Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 389: 【 thứ ba trung học 】 kịch bản đóng vai (length: 7961)

Bạch Trà cùng Từ Sanh Sanh vào ngày thứ hai đã về nhà.
Bất quá, Từ Sanh Sanh tỏ ý trước đừng nói cho Bạch Phong Nhị, để nàng ở nhà Bạch Trà hai ngày rồi mới nói.
Bạch Trà cũng không có ý kiến.
Ra ngoài mấy ngày như vậy, Bạch Trà về nhà liền đi chăm sóc hoa trước.
Những cây hoa này lớn rất tốt, sức sống so với hoa bình thường ương ngạnh hơn rất nhiều.
Nàng đã tính đợi hai ngày, nói với cô cô một tiếng, xử lý một chút khu vườn nhà mẹ nàng, đến lúc đó có thể chuyển hết mấy cây hoa này qua đó.
Trồng dưới đất, dù sao cũng tốt hơn là ở trong chậu.
Nàng đã làm xong nhà ở trong trò chơi, quả thật rất nhanh, còn quét dọn qua một lượt bên trong phòng nàng.
Tuy chỉ còn lại một tầng, nhưng diện tích tầng này gần bốn trăm mét vuông, đủ rồi.
Trần Mịch lại liên hệ với nàng, tỏ ý hội trưởng của họ có thể đến gặp nàng, có thể nói cho nàng biết điều kiện mà Vu Trinh Trinh đưa ra lúc trước là gì.
Bạch Trà không để ý, đúng là cao quý mà, thích nói thì cứ nói, bày vẽ cái gì?
Từ Sanh Sanh khai giảng, cô cô cũng giúp Bạch Trà liên hệ người, đi thu dọn phòng của Quý Thanh Nguyệt, nhưng cũng phải mất hai ngày.
Bạch Trà vào trò chơi trước.
【 Hoan nghênh đến với phó bản kinh dị cấp A2 «Trường trung học số ba» 】 【Số người tham gia phó bản lần này: 13 người】 【Hình thức thông quan phó bản lần này: Nhập vai theo kịch bản】 【Mỗi người đều đã nhận được thẻ nhân vật của mình, giao diện của các ngươi sẽ liên tục nhắc nhở kịch bản sắp xảy ra tiếp theo, xin nhất định phải nhập vai theo nội dung trên thẻ kịch bản, hành động, lời thoại, biểu cảm, xin đều phải tuân theo nhập vai, không được phép trò chuyện dư thừa, nếu không tự gánh lấy hậu quả~】 【Tuân thủ việc học làm ta vui vẻ, lý niệm học tập làm ta vui vẻ, trong phó bản lần này, xin mọi người chú ý việc quản lý cảm xúc của bản thân~】 【Trường trung học số ba là trường trung học chất lượng tốt của thành phố này, lực lượng giáo viên hùng hậu, tỷ lệ đậu cao, mà các ngươi, với tư cách là học sinh lớp 9, mục tiêu hàng đầu của các ngươi là thi đậu vào trường trung học phổ thông.
Xã hội hiện nay thực sự rất cạnh tranh, nếu như không thể thi vào một trường trung học tốt, vậy thì có nghĩa là có khả năng rất lớn sẽ không thi được vào trường đại học tốt, cho nên kỳ thi cấp 3 cũng vô cùng quan trọng.】 【Có thể là vì kỳ thi cấp 3 sắp đến, trong trường học lại xuất hiện một vài tin đồn kỳ quái, điều này làm cho mọi người có chút sợ hãi, không cảm thấy vui vẻ học tập, trường học đối với chuyện này quyết định tăng cường quản thúc, cấm bất kỳ ai truyền bá tin đồn.】 【Nói chung, APP bí ẩn chúc ngài có một cuộc sống vui vẻ~】 Trò chơi bắt đầu.
Bạch Trà đang ở trong ký túc xá.
Tay cầm cốc đánh răng, hình như là chuẩn bị đi đánh răng.
Giao diện trước mắt cũng trực tiếp hiện ra chữ.
【Trên đường ngươi đi đánh răng gặp Tô Ức Tinh học cùng lớp, đối phương chào ngươi, ngươi cười gật đầu, sau đó ngươi bỗng nhiên gọi cô ấy lại, thần bí nói: "Tối qua ta mơ thấy một giấc mơ."】 Hình thức thông quan trực tiếp dán kịch bản như thế này, Bạch Trà lần đầu trải nghiệm.
Ở một mức độ nào đó, điều này có nghĩa là hạn chế rất lớn, chỉ có thể làm theo kịch bản.
Bất quá, kịch bản này chắc cũng chỉ quy định một vài phương hướng, không thể viết hết mọi thứ trong thẻ kịch bản.
Nàng đi về phía trước thuận theo phương hướng hiện tại, những người cầm đồ rửa mặt cũng có chung phương hướng với mình, chắc là đi nhà vệ sinh công cộng.
"Bạch Trà, chào buổi sáng." Có một nữ sinh lướt qua người nàng, liếc nhìn nàng một cái rồi dừng chân.
Chính là Tô Ức Tinh.
Bạch Trà cười gật đầu, sau đó khi chuẩn bị đi thì bỗng dừng lại.
"Tô Ức Tinh." Nàng gọi cô ta lại, sau đó tiến đến gần một chút, hạ thấp giọng, trông có vẻ rất thần bí.
"Tối qua ta mơ thấy một giấc mơ."
Ánh mắt của Tô Ức Tinh thoáng lóe lên, không nói gì thêm, bỏ đi.
Khi Bạch Trà đi rửa mặt, còn thấy cả Bạch Lộ Viễn.
Khi Bạch Lộ Viễn nhìn thấy nàng ánh mắt cũng sáng lên một chút, nhưng rất nhanh liền thu lại ánh mắt, tiếp tục đánh răng.
Bạch Trà cũng không lên tiếng, trong trò chơi câu nói không được phép trò chuyện dư thừa, người chơi nào cũng đều nghe thấy cả.
Rửa mặt xong, Bạch Trà bắt đầu chậm rãi đi về.
Nói đi nói lại, nàng ở ký túc xá nào nhỉ? Nàng đâu có từ trong ký túc xá bước ra, mà là vừa đến đã đứng ở bên ngoài rồi.
Lúc này, kịch bản lại không nhắc nhở gì.
Bạch Trà nhanh chân đến chỗ đứng ban đầu của mình.
Tính theo vị trí hiện tại của nàng thì, bên trái vừa có một căn phòng đối diện.
Phía trước bên phải cũng có một căn phòng, vậy nên hai căn phòng này đều có thể là ký túc xá, đương nhiên cũng có thể đi tiếp vào trong.
Nàng đứng tại vị trí đó không đến nửa giây, liền xoay người đi vào căn phòng bên trái.
Trông nàng rất tự nhiên, vừa đi vào đã muốn ngồi xuống, sau đó thì bắt gặp một ánh mắt có chút kinh ngạc.
Bạch Trà khựng lại, vờ như còn buồn ngủ nhìn quanh phòng, sau đó lộ ra nụ cười ngại ngùng.
"Ngại quá, đi nhầm phòng."
"Không sao, tôi còn đang nghĩ đấy, không phải cậu ở phòng 407 sao, sao lại tới chỗ của bọn tôi thế, tối qua ngủ không ngon hả?"
Cô nữ sinh vừa nãy bắt gặp ánh mắt cô đã tự nhiên lên tiếng.
Xem ra bọn họ hẳn là bạn học.
Bạch Trà vừa định thở dài, thì lại khựng lại, thu liễm trở lại, cười nói: "Có hơi không ngon giấc, ngại quá nha, tớ đi trước."
Cô gái gật đầu, nhìn theo bóng nàng rời đi.
"Mấy cậu có thấy Bạch Trà vừa nãy hơi lạ không?"
"Suỵt, bây giờ không được thảo luận mấy chuyện đó."
Một cô gái bên cạnh lên tiếng, cũng muốn thở dài, nhưng cũng cố nhịn lại.
Gần đây luôn có người mách lẻo, ai cảm xúc không tốt liền bị lôi đi nói chuyện.
Thở dài chỉ có thể ở trong lòng, haizz.
Bạch Trà thuận lợi về tới ký túc xá của mình.
Đây là phòng bốn người, điều kiện nhìn có vẻ cũng không tệ, ba người bạn cùng phòng còn lại đang thay quần áo.
Bạch Trà nhìn sơ qua vị trí của các nàng, ba người đều không ở ngay chỗ của mình, nhưng đều có xu hướng, vậy nên, Bạch Trà trực tiếp để chiếc cốc lên trên bàn bên trái tay ai kia.
Đây là vị trí của mình.
Đáng lý thì trên giường phải dán tên, nhưng không biết có phải vì lâu quá không mà, không nhìn thấy cái tên nào.
Bạch Trà tiện tay cầm bộ đồng phục trên giường mặc vào.
"Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm." Một người bạn cùng phòng lên tiếng.
Giao diện của Bạch Trà thay đổi.
【Ngươi gọi bạn cùng phòng lại, ấp úng nói tối hôm qua mình mơ thấy một giấc mơ.】 Bạch Trà thấy vậy liền gọi mấy người bạn cùng phòng lại.
"Chờ một chút..."
Nàng liếc nhìn ra bên ngoài một cái, nói: "Tối qua ta mơ thấy một giấc mơ."
Ba người bạn cùng phòng sắc mặt thay đổi.
Một người trong đó liền kéo tay nàng một chút.
"Làm cái gì thế? Không biết bây giờ không được bàn luận chuyện này hả?"
Vì sao vậy a? Ngay cả mơ cũng không được bàn luận ư?
Bạch Trà há hốc miệng, không nói gì thêm, ba người bạn cùng phòng kia thấy vậy, cũng không tiếp tục thảo luận chuyện này, đối với chuyện này cực kỳ kín miệng.
Các nàng cùng nhau xuống lầu đi nhà ăn.
Bạch Trà sờ vào túi mình, sờ thấy phiếu ăn.
Khi ăn cơm, nàng quan sát cả nhà ăn, mọi người đều rất yên tĩnh, tuân thủ hoàn hảo nguyên tắc ăn không nói chuyện, chỉ có tiếng ăn uống, hoặc tiếng bát đũa va vào nhau.
Trường học này, thật là quái dị.
Ăn một bữa cơm mà áp lực đến mức này, thì cảm xúc có cao lên mới là lạ.
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận