Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 315: 【 quỷ trường học kinh hồn 】 phó bản kết thúc (length: 8300)

Hiệu trưởng trợn mắt kinh ngạc.
Con quỷ nước kia bình thường mà nói là không thể rời khỏi hồ nước, nhưng nàng rất mạnh, mạnh đến có thể dụ dỗ người không ngừng nhảy vào trong nước.
Tỷ như kiểu quỷ đánh tường, nàng luôn có thể ảnh hưởng một số người đi đến mép nước, mà cũng không biết rằng đó là nước.
Nhưng thật ra, về cơ bản không ai thấy nàng rời khỏi phạm vi hồ nước.
Bạch Trà lúc này sắc mặt tái nhợt, hốc mắt đỏ hoe.
Nàng vỗ vỗ nữ quỷ.
"Đi thôi học tỷ."
Thủy khí trên người nữ quỷ tăng mạnh, xông về phía trước tàn sát các sư sinh.
Đám người chơi nhao nhao né tránh, trốn ra sau lưng Bạch Trà và Thẩm Khinh Trần.
"Đại... đại... đại lão, phó bản này của chúng ta là... làm cái gì vậy?"
"Không sao, mang các ngươi thông quan trước." Thẩm Khinh Trần nói.
Đám người chơi im lặng.
Nữ quỷ gần như nuốt trọn tất cả quỷ quái.
Sau đó, nàng bắt đầu hướng thẳng về phía Bạch Trà.
Thực tế thì, mọi người vốn dĩ không phải quan hệ hợp tác.
Chỉ là do làm giao dịch với nữ quỷ, mà bản thân nữ quỷ cũng thích thú nuốt hết mọi quỷ quái, như vậy nàng có thể trở nên mạnh nhất.
Nội dung giao dịch là nữ quỷ không được làm tổn thương Bạch Trà, nhưng với cái danh hiệu của Bạch Trà, không có con quỷ nào lại không muốn giết nàng.
Hiện giờ, thực lực nàng tăng lên rất nhiều, đương nhiên là sẽ trái với điều ước.
Mà trận chiến này cũng là điều mà Bạch Trà bắt buộc phải chiến, bởi vì giữa nàng và Thẩm Khinh Trần còn có một trận lôi đài.
Thắng được trận chiến này, đồng nghĩa với việc Bạch Trà chắc chắn có thể thắng Thẩm Khinh Trần.
Đương nhiên, thực ra kể cả thua, Thẩm Khinh Trần cũng có thể đem đạo cụ riêng tặng cho Bạch Trà mà không bị ảnh hưởng gì.
Quy tắc của phó bản này vẫn đơn giản, chỉ là quỷ quái tương đối nhiều, đem đám quỷ quái này thanh lý gần xong, phó bản cũng sẽ cần phải được tạo lại một lần.
Nhưng đơn giản thì đơn giản, dựa theo lộ trình của người chơi bình thường, chủ yếu là tương đối dễ lật thuyền trong mương, chỉ cần cái việc xem phim thôi đã dễ khiến người xảy ra chuyện rồi.
Ngoài ra, còn có một vài nhiệm vụ kiểu như thăm dò tòa nhà thí nghiệm, thăm dò hồ nước, vân vân, càng làm tăng thêm việc kiểm tra sự đơn độc của người chơi, cho nên chỉ số nguy hiểm sẽ tăng lên rất cao.
Hơn nữa, cũng không ai lại hào phóng như Thẩm Khinh Trần, vung đạo cụ ra bên ngoài như thế.
Nàng còn không tiếc tặng không ít đạo cụ cho Bạch Trà.
Kiểu đánh không cần tiền này, với bất kỳ phó bản nào cũng đều có thể nhanh chóng thông quan.
Có tiền, là có thể muốn làm gì thì làm.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao kỹ năng cá nhân và đạo cụ cấp A trở lên của Thẩm Khinh Trần đều bị cấm.
Nàng bước vào đây chính là một lỗi.
Chỉ là do hai người họ là quan hệ khiêu chiến nên có thể đâm chém lẫn nhau, cái này vốn dĩ là để cân bằng trò chơi, nhưng hai người căn bản không có ý định đâm chém nhau.
Phó bản kết thúc trong nỗi hận của nữ quỷ.
Bởi vì hành vi phá hoại, lần này Bạch Trà cũng không giành được điểm tích lũy, còn bị mắng một trận, đồng thời tỏ ý rằng lần sau khiêu chiến phó bản kiểu này, thế nào cũng phải đối đầu, nếu không diễn không tốt, hệ thống sẽ phán xét là họ cố tình phá rối trò chơi và bắt họ trả giá đắt!
Không sao, Bạch Trà cũng không quan tâm.
Nàng và Thẩm Khinh Trần về đến công hội, chạm phải ánh mắt kinh ngạc của Từ Sanh Sanh.
"Tỷ, ta quyết định, ta phải cố gắng thu thập đạo cụ, ta sẽ sống thật nghiêm túc."
Cảm giác nạp tiền quá là thoải mái.
Bạch Trà: "..."
Người bình thường cũng đừng có học theo.
Thẩm Khinh Trần buồn cười lắc lắc đầu.
Ngay giây tiếp theo, nàng liền trở nên nghiêm túc.
"Thố tia hoa vẫn còn, bất quá ta không thể hiến tế." Thẩm Khinh Trần mở miệng.
Bạch Trà cảm nhận một chút.
"Xác thực là ở đó, nhưng mà trong này ta không thể kích hoạt, không rõ là lần sau khi ngươi vào phó bản, ta có thể động được hay không."
Đây mới là điều quan trọng nhất.
Còn hiện tại, kỹ năng chắc đang trong trạng thái chờ làm lạnh, cả hai đều không thể tiến hành kết nối.
Thẩm Khinh Trần trầm ngâm nói: "Chúng ta liệt kê vài loại tình huống đi, hiện giờ ta không có nhiều thời gian, cơ hội thử sai cũng không nhiều."
"Tình huống thứ nhất, sau khi ta vào phó bản, ngươi có thể kích hoạt được, chỉ cần ngươi ở trong thị trấn trò chơi là được, đây là tốt nhất, ý nghĩa ta có thể truyền lực lượng cho ngươi."
"Tình huống thứ hai, ngươi cũng bắt buộc phải cùng ta vào phó bản, không nhất thiết cứ phải vào chung một phó bản, bởi vì tình huống trong thị trấn trò chơi đặc thù nhưng sau khi vào phó bản liền có thể kích hoạt."
"Thứ ba, ngươi bắt buộc phải vào chung phó bản với ta, nếu hai cái trước đều không được, loại này cũng không cần thiết phải thử, ta sẽ không để cho ngươi vào chung phó bản với ta, ngươi tốt nhất cũng đừng thử với người khác."
Loại cuối cùng phải xem người, nếu là bạn bè đáng tin thì còn tốt, chứ nếu chỉ là những người chơi xa lạ thì tuyệt đối không thể để họ biết về khả năng này.
Bởi vì nó không mang lại lợi ích gì lớn cho Bạch Trà.
Có vẻ như những người đó có thể hiến tế chính mình, nhưng lỡ như bọn họ tạm thời đổi ý thì sao?
Nếu như bọn họ không muốn chết nữa, hoặc khi sắp chết lại hối hận, cảm thấy không bằng kéo theo người khác xuống cùng, vậy thì Bạch Trà sẽ dễ dàng gặp chuyện.
Thực tế thì không cần nàng nói, bản thân Bạch Trà cũng sẽ không làm thế nữa, nàng có phải là thánh mẫu gì đâu, tính mạng của người khác liên quan quái gì đến nàng?
"Nói tiếp về hai loại tình huống đầu nếu thành công, thứ nhất, nếu như thành công, ngươi ở trong thị trấn trò chơi có thể tiếp nhận được hoa linh hồn của ta, đây là lý tưởng nhất."
Đây đúng là trạng thái lý tưởng nhất, Thẩm Khinh Trần chỉ cần trước khi vào phó bản nói với Bạch Trà một tiếng, Bạch Trà cứ ở trong thị trấn chờ đợi kết quả là được.
"Nhưng nếu ngươi ở trong thị trấn trò chơi không thể tiếp được hoa linh hồn của ta, thì hoa linh hồn của ta sẽ lưu lại trong phó bản."
Thẩm Khinh Trần dừng một chút, nói: "Như vậy ngươi cũng đừng bận tâm, ít nhất vẫn có thể truyền lực lượng cho ngươi, cũng không tính làm lợi cho trò chơi."
Trong lòng Bạch Trà có chút nặng trĩu.
"Nói tiếp về loại thứ hai, nếu thành công, thực ra cũng vẫn có hai khả năng này, tóm lại, lần sau vào phó bản sẽ biết, lần sau ngươi vào phó bản khi nào?"
"Hiện tại thời gian của ta đổi thành một tháng, ta cũng có thể tự mình chọn phó bản để vào."
Thẩm Khinh Trần nhíu mày.
"Ừm... vậy thì tốt, ta vào phó bản trước sẽ nói cho ngươi biết một tiếng, ngươi có thể tới thị trấn trò chơi trước, nếu như không kích hoạt được trong thị trấn thì có lẽ sẽ phải phiền ngươi tự mình vào một bản."
Thẩm Khinh Trần không có nhiều thời gian thử sai như vậy, nàng không biết là bản tiếp theo của mình có thể sống sót trở ra hay không.
Nàng có chút áy náy nhìn Bạch Trà.
"Không phiền phức, ta vốn cũng muốn vào đó để chữa kiếm của mình một chút, kiếm có vấn đề hơn nữa việc này với ta cũng chỉ có lợi chứ không có hại."
Thẩm Khinh Trần thở dài.
"Nếu như thành công, những đạo cụ còn lại một nửa của ta, lúc đó ta đều sẽ tặng cho ngươi, coi như quà cảm ơn."
Một nửa còn lại, nàng vẫn phải để lại cho công hội, dù sao nàng cũng là hội trưởng, sau khi nàng đi rồi, thực lực của công hội giảm sút, cũng phải để lại chút đồ cho bọn họ.
Bạch Trà há hốc mồm, im lặng đồng ý.
Trong lúc hai người bọn họ trò chuyện, Từ Sanh Sanh vẫn luôn không mở miệng.
Cuối cùng, dù cho cô nàng có thần kinh thép tới đâu cũng cảm nhận được, tình hình này giống như đang chuẩn bị hậu sự.
Từ Sanh Sanh cảm thấy tâm trạng có chút nặng nề.
Cô chuyển chủ đề nói: "Vậy bây giờ tôi về tìm mẹ tôi hỏi về pho tượng Phật kia, mọi người có muốn cùng đi không?"
- Nợ -1, còn lại 5+9, phó bản này vốn dĩ cũng không dài, mục đích chủ yếu là thí nghiệm, ngày mai ngày mốt ngày kia ba ngày, ra ngoài cập nhật ở bên ngoài có thể sẽ muộn một chút (hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận