Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 37: Thứ ba cái dối (length: 6838)

Bạch Trà tắt đèn.
Một bàn tay khoác lên vai nàng.
Nàng bật đèn lên, không có ai.
Bạch Trà trầm ngâm, nhanh chóng tắt đèn rồi bật đèn.
Lần này chắc là đồ vật đó đã ghé nửa người qua đây.
Lần sau tắt đèn, chắc sẽ bò lên người nàng.
Hay thật, cô nàng mới vào nghề đáng thương này, lại bó tay với cục diện hiện tại.
Đạo cụ Tiêu Hiểu cho nàng đoán cũng khó thật, hơn nữa có vẻ là loại vũ khí sát thương diện rộng.
Dùng trong căn phòng này, Bạch Trà cảm thấy chắc mình bị đánh chết trước.
Mà nàng còn chưa biết làm thế nào để rời khỏi hành lang bị bịt kín này.
Do dự một hồi, Bạch Trà thở dài.
Bên ngoài quang cảnh thế nào cũng không rõ, cách tốt nhất là tìm được chìa khóa hoàn thành nhiệm vụ trước, rồi lao ra ngoài.
Nhưng nếu muốn đi ra ngoài rồi thì sao, hành lang bên ngoài vừa dài vừa sâu.
Tường hành lang toàn là quỷ quái, nếu đám đồ vật đó đều chạy tới, nàng có thể chạy được bao xa?
Mà nàng có thể chạy đến đâu chứ?
Quy tắc chung của nhà trọ và sân khấu [nhà trọ không có nhà vệ sinh chung, chỉ có phòng tắm riêng trong mỗi phòng.] Nhà vệ sinh...
Bạch Trà nghĩ quyết, lại tắt đèn.
Người nàng đột nhiên chìm xuống, một vật lạnh như băng, toát ra hàn khí thấu xương ghé lên người nàng.
Bạch Trà nhịn, một tay vẫn giữ ở vị trí công tắc đèn, dù cho, cái tay quỷ kia đã nắm lấy cổ tay nàng, đang hung hăng kéo xuống.
Nàng dùng tay còn lại mò lên người đối phương.
Lạnh, lạnh thấu xương như thể giữa mùa đông nhúng tay vào tảng băng vậy.
Đối phương cũng ôm chặt nàng, lực lớn như muốn bóp gãy nàng.
Nàng thậm chí nghe thấy đối phương đang cười.
Bạch Trà cắn răng, tay vẫn mò mẫm trên người con quỷ.
Tay nàng đã lạnh đến mất cảm giác, khi sờ được một vật cứng, cuối cùng nàng cũng không chịu được nữa mà nhấn công tắc.
Có lẽ do đối phương đang ôm nàng quá chặt, ngay lúc công tắc bật sáng, con quỷ không biến mất ngay, Bạch Trà nhìn thấy dáng vẻ nó.
Trông giống nàng.
Quỷ biến mất.
Bạch Trà dựa lưng vào tường ngồi bệt xuống đất, nhìn vật trong tay, đúng là một chiếc chìa khóa, không biết là chìa khóa nào.
Còn về con quỷ vừa rồi giống nàng...
Cảm ơn, nếu nàng chết đi mà có sức mạnh lớn như vậy cũng tốt.
Nàng nhìn cánh tay mình, do bị đối phương cưỡng ép kéo, bắt nàng buông tay khỏi công tắc, mà giờ phút này trên đó có một vết tay bầm tím đen sì.
Cánh tay cũng sưng lên.
Thân thể thì bị đối phương quấn lấy, cũng hằn lại một vòng dấu.
[Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ A chồn, xin bây giờ lập tức quay lại tiếp tục chơi trò chơi trác du đi.] Bạch Trà cười khẩy, nàng không muốn sao?
Âm thanh nhắc nhở này càng giống một tín hiệu nào đó.
Đèn trong phòng bắt đầu nhấp nháy.
Bóng dáng nữ quỷ đã ẩn hiện.
Bạch Trà đành phải nén hơi, mở cửa phòng.
Nàng rất cẩn thận dán lưng vào tường, dùng dao găm ấn chốt cửa.
Một bàn tay xanh mét, móng tay dài đen, cứ thế nhanh chóng thò vào khe cửa.
Bạch Trà vung dao găm đâm tới, rồi mới mạnh tay mở cửa, một đạo lôi kích thuật đánh ra ngoài.
Điện quang màu trắng tím gần như trong nháy mắt xuyên đến phía bên kia hành lang, chiếu sáng toàn bộ hành lang như ban ngày.
Vô số lệ quỷ kêu thảm thiết trong tích tắc đó.
Bạch Trà cũng thấy da đầu tê rần, cả hành lang dày đặc toàn là những thứ đó.
Nhưng nàng cũng không dám dừng lại chút nào, vì nguy cơ sau lưng nhắc nhở nàng, nếu không chạy, đồ vật sau lưng cũng sẽ động thủ.
Khi nàng chạy khỏi cửa phòng, đèn trong phòng phía sau đã tắt ngúm hoàn toàn.
Bạch Trà gần như dùng hết tốc độ nhanh nhất trong đời.
Con đường vừa rồi bị lôi kích thuật xé toạc, đang khép lại.
Bóng quỷ hai bên giơ tay ra, định lại gần.
Hành lang này, thực tế cũng không dài đến vậy.
Nhưng không chịu nổi đám đồ này quá nhiều.
Bạch Trà nghĩ xông vào nhà vệ sinh.
Chúng nó đại khái cũng nhìn ra ý đồ của nàng, vươn tay chặn đường, Bạch Trà bị kéo lại, ngã mạnh xuống.
Nàng cũng không dám dừng lại mà lộn nhào về phía trước.
Trong nhà vệ sinh tạm thời không có quỷ sẽ vào chứng tỏ bên trong đó thực sự an toàn, vì nó thuộc một trong các quy tắc.
Nàng cách nhà vệ sinh cũng chỉ còn hai bước chân.
Nhưng quỷ xung quanh đã nắm lấy tay chân nàng, muốn kéo ngược nàng lại, nàng bất lực chống cự.
Bạch Trà gần như trong nháy mắt đã có quyết định.
[Lời nói dối chi hoa lv 0] "Chúng nó không thấy ta."
[Kỹ năng sử dụng thành công.
Lời nói dối: Chúng nó không thấy ta.
Đối tượng sử dụng: Vong hồn bị giam cầm.
Lời nói dối đã có hiệu lực.
Số lần sử dụng kỹ năng còn lại: 0.] Ngay lúc kỹ năng có hiệu lực, lực kéo trên người nàng lập tức biến mất.
Đám quỷ kia mơ màng giơ tay chộp lung tung, dường như không thấy Bạch Trà.
Bạch Trà loạng choạng xông vào nhà vệ sinh.
Nàng nhìn vào gương.
Trong gương không có nàng.
Bạch Trà lập tức hiểu rõ, lúc này nàng hẳn là đang ở trạng thái tàng hình.
Quỷ không thấy được nàng.
Nàng không để ý tới đau đớn trên người, mượn cơ hội này xông vào nhà vệ sinh.
Bên trong nhìn khá bình thường.
Bạch Trà liếc nhìn rồi nhặt đồ lau nhà xông ra, ném mạnh về phía gương.
Gương vỡ tan, Bạch Trà nhặt lên, lại đưa vào nhìn phía trong.
Quả nhiên khác nhau.
- Lạy trời, ta từ dương tính phát sốt đến phục hồi rồi lại giờ 16 ngày, vẫn luôn không khỏe lên mà cứ hết đợt này tới đợt khác lại không nặng đến nỗi đi bệnh viện, ta cứ hết cái buff này lại tới cái buff khác, không phải chúng đến cùng lúc mà cứ từng cái từng cái một, nhưng lại không đợi cái buff trước hết hẳn rồi cái khác mới tới, đúng kiểu ngày càng yếu, chủ yếu ở một mình thực sự không muốn đi bệnh viện, hồi trước bị viêm ruột thừa cũng tự mình chạy đến bệnh viện mệt mỏi quá Ngày mai còn phải lên sách mới PK thăng cấp, biên tập nói với ta sớm chút đổi mới, cảm ơn, ta muốn cứ thuận theo dòng chảy luôn ấy, cảm ơn mọi người đã ủng hộ, chỉ cần có người xem là được (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận