Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 326: 【 liên chi cộng trủng 】1106 (length: 8605)

Cửa thang máy từ từ mở ra.
Rẹt —— Nàng thấy cánh cửa số 1106 trước mặt cũng bị người mở ra.
Đối phương dường như chỉ khẽ hé một khe cửa, muốn đi vào thì cần nàng tự mình mở rộng ra.
Có ánh sáng hắt ra từ bên trong cánh cửa.
Cạch —— Trong thang máy có người đi ra, tiếng bước chân vang lên.
Thật thú vị, giống như khi ở trong lăng mộ phải đối mặt với sự lựa chọn.
Là đi vào hay đối mặt với người trong thang máy đây?
Vấn đề là lúc nàng quay đầu nhìn, không thấy ai trong thang máy cả.
Nhưng tiếng bước chân vẫn tiến lại gần, kèm theo đó là cảm giác nguy hiểm.
Thời gian suy nghĩ cho nàng không còn nhiều.
Bạch Trà kéo cửa ra, bước vào trong.
Nàng muốn nhìn một lượt tòa nhà cao tầng này, vì chỉ như vậy mới có thể xác định vị trí những người còn lại.
Ngay lúc nàng kéo cửa vào rồi định đóng lại, tiếng bước chân bỗng nhiên tăng tốc.
Bạch Trà cũng nhanh chóng đóng sầm cửa lại.
Một bàn tay có móng tay đen xuất hiện trong khe cửa, cản lại việc đóng cửa của Bạch Trà.
Cùng xuất hiện ở khe cửa còn có một khuôn mặt.
Một khuôn mặt đầy vẻ kinh khủng, da dẻ nhăn nhúm, xanh mét.
Bạch Trà tay nắm một cây kim, trực tiếp đâm vào ngón tay đối phương, sau đó một cước đạp văng người ra, đóng cửa lại.
Đèn phòng giống như mấy khách sạn, khi mở cửa thì tự động sáng, chỉ có điều ở đây đóng cửa lại thì đèn tự tắt.
Căn phòng lập tức chìm vào bóng tối.
Dù biết rằng người gõ cửa trong này phần lớn không phải người chơi.
Ngay khi đèn tắt, nàng cảm thấy sau lưng có tiếng thở.
Thanh âm gần ngay bên tai, hơi thở phả vào gáy nàng, lạnh lẽo khiến người ta nổi da gà.
Nàng đột ngột quay người lại, nhưng không có ai cả.
Nàng giơ tay ấn vào công tắc đèn, đèn có thể bật nhưng ánh sáng rất yếu như thể điện áp thấp, hơn nữa còn nhấp nháy liên tục.
Trong phòng không có bóng người, rèm cửa đã kéo, nếu Bạch Trà muốn xem bên ngoài thì phải kéo rèm cửa sổ ra.
Nàng đứng im ở cửa ra vào không nhúc nhích.
Nàng chỉ là đột nhiên cảm thấy, nơi này có điểm tương tự với nhà dân trước kia.
Đều có phòng trống, phòng có vấn đề và hành lang có vấn đề.
Từ khi ra khỏi phòng mình, tín hiệu bị chặn, dường như đây là hai thế giới khác nhau.
Nhớ đến thân phận nghệ sĩ Hành Diệu ở trước, nàng luôn cảm thấy giữa hai nơi này có liên hệ nào đó.
Nói tới, một con quỷ có thể chia thành hai phần, xuất hiện ở hai phó bản khác nhau, như vậy có thể nói lên một vấn đề.
Trước đó, những con quỷ kia cũng sẽ phân chia ở các không gian khác nhau, chơi trò chơi với người chơi, nhưng đều tồn tại trong cùng một phó bản.
Nhưng xem xét bây giờ, nguyên lý cũng giống nhau.
Quỷ ở cùng một phó bản cần chơi một loại trò chơi, vậy khác phó bản thì sao?
Ít nhất cũng phải tương tự?
Bạch Trà bắt đầu bước vào phòng.
Ánh sáng trên đầu nhấp nháy, làm cho tầm nhìn lúc sáng lúc tối.
Trong tay Bạch Trà đã dùng sợi tơ hoa kết bảy chiếc kim, nàng xoay chúng quanh người, chuẩn bị động thủ bất cứ lúc nào.
Khi đến mép giường, đèn lập tức tắt ngúm.
Ánh đèn pin trong tay nàng vẫn còn sáng.
Keng keng —— Tin nhắn điện thoại báo hiệu.
Bạch Trà cúi đầu nhìn điện thoại, phát hiện có người gửi tin nhắn.
Nhưng đó không phải bất kỳ ai trong nhóm.
Mà là một tin nhắn lạ hiện lên.
Ảnh đại diện của đối phương là một màu đen kịt, tên cũng là một khoảng trống.
Tin nhắn đối phương gửi là: "Ta ở sau lưng ngươi."
Kim trong tay Bạch Trà đâm về phía sau lưng trước tiên.
Cùng lúc đó, nàng quay đầu lại, ánh đèn trong tay cũng chiếu về phía sau.
Không có một ai.
Keng keng —— Lại một tin nhắn được gửi tới.
"Ta vẫn ở sau lưng ngươi."
Bạch Trà lại quay người, vẫn không thấy ai cả.
Tin nhắn lại đến.
"Hi hi, lần này ở trên đỉnh đầu ngươi nhé~"
Khi dòng tin này hiện lên, ảnh đại diện đen kịt của đối phương động đậy.
Một khuôn mặt người chậm rãi nâng lên.
Khuôn mặt kia áp sát vào màn hình.
Đến lúc này người ta mới hiểu ra, hóa ra lúc nãy là đối phương cúi đầu chụp đỉnh đầu mình.
Hắn nở nụ cười với Bạch Trà. Bạch Trà cười khẩy, không tấn công xung quanh, vì đối phương rõ ràng là không xuất hiện, nàng nhập vào hai chữ trong khung chat.
Bạch Trà: Xấu quá.
Khuôn mặt kia trong nháy mắt trở nên méo mó dữ tợn.
Bạch Trà không dừng tấn công.
Bạch Trà: Kẻ xấu hay gây sự, thành quỷ rồi cũng không ai yêu.
Bạch Trà: Chỉ biết hù dọa người khác, có bản lĩnh thì ra đây.
Bạch Trà: Ngu xuẩn!
Ngay lúc Bạch Trà gửi hai tin nhắn này, màn hình điện thoại liền đen ngòm, cả đèn pin cũng tắt.
Theo sát đó, toàn bộ khuôn mặt của đối phương xuất hiện trên toàn màn hình điện thoại di động.
Hắn giận dữ bắt đầu bò ra ngoài.
Bạch Trà tiện tay mở cửa hàng game, mua một lá bùa thanh lọc đang bán chạy nhất trang đầu, dán trực tiếp lên điện thoại.
Toàn bộ động tác liên tục, không tốn quá ba giây.
Bùa thanh lọc phát ra ánh sáng vàng dịu, chiếu sáng rực rỡ cả căn phòng.
Nàng nghe thấy một tiếng thét gào không cam tâm, điện thoại ngay lập tức trở lại bình thường.
Đèn pin lại sáng lên, Bạch Trà mặt không biểu tình nhìn vào giao diện chat điện thoại.
Không có thêm bất kỳ dòng tin nào được lưu lại.
Bên tai lại có tiếng thở vang lên.
Bạch Trà cầm điện thoại chậm rãi chiếu tới.
Bên cạnh mình, không biết từ lúc nào, từ trên rủ xuống một cành bạch đằng, trên thân cây không có hoa mà có ngũ quan méo mó.
Tiếng thở kia phát ra từ đây.
Khi thấy Bạch Trà chú ý tới mình, cành đằng động đậy, trực tiếp tấn công Bạch Trà.
Nhưng diện tích của nó không nhỏ, bị kim của Bạch Trà đâm trúng thì liền bất động.
Bạch Trà tranh thủ nhìn lên phía trên.
Chỉ thấy trên đầu toàn dây leo, trên đó chi chít những khuôn mặt người khác nhau.
Nàng cắm kim vào những vị trí khác nhau, bảo đảm lũ dây leo tạm thời không động đậy được, rồi nhanh chóng đi ra ban công, kéo rèm cửa.
Không ngoài dự liệu, bên ngoài căn bản không thấy tòa cao ốc đâu, vì bên ngoài cũng toàn là dây leo.
Những dây leo này mọc kín mít, trực tiếp bịt kín toàn bộ cửa sổ.
Hơn nữa, do nàng kéo rèm ra, những khuôn mặt trên dây leo cũng bắt đầu xuất hiện, tấn công vào trong.
Lúc đó nàng chỉ có thể đi ra ngoài.
Nhưng trước khi đi ra ngoài, Bạch Trà quyết định giải quyết đám dây leo trong phòng một chút.
Tơ hoa của nàng cũng cần chút sức mạnh từ bên ngoài để duy trì phó bản này hoạt động, không thể lúc nào cũng tiêu hao sức mạnh của mình, tìm vật tế tiếp theo thật khó.
Còn về tơ hoa mà nàng gieo xuống lúc trước, cảm nhận lúc có lúc không, cũng không ở chỗ này.
Nhưng thật ra khi chơi trò chơi trong lăng mộ cũng có cảm giác như thế.
Vậy nên trò chơi này hẳn còn tồn tại không gian thứ ba, có lẽ nàng phải tìm đến không gian kia mới có thể thông quan.
Bạch Trà vừa ra tay vừa lùi về phía cửa.
Tơ hoa nhanh chóng hấp thụ và lớn lên, hình thành một cái kén dày bao quanh nàng, từ bên trong dò một cái ra, quấn chặt lấy tay nắm cửa, nhẹ nhàng ấn xuống.
Cửa trong nháy mắt bị người bên ngoài kéo ra.
Người từ trong thang máy đi ra quả nhiên vẫn luôn canh ở cửa.
Nhưng hắn không chống đỡ được sự công kích của Bạch Trà, ngược lại cũng bị tơ hoa quấn chặt, cắm rễ sâu vào cơ thể.
Bạch Trà thừa cơ ra khỏi phòng.
Sau đó, nàng nghe thấy một tiếng gõ cửa.
- Nợ thiếu -1 (hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận