Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 03: Thân phận nguy cơ (length: 8567)

Cái nam sinh C3 kia liền ở bên cạnh đầu trọc, giọng rất thấp.
Nếu như giả thiết đầu trọc là người có cấp bậc cao nhất ở đây, A8, vậy thì cái nam sinh C3 này là thấp nhất.
Đôi mắt màu trà nhạt của Bạch Trà đảo qua từng người trong phòng.
Sao có thể chứ?
Trừ khi nàng không phải cấp tân nhân, ví dụ như Vu Trinh Trinh trước đây đã từng chơi qua trò chơi, giờ nhìn nàng như là người thế thân bị kéo vào trò chơi, có lẽ nàng đã thay thế cấp bậc của Vu Trinh Trinh.
Cũng có thể là không tính nàng vào, những người khác ở đây là ngang nhau.
"Những người khác đâu? Ngươi cấp bậc gì?" Nam đầu trọc lại quay ánh mắt về phía Bạch Trà.
Bạch Trà vừa mở giao diện, chưa kịp đóng lại thì có thể thấy dòng chữ trôi qua trên màn hình ngày càng nhiều.
【Ha ha ha, tân binh này xem ra bị Thái ca nhắm đến chết rồi.】 【Có chút thông minh mà cũng chẳng dùng được, mặc dù vừa nãy may mắn qua ải, nhưng hiện giờ cô ta ngay cả cấp bậc của mình là gì cũng không biết rồi.】 【Tôi cược rằng cô ta sẽ chết trong vòng nửa tiếng.】 Bạch Trà không lộ vẻ gì, cắn cắn môi, nói: "Ta cũng là C3."
Nói rồi, nàng liếc nhìn cái nam sinh C3 kia.
Đối phương tỏ vẻ hết sức kinh ngạc.
"Sao có thể chứ, ta mới là! Chẳng lẽ ở đây còn có người thứ hai là A8 sao?"
Trong mắt Bạch Trà lóe lên một tia ấm ức, cúi đầu không lên tiếng nữa.
【A, cô ta thật là có gan nói dối.】 【Im đi, loại gà mờ này mà có thể sống thành cấp C? Bất quá, cũng không hẳn, dung mạo của cô ta rất đẹp, cũng có thể dựa vào thân thể sống được tới cấp C, hi hi.】 【Tôi khá muốn biết khi thân phận tân binh của cô ta bị lộ, Thái ca sẽ giết cô ta như thế nào.】 Bạch Trà không bị lời nói trên màn hình ảnh hưởng, ngược lại còn mong bọn họ nói nhiều hơn chút, có vẻ như màn hình cũng cho thấy một số thông tin.
Nam đầu trọc Thái ca nhìn Bạch Trà và người C3 một lượt, rồi quay sang những người khác.
"Còn các ngươi, tự giới thiệu một chút đi."
Ba người còn lại, một người là nam A5, cùng người nam B3 đeo kính chạm mắt.
Một người nữa là nữ buộc tóc đuôi ngựa B9, nàng không cần có người cân bằng, người mặc áo hoodie đen nhìn bình thường chẳng có điểm gì đáng nhớ là nam sinh A6, chạm mắt với người phụ nữ tóc ngắn.
Vậy nên… Mọi ánh mắt đều đổ dồn về Bạch Trà và người C3.
【Ha ha ha ha, tôi đã nói chắc chắn cô ta bị vạch trần mà.】 【Vậy mà lại có người nói xạo trắng trợn như thế, còn không bằng trực tiếp thừa nhận mình là tân binh, tìm người ôm đùi đi.】 【Thôi xong, xinh đẹp vậy mà, tôi còn định xem chút nữa đấy.】 "Có ý tứ." Thái ca gần như lập tức đứng dậy, tiến đến lôi Bạch Trà lên.
"Ngươi, nói dối."
Vẻ mặt hắn phấn khích, trong tay không biết từ lúc nào đã xuất hiện một cây rìu.
Cây rìu đó bị cong lưỡi, trông rất cũ kỹ, trên đó còn vương những vết máu màu đen, khô, không thể tẩy rửa sạch.
Vẻ mặt Bạch Trà có chút sợ hãi, nhưng lại không hề kinh hoảng.
Nàng ra vẻ cố gắng hết sức chân thành, giải thích: "Ta thật sự là C3."
Nàng không biết cái tên đầu trọc Thái ca này rốt cuộc có lý do gì không thể không giết tân binh, nhưng nàng không muốn chết.
Nàng sử dụng kỹ năng.
Hoa dối trá lv 0.
"Vậy đưa giao diện thông tin của ngươi cho ta xem!"
Thân thể Bạch Trà run rẩy, mở giao diện của mình, nhưng thực tế nội tâm nàng rất bình tĩnh.
Vừa khi tâm niệm vừa động, sử dụng kỹ năng xong nàng liền nhận được nhắc nhở từ hệ thống.
【Kỹ năng sử dụng thành công.
Lời nói dối: Ta thật sự là người chơi cấp C3.
Lời nói dối đã có hiệu lực.
Số lần sử dụng kỹ năng còn lại: 2.】 Bảng cá nhân mở ra, trong thông tin cá nhân của nàng có thêm một hàng.
【Họ tên: Bạch Trà. Cấp bậc: C3.
Những thông tin liên quan đến quyền riêng tư khác không được hiển thị, chỉ người chơi xem xét.】 Giao diện thông tin hiển thị ra ngoài hầu hết đã được mã hóa, chỉ có Bạch Trà mới có thể xem.
Bao gồm cả nội dung bên trong dấu ngoặc đơn sau cấp bậc.
【Thời gian hiệu lực còn lại của lời nói dối: 00:01:59. Hiệu quả kết thúc sẽ khôi phục về cấp bậc F chân thực... Tính toán sai lệch... Đang tính toán lại cho ngài... Thông tin người chơi xuất hiện sai sót... Sẽ chỉnh sửa lại sau khi phó bản này kết thúc, chúc ngài sinh hoạt vui vẻ.】 Bạch Trà hơi rũ mắt xuống.
Quả nhiên… Nàng đã thay Vu Trinh Trinh tới đây.
Như vậy, chỉ cần có thể sống sót qua phó bản này kết thúc, nàng có thể trở về?
Nghĩ những chuyện đó tạm thời vô nghĩa, chỉ càng làm đầu đau thêm.
Mà Thái ca kiểm tra thông tin trên giao diện của nàng xong, có chút thất vọng thu rìu lại.
Nhưng hắn vẫn đánh giá Bạch Trà, khinh thường nói: "Loại như ngươi mà cũng có thể thăng cấp đến C3? Dựa vào mặt?"
Bạch Trà không nói gì, chỉ co rụt người lại.
Người phụ nữ tóc ngắn nhìn sâu vào Bạch Trà, lên tiếng: "Thái ca, tôi cảm thấy nếu tiếp tục trì hoãn cũng không có ý nghĩa gì, hiện tại có hai người là C3 thì có nghĩa là có người nói dối, giao diện của anh đâu?"
Người đàn ông C3 vội vàng đưa giao diện của mình ra cho họ xem.
【Họ tên: Chung Mãn. Cấp bậc: C3.
Những thông tin liên quan đến quyền riêng tư khác không được hiển thị, chỉ người chơi xem xét.】 Hai người đều là C3.
Vẻ mặt Thái ca không vui.
Sau đó, hắn bỗng nhiên giơ búa lên chém về phía Bạch Trà.
Tim Bạch Trà đập loạn xạ, nhưng nàng không tránh, chủ yếu là, cũng không tránh kịp.
Chiếc búa dừng lại ngay trước trán của Bạch Trà.
Bạch Trà cảm thấy vùng mi tâm đau nhói, da trán suýt bị xé rách.
"Hừ!" Thái ca không thấy kết quả mong đợi, bực bội thu rìu về.
"Đưa hết giao diện của các ngươi cho ta xem!"
Bạch Trà từ từ thở phào, cơ thể mềm nhũn, bám vào ghế sofa ngồi xuống.
Trải qua một phen kinh hoàng, ra mồ hôi lạnh đầy mình, xung quanh hơi lạnh thổi đến, đầu nàng ngược lại hết đau, có lẽ vì thân nhiệt lên đến 38 độ 7.
Sốt cao sẽ không đau, chỉ choáng váng đầu.
Bạch Trà nhắm mắt lại, dùng mu bàn tay xoa lên trán, cố gắng làm mình tỉnh táo.
Cái tên Thái ca đó không phải là người tốt gì, luôn muốn xác định nàng có phải tân binh không, rất có thể hắn có thể trực tiếp nhằm vào tân binh ra tay, nhưng lại không thể nhằm vào những người chơi không phải tân binh ra tay.
Vậy nên có lẽ giữa người chơi không thể tàn sát lẫn nhau, nhưng lẽ thường tân binh không nên được ưu đãi hơn sao?
Hay là vấn đề do kỹ năng cá nhân?
Những điều này tạm thời không thể xác định, nàng liền quay sang nhìn những người còn lại vừa mở giao diện.
Giao diện của mọi người đều không có vấn đề gì.
Sắc mặt Thái ca lập tức trở nên rất khó coi.
Bọn họ còn chưa kịp tìm manh mối trong phó bản, người chơi đã xảy ra vấn đề trước rồi.
Người mặc áo hoodie tên là Vương Húc Minh, anh ta lên tiếng: "Giờ mà cứ xoắn xuýt mấy chuyện đó thì cũng không có ý nghĩa gì, cũng có thể là do phó bản lôi thêm một người chơi cấp bậc thấp hơn, cũng không phải là chưa từng có."
"Mau tìm manh mối đi, các vị, ở đây mà còn lề mề nữa là chết hết đấy, đừng quên, chúng ta chỉ có ba đêm, nếu không thể qua được trước tối ngày thứ ba…"
Thái ca nhìn anh ta, khó chịu, nhưng quả thực không nói được gì.
Cấp bậc của người này là A6, cứng đối cứng thì anh ta không có lợi.
"Vậy thì chia tổ, hai người một tổ." Nhưng hắn vẫn phải làm người dẫn đầu, cho nên mạnh mẽ ra lệnh.
Vương Húc Minh buông tay, không có ý kiến.
Bạch Trà lập tức nắm lấy tay Tiêu Hiểu tóc ngắn.
"Vậy hai chúng ta cùng nhau."
Tiêu Hiểu không nói gì, Thái ca liếc nhìn các nàng một cái, ngược lại không ngăn cản.
Bạch Trà vừa nhìn thì thấy ngay là một cái cản chân, quá trình tìm manh mối chắc chắn nguy hiểm, hắn đương nhiên sẽ không mang theo loại vướng víu này.
Thái ca trực tiếp chỉ Vương Húc Minh, nói: "Vậy ngươi cùng ta một chỗ, những người khác tự chia."
Nói xong hắn quay người bỏ đi.
Vương Húc Minh cười cười, đứng dậy đuổi theo hắn.
Tiêu Hiểu cũng đứng dậy, nói: "Hay là mọi người vào phòng riêng xem thử chút đi."
Bạch Trà giữ im lặng cùng nàng, cho đến khi cả hai trở lại phòng.
Tiêu Hiểu quay đầu, ánh mắt sắc bén.
"Rốt cuộc ngươi có phải là tân binh không?"
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận