Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 387: Tìm hiểu nguồn gốc (length: 7966)

Bạch Trà cùng Từ Sanh Sanh đi đến khu chung cư có địa chỉ nhận chuyển phát nhanh kia.
Nơi này còn là khu nhà ở gần trường học, bên cạnh là một trường trung học phổ thông.
Bên trong này so với nhà của Vu Trinh Trinh có bảo vệ nghiêm hơn một chút, nhưng không nhiều lắm, người lạ muốn vào thì phải đăng ký thông tin, nhưng cũng không có kiểu quét mặt gì đó.
Bạch Trà đăng ký, bất quá là đăng ký thông tin giả.
Nàng nói hai người đến xem nhà, mặt không đổi sắc bịa ra thông tin của hai người rồi dẫn Từ Sanh Sanh đi vào.
Bảo vệ cũng không suy nghĩ nhiều, tiện tay để qua một bên, dù sao hai người trông rất giống học sinh.
Trường trung học phổ thông của họ còn rất nổi tiếng, tỉ lệ đậu vào đại học rất cao, thường xuyên có người từ nơi khác đến đây để học cấp ba, sau đó thuê phòng ở khu gần trường.
Trường học tuy cũng có chỗ ở, nhưng nhiều phụ huynh vẫn thích cho con mình ăn uống ở nhà ngon hơn.
Từ Sanh Sanh thì ngược lại có chút căng thẳng.
"Chúng ta đi thẳng luôn sao?"
"Không thể đi thẳng được, trên địa chỉ không ghi cụ thể số phòng, chỉ có một tòa nhà, đến số đơn nguyên cũng không có."
"Vậy... Làm sao bây giờ?"
"Đi xem một chút đã."
Các nàng tìm đến tòa nhà, Bạch Trà ở dưới lầu nhìn xung quanh, dưới lầu thực ra có rất nhiều tờ rơi quảng cáo nhỏ, khu nhà gần trường thế này thường có rất nhiều áp phích cho thuê nhà.
Người có địa chỉ kia họ Lý.
Họ này quá phổ biến, thực sự không dễ tìm, có lẽ báo cảnh sát đến còn nhanh hơn.
Nhưng báo tin giả hình như không hay lắm.
Đúng lúc Bạch Trà đang do dự thì có một cô bác đi tới.
"Hai cháu muốn xem phòng à?"
Cô bác nhìn hai người một lượt, có chút không chắc hỏi: "Hai cháu nhìn thì đều là học sinh, người lớn trong nhà không đi cùng à?"
Bạch Trà nói: "Là thế này thưa dì, dì có biết điểm gửi chuyển phát nhanh của khu này ở đâu không? Bọn cháu tìm mãi không ra, bọn cháu có một kiện chuyển phát nhanh gửi nhầm khu, lại gửi sang bên này."
Cô vừa mới chợt nhận ra, dù số điện thoại đã bị che mã, nhưng vẫn có số đuôi.
Có lẽ có thể đến điểm gửi chuyển phát nhanh xem thử.
Cô bác ngẩn người, nói: "À, lấy chuyển phát nhanh à, cô còn tưởng các cháu xem phòng chứ, ở bên kia trước mặt tòa nhà đó đi thẳng, rẽ một cái, lầu tám đơn nguyên hai, đi vào là tới."
"Cảm ơn dì ạ! Vậy bọn cháu đi qua!"
Cô bác gật gật đầu, cầm quạt mo quạt quạt rồi quay người rời đi.
Bạch Trà và Từ Sanh Sanh đi đến điểm chuyển phát nhanh.
"Xin chào, có thể giúp tra chuyển phát nhanh được không?"
Bạch Trà đọc số đuôi.
"Họ Lý, có bạn gửi chuyển phát nhanh, bạn ấy bảo là đã đến rồi, nhưng bên cháu còn chưa thấy báo, có thể giúp xem thử được không?"
"Có mã vận đơn không?"
"Cháu hỏi bạn rồi nhưng bạn ấy không trả lời, chắc đang bận gì đó, số đuôi điện thoại cũng tra được đúng không?"
"Được, chờ một lát, cô xem có nhập kho chưa, nếu chưa thì cháu phải cung cấp mã vận đơn để đối chiếu nhé."
Bạch Trà gật đầu, nói được.
Đối phương nhập số đuôi vào, rất nhanh đã tra ra.
"Không có, không có kiện hàng nào, cháu vẫn nên bảo bạn cung cấp mã vận đơn đi."
"Dạ vâng, vậy bên các anh có tra được lịch sử giao hàng trước đây không? Cháu nhớ trước đây từng có một kiện chuyển phát nhanh, gửi cho người khác, hai tháng trước, cháu cứ tưởng người ta nhận được rồi, mãi không hỏi, hôm qua mới hỏi thì mới biết hóa ra người ta chưa nhận."
"À, cái này phải có mã vận đơn."
Bạch Trà lấy điện thoại di động ra, lật lại ảnh chụp.
"Chà, hai tháng trước rồi giờ mới hỏi. Thôi được rồi, cô tra cho cháu một chút…"
Anh nhân viên chuyển phát nhanh nhập một vài số của mã vận đơn vào máy tính.
"Kiện hàng này đã ký nhận rồi nha..."
"Vậy sao?" Bạch Trà tiến lại xem một chút.
Nàng thấy dãy số điện thoại đầy đủ.
"Thôi được, vậy cháu chụp lại, cháu hỏi lại người ta đã, ngại quá, làm phiền anh rồi." Bạch Trà có chút xấu hổ cười cười.
Đối phương vội xua tay.
"Không có gì, không có gì, cháu muốn tra kiện nào thì lát tìm xem có mã vận đơn nhé."
"Dạ, cảm ơn ạ, vậy bọn cháu đi trước!"
Bạch Trà kéo Từ Sanh Sanh đi ra.
"Lấy được số điện thoại rồi, đi thôi, ra ngoài tìm chỗ gọi điện."
Từ Sanh Sanh mặt đầy vẻ thán phục.
"Cái này cũng được hả?"
"Ta cũng chỉ thử thôi, vốn cũng lo lắng là ở bộ phận hậu trường không hiện số điện thoại đầy đủ."
Đặc biệt là lo chuyển phát nhanh đó không được gửi từ đây.
May mà, đúng là được gửi từ nơi này.
Ra ngoài, tìm một chỗ có bóng cây, Bạch Trà trực tiếp gọi điện cho đối phương.
Từ Sanh Sanh có chút hồi hộp đứng một bên nhìn, Bạch Trà mở loa ngoài.
Sau hơn hai mươi giây chờ đợi, điện thoại được kết nối.
"Alo? Ai vậy?" Là giọng nam, nghe thì là giọng một người trung niên.
"Chào bác, là thế này ạ, bên cháu có nhận được một kiện chuyển phát nhanh, do bác gửi hai tháng trước, gửi đến khu chuyển phát nhanh trường đại học B, cháu là Bạch, tên Bạch Trà, khi đó cháu nhận được kiện hàng này nhưng không có mở, vì tốt nghiệp nên cháu cứ tưởng đồ mình mua, hôm nay chợt tìm thấy, mới mở ra, phát hiện bên trong là tượng Phật, cháu cũng không có mua cái này, nên gọi điện hỏi bác một chút."
Từ Sanh Sanh đứng một bên lặng lẽ lắng nghe, lại một lần nữa tròn mắt.
Tỷ tỷ của cô, thật đúng là gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, ai cô cũng có một bộ ứng xử.
Cô bỗng nhiên bắt đầu nghi ngờ, bình thường Bạch Trà có đối xử với cô như thế này không? Nhưng hình như là có, thì cô cũng không phân biệt được.
Người đàn ông đầu dây bên kia suy nghĩ một lát rồi nói: "À, hai tháng trước gửi đến trường đại học B thì phải, hình như là ta gửi giúp con trai ta một kiện chuyển phát nhanh, nó nói là quen được một học tỷ ở trường đại học B, người ta cho nó tài liệu học tập, nên nó gửi một món quà để cảm ơn."
"Ta cứ tưởng có tiếng tăm thì người ta cũng phải cảm ơn, nhưng mà ta không biết nó lại tặng tượng phật, hừm, đứa nhỏ này tặng tượng phật làm gì chứ?"
Nghe cũng kỳ lạ quá đi?
"À, con trai của bác... là... là... Thế này, cháu có một nhóm học tập, đúng là có cho mấy em khóa dưới cấp ba mấy tài liệu học tập, dù sao mọi người thi vào đại học cũng không dễ dàng gì, không biết con trai của bác là người nào ạ?"
"À, con trai của ta tên Lý Hải Bình."
"À, vậy cháu có ấn tượng rồi! Bạn ấy học tập cũng khá chăm chỉ, cháu nhớ có phải là ở lớp chuyên nữa đúng không ạ?" Bạch Trà tỏ vẻ như vừa mới chợt nhớ ra.
"Đúng! Con trai ta năm nay chuẩn bị lên lớp 12, lớp chuyên, trường nó cũng khai giảng rồi, bây giờ học hành nghiêm túc lắm!"
"Thế cũng tốt đấy ạ, sang năm thi đại học rồi, cố lên nhé!"
"Được rồi, không có gì, chỉ là hỏi thử xem, vì sợ chuyển phát nhanh gửi nhầm người."
"Vâng, không có gửi nhầm, ngại quá cháu không nghĩ con trai bác lại gửi cái này, bác xem… đứa nhỏ này thật là, cảm ơn tài liệu học tập của cháu nhé!"
"Khách sáo ạ, vậy bác cháu cháu cúp máy trước, không làm phiền bác ạ."
"Ừ, được!"
Cúp điện thoại, Từ Sanh Sanh lên tiếng: "Là con trai của ông ấy gửi? Vậy thì chắc anh ta cũng giống mình, đều là học sinh cấp ba nhỉ?"
"Vậy mình còn cần điều tra nữa không?"
"Ừm, đến trường học xem một chút."
Không biết trường họ có cho người ngoài vào không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận