Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 170: 【 di hoa tiếp mộc 】 đổi cái chủ đề (length: 8584)

Nhà vệ sinh trong thôn cũng dễ tìm.
Ngay cửa nhà vệ sinh cũng có cây me đất.
Bên trong có một ông bác sĩ nam lớn tuổi đang ngồi, thấy Văn Tinh và Bạch Trà muốn đi vào thì liền đứng dậy, chặn ngay cửa.
"Thôn Tiểu Quang ta có quy định, phụ nữ không được vào nhà vệ sinh, hai ngươi tránh ra một chút."
"Chậc, cái thời đại nào rồi mà còn có kiểu hạn chế này?" An Tường nhảy ra đầu tiên.
Đùa gì vậy, loại kỳ thị phụ nữ này chẳng lẽ chỉ làm tổn hại lợi ích của nữ người chơi thôi sao, không, lợi ích của nam người chơi cũng sẽ bị tổn hại từ một mặt khác.
Thôn y cau mày nói: "Liên quan gì tới ngươi, lại chưa nói là không cho ngươi vào, được, ta biết đám sinh viên thành phố các ngươi không để ý mấy chuyện này, nhưng thôn ta là có những điều đó, nếu không muốn tuân theo thì đừng tới đây! Mỗi nơi mỗi khác tập tục! Còn là sinh viên gì chứ, không biết tôn trọng tập tục địa phương à?"
Một câu này, khiến An Tường á khẩu không trả lời được.
Cái này mà gọi là tập tục sao?
"Vậy làm phiền cho ta chút thuốc, thuốc hạ sốt." Bạch Trà trông rất dễ nói chuyện.
Thôn y nghe vậy, liền đánh giá nàng một lượt.
"Ngươi bị bệnh?"
"Nói nhảm, không có mắt à?" Văn Tinh chẳng hề khách sáo.
Mặt thôn y sầm lại.
"Cái loại tiểu cô nương nam không ra nam nữ không ra nữ như ngươi, nói chuyện còn không khách sáo, ở đây chúng ta, căn bản không gả đi được! Tiểu cô nương thì phải có bộ dáng của tiểu cô nương chứ!"
Văn Tinh tức giận đến bật cười.
Tính tình của nàng vốn không tốt.
Nàng trực tiếp tiến lên, nắm lấy cổ áo thôn y, sau đó giật mạnh một cái, liền lật ngửa người hắn.
"Lão tử thích như nào thì như đó, liên quan gì đến ngươi? Bảo ngươi lấy thuốc mà ngươi lắm lời vậy?"
Thôn y vừa kinh hãi vừa phẫn nộ hét: "Ngươi con mụ chanh chua, ngươi đúng là mụ chanh chua!"
"Còn lảm nhảm, ta cho ngươi biết cái gì gọi là mụ chanh chua!"
Nói xong, Văn Tinh siết tay mạnh hơn, thôn y cảm thấy xương cốt sắp gãy, vội há mồm nói: "Lấy thuốc, ta đi lấy thuốc ngay đây!"
Văn Tinh hừ lạnh một tiếng, buông hắn ra.
Thôn y chật vật chạy vào trong nhà vệ sinh.
Một lát sau, hắn cầm một lọ thuốc ném thẳng ra, người còn không thèm ra tới cửa.
Văn Tinh bắt lấy thuốc, đưa cho Bạch Trà.
Bạch Trà nhìn qua một chút, một lọ dầu xoa bóp nóng lạnh.
"Không có vấn đề gì, đi thôi, đa tạ tỷ tỷ!"
Bạch Trà cười ngọt ngào với Văn Tinh.
Biểu tình Văn Tinh có chút méo mó.
"Đừng có gọi ta tỷ tỷ, buồn nôn chết đi được?!"
Bạch Trà lập tức đáng thương cụp mắt xuống.
"Vậy được, vậy ta gọi ngươi Tinh Tinh nhé!"
Văn Tinh cứng đờ người, cả người nổi da gà.
Từ xưa đến giờ chưa ai từng dùng giọng nũng nịu gọi nàng Tinh Tinh.
"Ngươi có thể trực tiếp gọi tên ta được không?"
"Được thôi, Văn Tinh tỷ tỷ!"
Văn Tinh: "..."
Thôi vậy.
Như thế còn tốt hơn, so với Tinh Tinh.
"Ở chỗ các ngươi có nước nóng không?" Văn Tinh đổi chủ đề, nhìn về phía An Tường.
"Có chứ, các ngươi không có sao? Đi theo ta."
Bên phía chỗ ở của nam người chơi đúng là chu đáo, trên bàn còn có trái cây và chút bánh kẹo, trong phòng cũng có một bình nước nóng.
Lúc này người chơi đều đi dạo bên ngoài, trên đường có người thấy họ, biết được là Bạch Trà phải uống thuốc, đều nhìn Bạch Trà thêm vài lần.
Thế mà thực sự có người bị bệnh khi vào trò chơi.
Bạch Trà uống thuốc, tiện thể nhìn qua sân của họ.
Cái sân này đẹp hơn bên kia nhiều, hai bên sân là hai dải hoa nhỏ, trong vườn hoa toàn là cây me đất.
Hoa cũng càng thêm tươi đẹp.
Bạch Trà có chút suy nghĩ.
"Phó bản này thoải mái quá ha..." Bạch Trà ngây thơ cảm thán một tiếng.
Văn Tinh nhíu mày nói: "Đừng dễ dàng lơ là cảnh giác, càng trong tình huống này, càng chứng tỏ buổi tối sẽ nguy hiểm hơn!"
An Tường đồng tình gật đầu.
"Vì sao vậy? Có lý lẽ gì sao?" Bạch Trà tò mò quay đầu lại.
Thật ra thì nàng đại khái đoán được, có điều quả thật nàng vẫn chưa gặp qua.
Nàng vốn dĩ còn non nớt quá.
Đây là một trong những nhược điểm của việc thăng cấp quá nhanh.
Về sau đi thăng cấp sẽ tương đối khó khăn, số lượng phó bản cũng sẽ tùy theo tăng lên nhiều, nhưng vì thiếu kiến thức nên độ khó của phó bản sẽ tăng lên, không chừng sẽ lật xe.
Còn cái phản ứng này của nàng, khiến Văn Tinh vừa tức giận vừa bất đắc dĩ.
"Ngươi... ngươi... ngươi có thể để tâm hơn một chút được không?"
Bạch Trà lập tức lại chớp mắt nhìn nàng, làm Văn Tinh bực mình không thôi.
"Khụ, là như vầy, trong phó bản tình hình bình thường sẽ không có hình thức sinh tồn an toàn như vậy, như tình huống hiện tại của chúng ta, thường là sẽ chia làm hai loại tình huống ngày và đêm, ban ngày là thời gian an toàn, để chúng ta thả lỏng và nghỉ ngơi, ban đêm thì hẳn sẽ rất đáng sợ."
An Tường giải thích đôi chút.
Bạch Trà lộ vẻ mặt tiếp thu kiến thức mới.
"Vậy các ngươi cảm thấy phó bản này, quỷ quái sẽ là gì, nữ sinh à?" Bạch Trà đặt câu hỏi cho hai người.
Vấn đề này tự nhiên dẫn đến hai người bắt đầu nghiên cứu thảo luận về phó bản.
"Cũng có khả năng, nhìn tình huống trọng nam khinh nữ ở cái thôn này... Cũng khó nói, chủ yếu là tên phó bản này cũng quá ẩn ý."
An Tường gãi đầu.
"Di hoa tiếp mộc, liên kết với trọng nam khinh nữ là gì? Lén đổi con gái thành con trai?"
Bạch Trà cười híp mắt nói: "Biết đâu đấy? Ta nghe nói có nơi có thuốc chuyển thai cơ mà?"
Lời vừa dứt, An Tường và Văn Tinh chỉ thấy sau lưng lạnh toát.
Giống như cùng với câu nói thuốc chuyển thai của Bạch Trà, đồng thời xuất hiện, hình như có một thoáng hắc ám, nhưng nó nhanh đến nỗi khiến người ta cảm giác hình như chỉ là do mình nháy mắt.
Còn Bạch Trà lại trông rất ngây thơ không hay biết gì.
An Tường há hốc miệng, không biết nên nói gì.
Văn Tinh nhíu mày, nhỏ giọng nói:
"Trong phó bản đừng nói bừa! Gia trưởng nhà ngươi không dạy ngươi là đến chỗ lạ thì bớt nói chuyện à?"
Bạch Trà lập tức ấm ức nói: "Có chứ, nhưng mà bây giờ cũng đâu có người lạ nào đâu? Chúng ta chẳng phải là bạn bè à?"
An Tường và Văn Tinh: "..."
Hai người cùng lúc cảm thấy có chút khó giải quyết.
"Xem ra ba mẹ ngươi hẳn là bảo bọc ngươi tốt lắm đấy, phục, má nó!" Văn Tinh lại chửi một tiếng.
"Hại, nhưng kịch bản trong hình thức sinh tồn bình thường không khó đoán như vậy, rất có thể chính là như ngươi đoán thôi." An Tường lại kéo đề tài về quỹ đạo.
Nếu là thuốc chuyển thai, biến con gái thành con trai, thì có thể liên hệ với tiêu đề di hoa tiếp mộc.
Nhưng làm thế thì...
"Nhưng mà nghe nói thuốc chuyển thai rất nguy hiểm nha, nếu không thành công thì sinh ra vẫn là con gái, hoặc là sinh ra liền chết..."
Bạch Trà còn chưa nói xong đã bị Văn Tinh bịt miệng lại.
An Tường cũng suýt đưa tay ra che miệng nàng.
Đừng nói nữa tỷ ơi, ngươi không cảm thấy rợn người hả?
Bạch Trà vô tội nhìn bọn họ.
"Thôi, có thể dừng chủ đề này được rồi, đại khái trong lòng chúng ta hiểu tình hình là được rồi."
An Tường hắng giọng, quyết định đổi một chủ đề khác.
"Hay là nói một chút về đèn hoa đi, trước mắt, chúng ta còn chưa thấy cái đèn lồng nào."
- Thương lượng với mọi người một chút, về việc thêm quy tắc, dự định trực tiếp đưa ra một quy tắc không cần chỉnh sửa nữa, quy tắc hiện tại của ta cứ thay đổi mãi, cảm giác cũng không hay lắm, nhưng không đổi thì ta thực sự vẫn chưa có tâm trạng viết, áp lực vẫn lớn quá, cứu mạng Vì vậy xem xét tình hình bảng xếp hạng nguyệt phiếu ở mấy trang web, quyết định sửa quy tắc như sau: Dù là ở trang web nào, nếu có thể đứng trong top 10 bảng xếp hạng nguyệt phiếu, duy trì một ngày thì sẽ thêm một chương, duy trì bao lâu sẽ thêm bấy nhiêu.
Số nợ trước mắt vẫn sẽ tiếp tục trả, yên tâm, không thất hứa đâu.
Bây giờ ta vẫn còn hơn hai mươi chương nợ ha ha ha ha cứu mạng, ta cảm giác tháng này đến cuối tháng chắc là có thể trả xong quá QAQ (Hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận