Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 254: Làm cái giao dịch (length: 8311)

Thẩm Khinh Trần trở về công ty một ngày trước khi Bạch Trà vào trò chơi.
Nàng vừa đến đã gọi Bạch Trà lên.
Trong văn phòng, Thẩm Khinh Trần ném kính râm, lộ ra vẻ mệt mỏi.
Rõ ràng, bị trò chơi hành hạ không chỉ có một mình Bạch Trà.
"Ngồi đi, chuyện xin nghỉ của ngươi ta đã xem qua, lát nữa ta sẽ nói chuyện với phòng nhân sự, sắp xếp một chút là được."
Thẩm Khinh Trần nói, tiện thể đá đôi giày cao gót ra, mở ấm đun nước nóng trên bàn làm việc để nấu nước.
Nàng ngồi xuống ghế, xoa xoa mi tâm.
"Có phải vì chuyện trò chơi nên mới muốn nghỉ việc không?"
Bạch Trà gật đầu, ngồi đối diện với nàng.
"Thẩm tỷ, trông chị cũng không được khỏe lắm thì phải?"
Thẩm Khinh Trần cười khổ.
"Với tình hình trò chơi hiện tại, về cơ bản mỗi lần đều đang ép ta phải chết."
"Trước đây vẫn luôn muốn nói chuyện với em, vừa hay em nói muốn nghỉ việc, tiện thể nói chuyện luôn vậy."
Thẩm Khinh Trần nhìn Bạch Trà.
"Lúc ta đi ra có người trong công hội gửi tin cho ta về em, trên diễn đàn, vì kỹ năng của em được mọi người chú ý, tuy rằng bây giờ độ chú ý không cao, nhưng cuối cùng thì kỹ năng của em rất đặc thù."
"Trước kia ta không hỏi nhiều chi tiết của em, vì thật ra ta cũng nhìn ra được một vài thứ… Em có thật sự không cân nhắc đến công hội của chúng ta không? Mặc dù ta có thể chết sớm thôi, nhưng ít nhiều có thể bảo vệ em một đoạn thời gian."
"Đương nhiên, ta cũng không hoàn toàn là không có mục đích khác."
Thẩm Khinh Trần rất dứt khoát, nghiêm túc nhìn Bạch Trà.
"Ta muốn biết kỹ năng của em có thể dùng lên người chơi không, sau khi người chơi chết biến thành linh hồn chi hoa, có thể mang vào thế giới thực được không?"
Nàng nắm bắt thông tin về Bạch Trà khá là chắc chắn.
Điều này cũng liên quan đến việc Bạch Trà vào trò chơi thời gian ngắn.
Rất nhiều thứ, người chơi đã ở trong trò chơi lâu sẽ liếc mắt là có thể nhận ra manh mối.
"Ta không biết." Bạch Trà nói, "Ta chưa từng dùng lên người chơi bao giờ."
Trò chơi cấm người chơi đánh giết lẫn nhau.
Cho nên Bạch Trà chưa từng dùng thố tia hoa lên người chơi.
Thẩm Khinh Trần trầm ngâm một lát.
"Sau khi thăng cấp đến cấp S, người chơi sẽ có một cái lôi đài khiêu chiến, có thể khiêu chiến bất kỳ người chơi nào, chỉ cần đối phương đồng ý, vậy lôi đài sẽ bắt đầu, hai người sẽ vào một phó bản nhỏ, ở đó cho phép chém giết, sau khi đối phương chết, tất cả vật phẩm của người đó sẽ thuộc về người thắng."
Thông tin này, Bạch Trà trước kia chưa hề biết đến.
"Đương nhiên, người bị khiêu chiến có thể trực tiếp từ chối, sau khi từ chối đối phương cũng không thể mở lôi đài trực tiếp, chỉ khi cả hai bên đều đồng ý thì mới có thể bắt đầu, cấp S cũng có thể khiêu chiến người chơi cấp dưới."
Bạch Trà tỏ vẻ suy tư.
"Vậy nếu như có người cố ý…"
"Đúng, một vài công hội tồn tại hiện tượng này, lôi đài thi đấu không nhất định phải làm chết người, nhưng người thắng có thể lấy đi ba món đồ trong ba lô của đối phương."
Tức là nói, nếu như người chơi cấp S đó đủ vô sỉ, hắn có thể thu thập tài nguyên của cả công hội trong một thời gian ngắn.
Còn về việc làm sao để đối phương đồng ý, thì đương nhiên cũng có cách.
Trò chơi tuy cấm người chơi chém giết lẫn nhau, nhưng nếu có sự sắp xếp cố ý thì sẽ không cấm.
Chỉ cần không công khai động thủ là được.
"Để trao đổi, ta có thể cho em ba loại đạo cụ, em tự chọn, rồi cùng ta đi thử kỹ năng của em."
Thẩm Khinh Trần đi thẳng vào vấn đề.
"Thời gian của ta không còn nhiều, sau khi lên đến S9, ta chỉ còn lại 9 trận game cuối cùng, nghe nói nếu vượt qua 9 trận này thì ta sẽ mãi mãi rời khỏi game được..."
Vẻ mặt Thẩm Khinh Trần mang chút u ám.
"Lần này là trận game thứ ba sau khi ta lên S9."
"Ta suýt chút nữa là chết rồi."
Phía sau còn sáu trận, chắc chắn sẽ mỗi trận khó khăn hơn một trận.
Huống chi, sau khi thông quan chín trận rồi thì có thể thông quan thật sao?
Thẩm Khinh Trần không tin.
Càng đi lên cao, nàng càng không tin là trò chơi có thể thông quan vĩnh viễn.
"Có nhiều chuyện ta không thể nói ra, vì bị trò chơi hạn chế, nhưng em lên cấp sau rồi chắc chắn cũng sẽ biết những điều đó."
"Ta thực sự không có nắm chắc, cũng không có tự tin, rằng ta có thể chống đỡ đến cuối cùng, ta chỉ có thể nói, nếu trường hợp tệ nhất là ta sẽ chết trong game, ta sẽ bị xóa bỏ toàn bộ dấu vết…"
Vẻ mặt Thẩm Khinh Trần lộ chút đau khổ.
"Ta muốn để lại chút gì đó cho người yêu và con của ta."
Bạch Trà im lặng tiêu hóa lời nàng nói, suy nghĩ rất lâu.
Thẩm Khinh Trần cũng không cắt ngang nàng.
"Được, ta có thể thử, nhưng ta thực sự không đảm bảo được, nhưng ngày mai ta muốn đi phó bản, đợi sau khi thông quan phó bản này rồi, lúc đó ta sẽ liên lạc với chị."
Thẩm Khinh Trần gật đầu.
"Được, nhưng gần đây độ chú ý của em quả thực hơi cao, lúc vào game thì nên vào đổi tạo hình trước đi, tránh một chút tai tiếng, đương nhiên, tùy em quyết định."
Bạch Trà gật đầu.
Nàng thật sự đang cân nhắc có nên đổi tạo hình không, người có ý muốn tìm nàng chắc chắn là có thể tìm được, chủ yếu là tránh bớt ánh mắt của phần lớn mọi người.
Nhưng thật ra phần lớn mọi người có thể gây ảnh hưởng cho nàng còn kém xa cái nhóm nhỏ những người hữu ý đó.
Trong game có rất nhiều nhóm người chơi bị chú ý cao độ, thật ra cũng rất vui lòng được chú ý.
Một số người chơi còn tích lũy người hâm mộ trong game, những người hâm mộ này là nguồn gốc điểm thưởng của họ.
Nói thì có vẻ kỳ lạ, có những người hàng ngày rụt cổ trong tiểu trấn game, dè sẻn từng đồng, vất vả vượt phó bản, kiếm chút tiền để duy trì cuộc sống, nhưng vẫn vui vẻ thưởng cho một vài người chơi khác.
Vì những người chơi đó thường mang đến cho họ cảm nhận về những điều mà họ không thể làm được.
Ví dụ như sai khiến những người chơi khác đi giết npc ngược, hoặc trực tiếp ra lệnh cho những người chơi này tự làm một số chuyện.
Tùy vào tình hình thôi, có vài chủ kênh giá trị nhan sắc có lẽ đơn giản là lấy lòng fan, loại này thì tổn thương tới bản thân chủ kênh tương đối lớn.
Có loại giống Thái ca ở phó bản đầu tiên, fan chỉ thích xem cái kiểu mặt không ai bì nổi, thích bắt nạt người khác của hắn.
Vì chính bản thân họ, cũng rất khát khao có được điều đó.
Nói chung, những sự chú ý này không phải là không thể tận dụng được.
Bạch Trà vẫn chưa nghĩ xong, nên cuối cùng cô vẫn dùng điểm tích lũy để đổi tạo hình bên ngoài.
Tạo hình bên ngoài có thể tự do chỉnh sửa mặt, kể cả giới tính cũng có thể lựa chọn.
Trong game, thân thể của cô rất suy nhược, động một chút là có thể ho ra máu.
Suy nghĩ một hồi, Bạch Trà chọn một cái tạo hình gần giống với mình, nhưng vóc dáng thấp hơn một chút, trông càng thêm yếu đuối đáng thương.
Đương nhiên...Thật ra là do cô không biết chỉnh mặt.
Cái này có lẽ cần phải kiểm tra chút kỹ thuật.
Tạo hình bên ngoài ban đầu sẽ dựa theo người thật để tạo hình, sau đó mỗi một chi tiết nhỏ, nhỏ tới chiều dài lông mi, lỗ chân lông thô tế, đều có thể điều chỉnh được.
Nhưng mà...Lúc đầu Bạch Trà suýt chút nữa tạo ra quái vật.
Nhìn chính diện thì không tệ lắm, nhìn nghiêng lại rất kỳ lạ, nhìn nghiêng thì không sai nhưng chính diện lại rất kỳ lạ.
Đỉnh một khuôn mặt kỳ lạ ra ngoài, có lẽ còn hấp dẫn sự chú ý hơn, những người hơi hiểu chuyện chắc cũng biết đó là chỉnh mặt thất bại, có lẽ sẽ bị mất nhiều hơn được.
Nên cuối cùng cô chỉ chỉnh sửa những thứ cơ bản nhất.
( Hết chương ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận