Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 321: 【 liên chi cộng trủng 】 bắt đầu bãi lạn (length: 8699)

Bạch Trà xác thực động đậy.
Nàng lấy bịt mắt xuống.
Mặt nàng đầy vẻ tiếc nuối.
Ai. . . Thứ này dùng tốt như vậy sao? Đeo vào là không thể vào được trò chơi.
Mặc dù vốn dĩ chỉ muốn thử chút thôi, kết quả thế mà lại thật hiệu quả.
Và khi ném bịt mắt ra, một giây bối rối ập đến.
Phòng phát sóng trực tiếp cũng cùng lúc bị tối màn hình, đây là hoàn toàn tiến vào góc nhìn thứ nhất của Bạch Trà.
【 Thảo, thế mà thật là vì cái bịt mắt nên mới không vào được trò chơi, phí cả ta còn tưởng là chúng ta không xem được chứ 】 【 Tối om om. . . 】 【 Cảm giác không giống người khác lắm 】 【 Ngươi nghĩ nàng -289 là đang chơi chắc? 】 Bạch Trà đặt mình vào bóng tối.
Nàng đang nằm, nhưng lại không thể động đậy.
Cảm giác này. . .
Có thứ gì đó lạnh băng cứng rắn, đột ngột quấn lấy mắt cá chân nàng.
Giống như là một loại cành cây nào đó, đang mọc ngược lên, dần dần quấn lấy nàng.
Đến khi chạm đến ngực nàng, cành cây dường như bắt đầu xuất hiện một loại biến đổi nào đó.
Trong bóng tối, nàng thấy một điểm sáng yếu ớt, có thể nhìn thấy cái cành cây đó dần dần mọc ra một khuôn mặt người, dán sát vào trước mặt nàng.
Tuy là mặt người, nhưng khuôn mặt vẫn ở trạng thái vỏ cây, chỉ là có ngũ quan và hình dạng khuôn mặt.
Nhưng nhìn ra được hẳn là một người phụ nữ.
Bạch Trà thử một chút phát hiện kỹ năng của mình vẫn dùng được, lập tức cấy Thố Tia Hoa vào.
Mặc kệ nó là cái gì, cứ ký sinh vào trước đã rồi tính.
Người phụ nữ trước mặt nhìn chằm chằm nàng, dường như muốn biểu đạt một cảm xúc nào đó, nhưng có lẽ do chính mình không thể hoàn toàn biến thành người, cho nên từ đầu đến cuối không thể bộc lộ chút nào.
Bạch Trà cũng không thể mở miệng, cả hai đều giống như bị giam cầm vậy.
Đột ngột, một luồng sáng xuất hiện, khiến Bạch Trà chói mắt.
Đến khi nàng thích ứng được với ánh sáng đó rồi mở mắt ra, nàng phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường cổ kính.
Trước mặt còn hiện lên một thông báo.
【 Ngươi tên là Thu Ca, là người xuyên không đến từ tương lai, mục đích đến đây của ngươi là để công lược nam chính « Liên Chi Cộng Trủng », Hành Diệu. 】 【 Tiếp theo mời lựa chọn việc ngươi muốn làm, chú ý mỗi một lựa chọn của ngươi đều có thể ảnh hưởng đến hảo cảm độ của đối tượng công lược. 】 【 Sáng nay thời tiết không tệ, ngươi tính đi. . .
A: Chùa miếu dâng hương.
B: Cũng không đi. 】 Bạch Trà rơi vào trầm tư, nàng muốn mở giao diện hệ thống, phát hiện mình không có cái thứ đó.
Đạo cụ thì lại có thể dùng, ba lô có thể dùng.
Nàng như có điều suy nghĩ.
Cảm giác như thể thật sự đã vào thế giới trò chơi tình yêu rồi.
Nghĩ ngợi, Bạch Trà chọn không đi.
【 Nhắc nhở, hảo cảm độ của Hành Diệu đối với ngài giảm 1%, hảo cảm độ hiện tại của ngài là -299%. 】 Bạch Trà: ". . ."
Bệnh thần kinh.
Không sao, nàng để ý 1% đó sao?
Bạch Trà đứng dậy xuống giường.
Vừa hay có nha hoàn đi tới.
Vừa thấy nha hoàn này, Bạch Trà hơi nhíu mày.
Nha hoàn này. . . Sao giống Bích Vân trong phó bản trước vậy.
Chỉ là trên mặt Bích Vân ở phó bản này có thêm một nốt ruồi.
【 Đây là nha hoàn Bích Vân của ngươi, ngươi có thể hỏi cô ta về bối cảnh thế giới này 】 Thông báo hiện lên trông rất tận tâm tận lực.
"Bích Vân. . ."
Bạch Trà lại đánh giá cô nàng thêm lần nữa.
Nàng chợt bắt đầu hiếu kỳ, không biết ở mấy phó bản tình yêu khác, có phải cũng có Bích Vân này không?
"Tiểu thư sao vậy?" Bích Vân nghi hoặc nhìn nàng.
"Không sao cả, ta đói bụng, muốn ăn chút gì đó."
Bích Vân ngẩn người, nói: "Tiểu thư không có gì muốn hỏi sao?"
Bạch Trà ngay lập tức như cười như không nhìn cô nàng một cái.
Xem kìa, cho dù cái này trông có vẻ giống trò chơi đến đâu thì cũng không thể thay đổi được việc NPC ở trong này có suy nghĩ riêng của mình.
Nếu cái này là một mã game có trách nhiệm giới thiệu bối cảnh thế giới thì lúc này không nên hỏi lại.
"Ừm, ngươi nhắc mới nhớ, có thể bảo nhà bếp làm bánh quế cho ta được không?"
Bích Vân ngập ngừng: "Đương nhiên là được ạ, nô tỳ sẽ đi dặn ngay."
Cách xưng hô trong phó bản này không có vấn đề gì cả.
Bạch Trà nhìn cô nàng rời đi, rồi liếc nhìn xung quanh phòng.
Trong phòng cắm một cành dây leo trắng.
Cũng đẹp đấy.
Lại soi gương nhìn mặt mình, đây là bộ dáng của chính Bạch Trà, mặc một bộ váy lụa trắng thêu hoa đằng la, váy và cả trâm cài trên tóc đều là hình hoa đằng la.
Đây là một yếu tố rất rõ ràng.
Trò chơi cũng đã nói ngay từ đầu, nếu như hảo cảm độ của NPC tương đối cao thì sẽ nhận được phần thưởng đặc biệt.
Có lẽ phần thưởng đặc biệt này có liên quan đến việc nàng có thể chữa lành Phúc Hàn Sơn.
Nhưng thực tế mà nói thì gọi là chữa lành cũng không bằng nói là giải quyết vấn đề quỷ quái bên trong.
Trước khi tỉnh lại, cái thứ quấn lấy mình có thể là dây đằng la, có xác suất rất lớn là oán linh trong Phúc Hàn Sơn.
Nam chính và nữ quỷ trong Phúc Hàn Sơn có quan hệ gì? Tình nhân? Người yêu nhưng chết không toàn thây?
Nhìn những gì đã chọn vừa rồi, bản thân hiện tại chắc đã ở trong trạng thái bị người gọi là nam chính đó quan sát.
Vì không cần biết là ra khỏi nhà hay là ở trong nhà, khi lựa chọn trong tình huống xung quanh không có ai cũng có thể ảnh hưởng đến hảo cảm độ, thì chắc chắn là do bị thăm dò.
Bạch Trà thở dài trong gương, thản nhiên bấm vào danh hiệu mình đeo trong ba lô.
Dù sao cũng đã ghét mình rồi, vậy thì ghét thêm chút nữa cũng được.
【 Vì ngài có hành động không thích hợp, hảo cảm độ của Hành Diệu đối với ngài giảm 50%, hảo cảm độ hiện tại của ngài là -349%, xin chú ý, nếu hảo cảm quá thấp, sẽ dẫn đến hậu quả không kiểm soát. 】 Bạch Trà cười nhạo.
"Ta như vậy còn chưa đủ thấp sao, thế nào mới gọi là thấp? -1000 chắc?"
【 Hảo cảm độ của Hành Diệu đối với ngài giảm 2%, hảo cảm độ hiện tại là -351% 】 Bạch Trà chống cằm, nhìn mình trong gương, bỗng nhiên hốc mắt đỏ lên, nước mắt lã chã rơi xuống.
"Rốt cuộc ta đã làm sai cái gì? Hảo cảm độ của ca ca đối với ta vì sao cứ liên tục giảm vậy? Có phải ta đã có lỗi với ca ca không?"
Nàng õng ẹo giả vờ lau nước mắt bằng khăn tay.
Danh hiệu "Quỷ Kiến Sầu" chỉ có thể giảm xuống 50% vậy con số ban đầu -289 là như thế nào?
Hay là đối phương và nữ quỷ ở Phúc Hàn Sơn là một đôi, mà bản thân bây giờ thành chủ nhân của Phúc Hàn Sơn nên từ khi sinh ra đã có ác cảm với mình rồi?
【 Hảo cảm độ của Hành Diệu đối với ngài giảm 100%, hảo cảm độ hiện tại là -451%, cảnh cáo, hảo cảm độ của ngài hiện tại đã cực kỳ thấp, xin chú ý lời nói và hành vi của ngài 】 Bạch Trà buông tay.
Hành bá.
Thôi ăn chút cơm cho rồi.
Bích Vân rất nhanh mang đồ ăn vào, ngoài bánh quế còn có bánh mai hoa và bánh đào, còn một đĩa nhỏ xốp tuyết bông.
Bạch Trà ăn hai cái, cảm thấy hơi ngán.
"Ta muốn ăn vịt quay."
【 Hảo cảm độ của Hành Diệu đối với ngài giảm 1%, hảo cảm độ hiện tại là -452% 】 Bạch Trà: ". . ."
Bệnh thần kinh.
"Ngươi đi làm cho ta một con vịt quay, lại bảo người làm cho ta một nồi lẩu, nồi lẩu ngươi biết chứ? Phải cay đấy."
Ngoài đời thì do vừa làm phẫu thuật nên đồ dầu mỡ cay nàng đều không ăn được.
Nhưng trong trò chơi thì lại khác.
Bên tai lại vang lên nhắc nhở hảo cảm độ giảm 1%.
Bích Vân vừa đáp lời, vừa nghi hoặc nói: "Tiểu thư sao bỗng dưng lại muốn ăn nhiều đồ vậy?"
"Tâm trạng không tốt lắm, có người quá ghét ta, Bích Vân cô nói xem, ta thực sự đáng ghét vậy sao?"
Bạch Trà một giây đã trở nên ai oán.
Bích Vân nhìn chằm chằm Bạch Trà.
Thật lòng mà nói, nếu không phải vì vấn đề quy tắc thì nàng ta căn bản không muốn ở chung không gian với Bạch Trà.
Nàng xoắn xuýt và đau khổ trong mắt Bạch Trà, Bạch Trà lập tức đau lòng ôm ngực.
"Quả nhiên, ta thực sự là một người đáng ghét mà! Mau, đi mang cơm lên cho ta!"
- Amiđan lại bị nhiễm trùng, ai, có khi tôi còn nghĩ không biết là tôi bệnh nhiều hay là nữ chính bệnh nhiều, quá bất thường (hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận