Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 679: 【 tương thân tương ái 】 phó bản kết thúc (length: 7682)

Lý Mộng Dao nhắm hai mắt lại.
"Ta bầu cho số 6."
Nàng không biết Bạch Trà rốt cuộc là muốn bản thân hi sinh hay là thật có biện pháp gì, nhưng nếu nàng nói tin nàng, vậy Lý Mộng Dao liền tin.
"Ta bỏ quyền." Nếu không làm người bị bỏ phiếu, vậy Bạch Trà sẽ bỏ quyền.
Còn lại 10 giây.
"Ta bầu cho số 6." Văn Tinh gắt gao nhìn Bạch Trà.
Triệu A Triệu theo sát phía sau.
Còn lại ba giây.
Bạch Trà nhìn về phía Tiêu Hiểu, không tiếng động há miệng.
"Ba"
Ánh mắt Tiêu Hiểu thoáng động, gắt gao nhìn chằm chằm khẩu hình Bạch Trà.
"Hai"
"Ta bầu cho số 6."
"Một"
【 Bỏ phiếu kết thúc, 6... 】 【 Đang truyền tống cho ngài, truyền tống thành công! 】 Trước khi thân thể Bạch Trà biến mất, nàng còn thấy tên hề khó thở vặn vẹo muốn chui ra từ trong TV.
Vừa về đến giao diện kết toán, Bạch Trà lập tức hỏi: "Bạn bè của ta sẽ tiếp tục ở lại đó sao?"
【 Đương nhiên là không rồi, thân yêu, ngài rời khỏi phó bản liền kết thúc, huống chi các nàng chỉ là số liệu thôi mà. 】 Mặt quỷ pixel nổ một tràng pháo hoa pixel trước mặt nàng, làm bẩn mặt Bạch Trà.
【 Chúc mừng ngài thành công thông quan phó bản thứ ba đếm ngược, kế tiếp còn hai cái phó bản nữa, ngài có thể hoàn toàn thông quan rồi! Sao, bất ngờ không, bởi vì ngài thể hiện tốt, ngài được mất một cái phó bản! ! 】 Bạch Trà: "..."
Mặt không cảm xúc xoa mặt một cái.
"Lần sau đốt pháo hoa thì tránh xa ta chút, cảm ơn."
Về chuyện thiếu phó bản...
Lông mày Bạch Trà bất động thanh sắc nhíu lại một chút.
Ngoại trừ phó bản đầu tiên, khi đó nàng thực sự cảm thấy sợ hãi, những phó bản sau đúng là không cảm thấy gì, bao gồm lúc chờ đợi phó bản mới cũng không còn trạng thái nôn nóng đó.
Tiến độ quả thật của chân thực chi quả hiện tại đã khôi phục đến 99%.
Nhưng dường như mọi chuyện lại bị mắc kẹt ở đây.
Cũng giống như trước đây.
Nàng đại khái hiểu rõ chân thực chi quả yêu cầu cái gì, cũng biết nguyên nhân phó bản biến mất, nàng cần giữ vững sự tự tin cùng dũng khí đối với chính mình.
Nhưng chỉ cần như vậy là đủ sao?
【 Hi hi ~ thân yêu, khuyên ngài đừng suy nghĩ nhiều a, nếu không phó bản đã mất của ngài sẽ lại quay về đấy ~ 】 Bạch Trà vì thế hít sâu một hơi, làm sạch tạp niệm trong đầu.
Nàng rời giao diện kết toán, cũng không về ngay hiện thực.
Trước tiên, nàng thử liên lạc Văn Tinh và Tiêu Hiểu trong game.
Hai người quả nhiên đều đang online.
Các nàng rất nhanh cũng đi đến chỗ Bạch Trà.
Bạch Trà tươi cười nhiệt tình, giang hai tay ra với các nàng.
Nhưng cả hai cùng từ chối cái ôm của nàng.
"Cậu không sao là tốt rồi."
Bạch Trà nhìn hai người, như có điều suy nghĩ.
"Vậy ra là các cậu thật có ký ức à? Trò chơi nói với tớ các cậu chỉ là số liệu tạo ra."
Văn Tinh và Tiêu Hiểu nhìn nhau.
"Đối với chúng tớ, chúng tớ như vừa trải qua một giấc mơ."
Trước khi Bạch Trà vào game, hai người đều nhận được thông báo của trò chơi, thông báo các nàng online hỗ trợ Bạch Trà, hai người đương nhiên đều vào.
Trò chơi thậm chí còn sắp xếp phòng cho các nàng, đương nhiên, sau đó khi ra các nàng phát hiện căn phòng kia vẫn phải tự mình trả điểm.
Điểm này các nàng không hề nói.
"Sau khi bọn tớ vào thì rơi vào mê man, dường như tiến vào mộng cảnh, sự việc trong phó bản của cậu bọn tớ đều biết."
Nếu cái này được xem là tạo ra số liệu thì... những người kia ngoài đời có khi nào sẽ gặp giấc mơ tương tự không?
Bạch Trà cụp mắt suy nghĩ một lát.
"Tớ biết rồi, lần này cảm ơn hai tỷ tỷ, mà Văn Tinh tỷ tỷ bên kia của cậu có nặng lắm không?"
Bạch Trà chỉ đương nhiên là bốn người có quan hệ với Văn Tinh kia.
"Không cần để ý đến bọn họ, thật ra tớ đã không có quan hệ gì với bọn họ từ lâu rồi, tớ cũng không ngờ lại gặp họ trong game."
Vẻ mặt Văn Tinh có chút phức tạp.
"Lúc nhỏ ba mẹ tớ ly dị, ban đầu tớ ở với ba tớ, sau đó ba tớ lại kết hôn, mẹ kế đối xử với tớ rất tệ, tớ sinh ra đã rất khỏe, bà ta đánh không lại tớ, ngược lại bị tớ đánh, tớ còn từng đánh cả ba tớ, vì thế ba tớ liền bảo mẹ tớ mang tớ đi."
Nhưng mà khi đó mẹ Văn Tinh cũng muốn tái hôn.
Hơn nữa dượng cũng dẫn theo một cô con gái, hai cô bé tuổi tác tương đồng, dựa theo ý của trưởng bối, hai người các cô chắc có thể chơi cùng nhau, còn sửa luôn họ của Văn Tinh, muốn các nàng càng thêm thân mật, cuối cùng thì nghe như chị em ruột.
Nhưng sự thật, đó chỉ là mong muốn của một phía.
Văn Tinh nói sơ lược nội dung bên trong.
Nhưng nói tóm lại, những chuyện đám người đó đã làm, nếu thật sự chết trong game, cũng không khiến ai thấy đáng tiếc.
Văn Tinh thậm chí còn nhếch miệng, đảo mắt nhìn đến biểu tình của Bạch Trà, cơ má hơi giật một chút.
"Cái vẻ mặt kia của cậu là sao đấy?!"
Cô ta thiếu chút nữa nhảy dựng lên!
Bởi vì, Bạch Trà đang nhìn cô ta bằng ánh mắt thương xót a cơ mét.
Bạch Trà nghe vậy, cười hì hì xích lại gần.
"Không có gì không có gì, tỷ tỷ, cậu nhìn nhầm rồi!"
Văn Tinh khó nói hết một lời đẩy nàng ra.
"Được rồi, nhanh đi ra ngoài đi, tớ còn có việc ngoài đời!"
Cô có chút chật vật rời đi.
"Vậy tớ cũng đi trước, nếu như có chuyện gì cần hỗ trợ, cậu cứ liên hệ tớ nhé."
Tiêu Hiểu vỗ vai nàng.
Bạch Trà gật đầu, đưa mắt nhìn bóng dáng Tiêu Hiểu biến mất, nàng cũng rời khỏi game.
Về đến hiện thực, Bạch Trà cầm lấy điện thoại, gửi tin nhắn trong nhóm.
Bạch Đào Ô Long Trà: Các cậu đều khỏe không? Có nằm mơ thấy gì lạ không?
Lý Mộng Dao: !
Lý Mộng Dao: Tớ mơ thấy chơi ma sói giết người, có cậu, có A Triệu và mấy người khác, trong đó có một người là Vu Trinh Trinh tớ mơ thấy trước kia, nhưng chơi rồi mới phát hiện ra Vu Trinh Trinh mới là cậu.
Triệu A Triệu: Thì ra các cậu cũng mơ thấy à? Tớ cứ nghĩ mỗi tớ mơ, tớ còn đang định có nên kể với các cậu không, cảm giác giấc mơ này có ý ghê.
Bạch Đào Ô Long Trà: Không sao, chỉ là mơ thôi, đều qua rồi, về sau chắc sẽ không mơ thấy nữa.
Lý Mộng Dao: Bạch Trà, cậu thành thật nói với tớ, rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Bạch Đào Ô Long Trà: Chỉ là vài chuyện linh dị thôi, hiện giờ đã hoàn toàn kết thúc, cảm ơn các cậu đã tin tớ trong game.
Triệu A Triệu: ?
Lý Mộng Dao: Là cái con Vu Trinh Trinh kia sao?
Bạch Đào Ô Long Trà: Xem như vậy đi, dù sao lần này đã giải quyết triệt để.
Thật sự có nhiều thứ không thể giải thích được, Bạch Trà chỉ có thể nói vậy.
Lý Mộng Dao: Được rồi, có gì nhớ tìm tụi tớ nhé.
Triệu A Triệu: Tuy không biết rốt cuộc là thế nào, nhưng dù sao bọn mình đều ở đây.
Triệu A Triệu: Không nói nữa, tớ phải đi làm việc đây, quay đầu có thời gian tụ tập một bữa nhé!
Bạch Đào Ô Long Trà: Được, đến lúc đó tớ mời mọi người ăn cơm!
Lý Mộng Dao: Được, tớ cũng đi làm đây.
Nhóm chat một lần nữa trở lại yên tĩnh, Bạch Trà cũng thở phào một hơi.
- Tiếp theo, còn hai cái phó bản.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận