Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 300: 【 đến chết cũng không đổi 】 chứng kiến tình yêu (length: 8416)

Hai tòa thành phố dung hợp kết thúc.
Thành phố biến thành phế tích, ngay cả hai tòa nhà Bỉ Dực lâu cũng sập, thế giới bỗng nhiên liền an tĩnh.
Trên đầu là mờ mờ cơ hồ tối đen, muốn hoàn toàn mất đi ánh sáng.
Đám người chơi nhao nhao cảnh giác lên.
Một trận động tĩnh lớn như vậy qua đi, không thể nào lại tĩnh mịch như thế.
Quả nhiên, ngay sau đó, mặt đất đá vụn bỗng nhiên nhao nhao bay lên, cứ như không còn lực hút trái đất vậy.
Mặc dù trong trò chơi này, cũng có thể không nhìn lực hút trái đất.
Thậm chí đâu chỉ là lực hút trái đất, cả thế giới đều giống như đảo ngược thời gian, đá vụn bay lên một lần nữa hợp thành kiến trúc mới, một tòa thành trì giống y đúc ban đầu lại xuất hiện.
Nhưng khác biệt là Bỉ Dực lâu có hai tòa, hai cái kề sát vào nhau cũng giống như một tòa kiến trúc hoàn chỉnh, chỉ là thiết kế có hành lang nối liền.
Lông vũ bay múa trong bầu trời cũng xoay tròn dần ngưng tụ thành từng con quái điểu rơi vào trong hai tòa nhà Bỉ Dực lâu.
Bên trong các kiến trúc cũng bắt đầu có tiếng người, toàn bộ phó bản giống như đều khởi động lại.
Chỉ có bọn họ đám người chơi còn đứng đó, không hòa nhập được với nơi này.
Sắc mặt đám người chơi cũng không mấy dễ coi.
"Ta dựa, làm cái quái gì vậy? Mấy thứ này là giết không chết à?"
Thật sự thì, phía trước mặc dù biến đổi rất lớn, nhưng trong phó bản trò chơi biến đổi thường đồng nghĩa với lối thoát.
Mọi người để ý xem ai gây ra biến đổi, là vì muốn biết ai đã chạm vào mấu chốt, sợ bỏ lỡ manh mối hoặc kịch bản quan trọng.
Nhưng đối với bản thân sự biến đổi, dù là người chơi thận trọng đến đâu cũng sẽ không có ý kiến lớn.
Bởi vì dù sao vẫn tốt hơn so với đã định hình thì không thay đổi.
Nhưng giờ thế giới lại khôi phục.
Điều này có chút khiến người tuyệt vọng.
Bạch Trà liếc mắt nhìn tơ hoa đang tản ra bên ngoài, nắm tay Từ Đào Đào chặt hơn.
Từ Đào Đào nhìn nàng, Bạch Trà thì lờ mờ nhìn tơ hoa dưới đất.
Điều này khiến Từ Đào Đào hiểu ngay, ý Bạch Trà là muốn cô thu lại tơ hoa?
Mặc dù không rõ vì sao Bạch Trà không tự mình làm, nhưng Từ Đào Đào vẫn thu.
Bạch Trà đang quan sát, nàng muốn xem, tơ hoa mọc ra từ thân thể phu nhân thành chủ, có thể bị Từ Đào Đào thu lại không.
Trước kia, đối với Bạch Trà, nàng có thể dùng lực từ tơ hoa, nhưng không cách nào thu hồi chúng, một khi phóng thích thì chỉ có thể chặt đứt.
Bao gồm sau khi rời khỏi phó bản, lực lượng nhận được từ quỷ quái cũng đều tan đi, trừ phi có người tình nguyện hiến tế.
Nhưng mà lực lượng hiến tế cũng không nhiều, bởi vì chỉ có thể sử dụng chứ không thể thu về.
Nàng muốn biết, Từ Đào Đào có làm được không.
Tơ hoa dưới đất, đang tụ lại về phía hai người.
Đám người chơi để ý thấy, có người nhìn nhiều hơn vài lần, có người thì tiếp tục nhìn chằm chằm xung quanh.
Thu hồi kỹ năng hoặc đạo cụ gì đó cũng thường thấy.
Chẳng qua có người cũng nhận ra Bạch Trà nhưng không nói gì.
Từ Đào Đào cảm giác khi thu hồi tơ hoa, tơ hoa này khác với lực trong người cô, lúc mới vào có chút khó chịu, rất lạnh.
Nhưng rất nhanh tơ hoa trong người cô liền bao lấy tơ hoa kia, cuối cùng thu nạp hoàn toàn.
Cô chỉ thấy toàn thân đều tràn đầy, như thể trong nháy mắt trở nên rất mạnh.
Bạch Trà nắm tay cô, rơi vào trầm mặc.
Từ Đào Đào có thể.
Vì sao?
Đây là kỹ năng của nàng, nhưng trước kia nàng không làm được.
Từ Đào Đào làm sao làm được?
Hay là do hai người các nàng tách ra, Từ Đào Đào không có ký ức, lại làm được.
Bạch Trà mơ hồ cảm thấy mình đã nắm bắt được điều gì.
Nàng suy nghĩ kỹ về kỹ năng cá nhân.
Kỹ năng cá nhân của mỗi người đều được tạo ra dựa trên tính cách hoặc đặc điểm nổi bật nào đó.
Tính cách, đặc thù.
Bạch Trà nhận ra, nàng và Từ Đào Đào, khác biệt lớn nhất là hai người họ có tính cách không giống nhau.
Vậy tính cách cũng sẽ ảnh hưởng kỹ năng cá nhân.
Dù cho các nàng là cùng một người, tính cách khác nhau, cách sử dụng kỹ năng cũng sẽ khác.
Bản chất một người sẽ không thay đổi quá nhiều, trừ khi gặp biến cố lớn.
Nhưng thường thì, thiên tính đã định đoạt.
Bởi vậy các nàng sẽ có kỹ năng giống nhau, kỹ năng tơ hoa sinh ra vì thân thể yếu ớt.
Nhưng tính cách các nàng lại không giống nhau, có nhiều chỗ rất tương tự vì các nàng là một người, nếu không không thể có sự ăn ý không nói thành lời như vậy.
Chỉ một điểm, Từ Đào Đào đơn thuần và chân thành hơn.
Nhưng đó có phải là lý do cô ấy có thể thu phóng lực lượng tự nhiên hơn?
Bạch Trà cau mày.
Nàng cảm thấy, đó là biểu hiện bề ngoài, hẳn còn một thứ sâu xa hơn mới là căn bản quyết định cách dùng kỹ năng.
Nhưng nếu xem xét như vậy, Từ Đào Đào còn có thể dùng được nói dối chi hoa không?
Khác với tơ hoa, nói dối chi hoa không thể gieo trồng, nàng không biết làm sao để Từ Đào Đào cảm nhận được sự tồn tại của nói dối chi hoa.
"Mọi người xem kìa!"
Hà Lập bỗng nhiên kinh hô.
Cánh cửa lớn của Bỉ Dực lâu đang đứng sừng sững bỗng nhiên mở ra.
Từ trong hai tòa nhà đi ra hai người.
Thành chủ và phu nhân thành chủ.
Hai người đều mặc một thân hồng y, đều là hỉ phục, sau khi hai người đi ra, phía sau họ mỗi người đều có một hàng thị nữ và thị vệ.
Khi hai người nhìn nhau, đều thấy sát ý trong đáy mắt đối phương nhưng ai cũng không động thủ.
Phu nhân thành chủ từ xa liếc Bạch Trà, đáy mắt oán độc.
Nàng vì tơ hoa, bị người chơi giết một lần.
Đương nhiên nàng hận Bạch Trà.
Nhưng khi thấy Bạch Trà và người giống hệt nàng đứng bên cạnh, ánh mắt nàng hơi lóe lên, mặt mang chút hả hê, dời tầm mắt.
Nét mặt hoàn toàn không che giấu của nàng, bị Bạch Trà thu hết vào đáy mắt.
Xem ra, tình hình của mình không liên quan nhiều đến vị phu nhân này.
Lúc này trong các kiến trúc cũng bắt đầu có người đi ra.
Tất cả mọi người vây quanh, bao quanh Bỉ Dực lâu.
Đám người chơi không có chỗ nào để đi, bọn họ có thể tránh ra trước khi bị bao vây, nhưng đi đâu rồi cũng sẽ bị đuổi giết, chi bằng cứ tụ tập một chỗ xem sao.
Thành chủ và phu nhân thành chủ cùng lên tiếng.
"Hoan nghênh đến với Yêu Thành chân chính."
Phu nhân thành chủ ác độc nhìn bọn họ nói: "Các ngươi đã vượt qua thử thách ban đầu, tiếp theo, chính là lúc các ngươi chứng minh tình yêu!"
"Cùng bạn lữ vào Bỉ Dực lâu, mỗi người chỉ có thể chọn một bên, sau đó tìm cách tụ họp, lấy được trái tình yêu thì các ngươi sẽ nhận được chúc phúc của chúng ta! Nếu không làm được, thì Yêu Thành không hoan nghênh kẻ không biết yêu!"
"Đương nhiên, các ngươi cũng có thể chọn không đi, vậy thì trực tiếp nhận sự phán xét của chúng ta."
Lời vừa dứt, mắt của những người vây xem xung quanh bắt đầu biến đổi.
Tròng mắt xoay tròn liên tục trong hốc mắt, họ lại không hề có bất kỳ biểu cảm hay tiếng động nào, khung cảnh quỷ dị và đáng sợ.
"Nếu đã quyết định, thì bắt đầu, trước khi đồng hồ cát này cạn, nếu các ngươi không ra được, thì là thất bại!"
Thành chủ sốt ruột nói, đám hầu nữ thị vệ phía sau toàn bộ biến thành lông vũ màu đỏ, cuối cùng hợp thành một đồng hồ cát khổng lồ, chỉ có điều bên trong không phải cát, mà là máu.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận