Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 495: Mới phó bản (length: 8110)

Đến giờ Bạch Phong Nhị vẫn không thể tin ca ca mình lại vô trách nhiệm đến thế.
Quý Thanh Nguyệt mất tích, mọi người đương nhiên đều rất lo lắng.
Nhưng dù có lo lắng đến đâu, thì cũng phải chăm sóc con cái chứ, chẳng lẽ trên đời này ngoài tình yêu ra không còn gì khác sao?
Hơn nữa, nếu đã yêu Quý Thanh Nguyệt đến thế, thì tại sao sau khi nàng rời đi, lại không thể đối xử tốt với đứa con nàng sinh ra chứ?
Tóm lại, Bạch Phong Nhị khi ấy vừa mới sinh con chưa được bao lâu, vô cùng thất vọng về Bạch Phong Vấn.
"Cũng phải thôi, sinh con là việc của phụ nữ, cánh đàn ông các ngươi thì biết đau lòng cái gì."
Bạch Phong Nhị trừng mắt liếc Từ Khang Minh một cái.
Từ Khang Minh: "..."
Liên quan gì đến hắn chứ, sao lại tự dưng bị vạ lây vậy.
May mà hắn rất biết điều, lựa chọn im lặng ăn cơm.
Dù vậy, Bạch Phong Nhị vẫn có chút khó chịu nói: "Ăn xong nhớ đi rửa nồi nhé, rõ chưa?"
Từ Khang Minh bất đắc dĩ nói: "Thường ngày chẳng phải anh rửa đấy sao?"
Trong nhà họ luôn phân công rõ ràng, một người nấu cơm, người kia sẽ rửa bát.
Bạch Phong Nhị trợn mắt liếc hắn.
Từ Khang Minh lập tức ngậm miệng, tiếp tục thành thật ăn cơm.
"Nhưng mà chuyện cũng đã qua rồi, ta cũng hiểu ngươi muốn biết chuyện năm đó, nhưng này, người ta nên hướng về phía trước mà nhìn, chuyện đã qua, nếu như thực sự không thể thấy rõ, thì cũng đừng nên nhìn làm gì."
Bạch Phong Nhị chân thành khuyên nhủ.
"Dù sao chuyện đã qua có thấy rõ thì ý nghĩa cũng không lớn, đơn giản chỉ là giải quyết vài nghi hoặc trong lòng, nhưng con đường phía trước mới là thứ ngươi nên quan tâm nhất."
Bạch Trà gật đầu.
"Ta biết rồi, cô mụ."
Bạch Phong Nhị nhìn vào mắt nàng, kỳ thực vẫn thấy chưa vui vẻ trong lòng.
Nàng có chút lo âu.
Ngươi xem đây là cái sự tình gì vậy chứ?
Càng nghĩ, nàng lại nói thêm: "Trà Trà à, năm nay ngươi cứ ở nhà tĩnh dưỡng cho tốt, đợi khi nào Sanh Sanh tốt nghiệp, ta sẽ dẫn hai đứa đi chơi nhé."
Bạch Phong Nhị trực tiếp chuyển chủ đề.
Bạch Trà do dự một chút, nói: "Dạo gần đây cháu đúng là có quyết định ở nhà tĩnh dưỡng, nhưng mà rồi có lẽ vẫn sẽ cân nhắc tìm việc."
Cũng tại nhà mình còn có nguồn thu nhập hỗ trợ không nhỏ, nếu không nàng thật khó mà gồng gánh nổi cái nhà này.
Nhưng mà người ta không thể mãi sống dựa vào núi lở.
Dù sao tiến độ game đẩy đến hiện tại cũng khá nhanh, chắc mấy tháng nữa là có kết quả thật sự.
Đến lúc đó dù kết quả có ra sao, thì ít nhất cũng có một kết thúc với trò chơi.
Nếu vẫn còn sống sót trở về hiện thực, thì khi ấy chắc chắn phải cân nhắc đến chuyện tìm việc làm.
Bạch Phong Nhị trầm ngâm một lát, nói: "Cũng đúng, tranh thủ lúc các em sinh viên khóa này dễ tìm việc làm, nhưng mà chỗ mình mình nhỏ quá, cái chuyên ngành của cháu ở đây khó tìm được việc phù hợp nhỉ, hay là vẫn phải ra thành phố lớn?"
"Ừm...nhưng mà có thể là cháu không nhất định sẽ làm cái chuyên ngành này."
Bạch Trà thật ra cũng từng cân nhắc về chuyện công việc.
Sức khỏe nàng thật sự không kham nổi ngành này.
Nếu đã không kham nổi, thì sao phải cố gắng làm gì?
"Có lẽ cháu sẽ xem xét ngành khác."
Bạch Phong Nhị đối với mấy chuyện này lại không có ý kiến gì, dù sao một là không phải con gái ruột, mà Bạch Trà lại rất có chủ kiến, hai là nàng cũng không hiểu.
"Thôi cũng được, nhưng ta định là để đầu năm Sanh Sanh học theo chuyên ngành của cháu đấy."
Bạch Trà cười, nói: "Cứ để nó tự chọn đi, chọn cái gì mình thích thì vẫn hơn, cô xem cháu bây giờ còn tính đổi nghề, học bao nhiêu năm mà chẳng dùng được."
Bạch Phong Nhị cũng thấy rất có lý.
"Ôi dào, chuyện chuyên ngành để sau đi, nó thi đại học điểm cao hẵng hay, ngày nào xem nó cũng ngơ ngơ ngẩn ngẩn chẳng có chút phổ nào, hễ hỏi thì y như rằng cũng vẫn được, không sao, có thể."
Từ Khang Minh không nhịn được xen vào nói: "Con gái tự tin cũng tốt mà? Với lại, con bé ngơ ngơ ngẩn ngẩn trách ai? Chẳng phải là di truyền từ cô đấy sao?"
"Tặc." Bạch Phong Nhị liếc mắt lườm hắn một cái.
Từ Khang Minh cúi đầu ăn cơm.
Bạch Trà cảm thấy có chút buồn cười.
Nhưng lúc trở về, nàng lại cảm thấy có chút thất vọng.
Nhà cô quả thật rất tốt, không khí trong nhà đó Bạch Trà vẫn luôn rất thích.
Chỉ tiếc, rốt cuộc cũng không phải là cha mẹ nàng, nàng cũng khó mà thực sự xem bọn họ là người nhà.
Bạch Trà cảm thấy ý nghĩ của mình cũng khá là bạc tình, nhưng quả thật nàng có chút không hòa hợp với bọn họ.
Về đến nhà, rửa mặt xong, nàng tắt đèn rồi lên giường đi ngủ luôn.
Bảy ngày một phó bản, mộng cảnh cũng sắp tới.
Sự thật đúng là như vậy, nhưng mộng cảnh lần này lại có chút khác so với dĩ vãng.
Lần này không có gì đáng sợ, cũng không có tin tức chính xác nào.
Chỉ là nàng đứng ở trên một con đường, thấy cách đó không xa có một tòa nhà lớn, trên cao ốc có dán chữ lớn mạ vàng.
Thoáng nhìn thì thấy viết là: Nơi nào cầu trường sinh.
Nhưng mà đến gần thêm một chút, nhìn kỹ thì phát hiện đã biến thành bốn chữ lớn: Đến gần khoa học.
Bạch Trà có chút hoang mang nhìn bốn chữ "đến gần khoa học" kia, rồi lại lùi lại quan sát.
Quả nhiên, hơi xa một chút, cũng là khi nhìn từ góc độ đặc biệt thì lại biến thành nơi nào cầu trường sinh.
Đến gần thêm chút nữa, lại thành đến gần khoa học, đến gần hơn nữa, lúc đến dưới tòa cao ốc ngẩng đầu lên, chữ đã không ra chữ nữa rồi.
Sau đó thì nàng tỉnh giấc.
Bạch Trà có chút mông lung mở mắt, nhìn lên trần nhà.
Hả?
Chuyện gì thế này?
Nơi nào cầu trường sinh? Đến gần khoa học sẽ đưa ngươi đến đáp án?
Nàng suy tư cả buổi mà không có kết quả, bèn cầm điện thoại lên xem tình hình phó bản của mình.
Ủa, đừng nói là cái phó bản này nó tên là "đến gần khoa học" đấy nhé.
Bạch Trà bèn lên diễn đàn tìm kiếm thông tin về cái phó bản này.
Phát hiện là không có tin tức gì về phó bản này.
Nàng nghĩ nghĩ, dứt khoát vào game, nhắn tin thẳng cho bộ phận chăm sóc khách hàng.
Bạch Trà: Xin chào, tôi muốn hỏi một chút, phó bản « Đến gần khoa học » là phó bản mới sao?
Phục vụ khách hàng: Vâng ạ, thân ái, phó bản này là phó bản mới ra đời từ « Vĩnh sinh kế hoạch » đấy ạ.
Bạch Trà nheo mắt lại.
Vĩnh sinh kế hoạch, kỳ thật chính là phó bản mà Từ Minh Vọng trước đây đã lạc mất.
Bạch Trà: Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì ở phó bản trước vậy?
Phục vụ khách hàng: Thân ái, cái này liên quan đến vấn đề trong trò chơi phó bản, bên phía chúng tôi không thể đưa ra thêm câu trả lời ạ ~ Bạch Trà: Vậy liệu tôi có cơ hội thấy những người chơi bị lạc trong phó bản trước không?
Phục vụ khách hàng: Thân ái, chuyện này thì bạn phải tự khám phá thôi ạ ~ Thôi được rồi, vẫn trước sau như một là hỏi không ra cái gì.
Bạch Trà chuyển về lại hiện thực.
Vừa hay đúng phó bản của Từ Minh Vọng trước kia, vậy coi như là đỡ việc.
Dù sự trùng hợp này làm người ta thấy khá kỳ diệu.
Nhưng Bạch Trà giờ thấy mấy chuyện này rất là bình thản.
Mặc kệ là có sắp xếp hay không, cứ đi xem đã rồi tính.
Cũng không biết mốc thời gian của phó bản này cách nhau bao xa, thời gian của Từ Minh Vọng lúc trước vào phó bản đã thúc đẩy được bao nhiêu rồi?
Nghĩ những điều đó cũng vô ích, đến lúc đó thì biết thôi.
Nhưng mà... Nàng có lẽ nên đi đến hội quán Vĩnh Thụy trước để tìm hiểu xem, lý do lúc trước Từ Minh Vọng chọn ở lại phó bản, hội quán của bọn họ hẳn có người trông thấy hội trưởng mình đi thẳng vào đấy chứ?
Cái xa xem là nơi nào cầu trường sinh, cái gần xem là đến gần khoa học, là tối qua ta vừa mới mơ thấy, thần kỳ thật, ta còn chụp ảnh bằng điện thoại, tiếc là không mang tới hiện thực được, dù sao thì lúc đó ta nhìn rất lâu (hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận