này)...
Bạn cần đăng nhập để bình luận