Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 101: 【 nhan giá trị chí thượng 】 thay hình đổi dạng (length: 8691)

Cuối cùng đám người đương nhiên là đi cùng nhau, bất quá là tách ra hành động.
Một bộ phận người trực tiếp đi cửa chính vào tư vấn, còn một bộ phận người thì là lẻn vào bên trong bệnh viện.
Bọn họ những người này đi cùng nhau thì mục tiêu quá lớn, cho nên dù đi hướng nào đều phải tách ra.
Hai mươi sáu người thì hai mươi người chọn hành động, còn lại mấy người liền không thấy xuất hiện, có lẽ là tính toán đơn độc hành động.
Bạch Trà lựa chọn đương nhiên là lẻn vào bệnh viện, dù sao cũng là nàng đưa ra ý kiến này.
Thành phố nhìn không náo nhiệt như lúc mới đến, có lẽ là đến giờ về nghỉ hoặc ngủ rồi.
Cả thế giới xem ra đều trở nên yên tĩnh.
Đèn cũng đều tắt gần hết, chỉ có mấy tòa nhà trên cao ốc màn hình lớn vẫn sáng, chiếu đi chiếu lại các quảng cáo thẩm mỹ viện.
Trên đường có gió lạnh thổi qua, cuốn các tờ rơi quảng cáo trên mặt đất lên.
Bạch Trà tiện tay nhặt lấy một tờ.
Vẫn là tờ rơi của Mỹ Lệ Vô Tội.
Bên cạnh nàng còn có Trịnh Việt, Bạch Trà nghĩ ngợi một lát, lấy gương ra giả bộ soi tờ rơi rồi nhìn mặt mình trong gương.
Thật ra tấm gương lơ đãng quét qua phía sau Trịnh Việt.
Quả nhiên, sau đầu hắn còn có một cái đầu.
Một cái không phân biệt được giới tính, gương mặt gồ ghề sau phẫu thuật thẩm mỹ.
Cái đầu kia phản ứng cũng rất nhanh, khi gương chiếu tới thì nó đã nhìn lại, nhưng Bạch Trà đã kịp thu gương lại.
Nàng tiếp tục cúi đầu xem tờ rơi, rồi lại nhìn quét xung quanh.
Ôi, chao ôi.
Thoáng nhìn cứ như là tất cả đều là đầu người vậy.
【 Ối! 】 【 Thật là kỳ quái, phó bản này là như vậy sao? 】 【 Có ai từng chơi qua phó bản này có thể giải thích một chút không? 】 【 Người chơi qua cho biết bình thường mà nói, đêm đầu tiên mọi người đều tìm hiểu cách kiếm tiền, thu thập tin tức trên mạng, rất ít khi đi tìm nhật ký ngay, chứ đừng nói đến chia sẻ thông tin 】 【 Đúng vậy, người chơi trước cũng có nhóm chat, nhưng thường thì giai đoạn đầu không trao đổi thông tin nhiều lắm 】 【 Vậy nên là vì mọi người tìm được nhật ký hết rồi, nên là lập tức xuất hiện nhiều đầu người vậy sao? Đây là cái kiểu đầu bay lơ lửng hả? Nhưng mà cái này có liên quan gì đến sửa mặt? 】 【 Đổi, đổi đầu? Thay da đổi thịt? 】 【 Ngọa Tào! Mù Sinh anh phát hiện ra điểm mấu chốt rồi! 】 Bạch Trà lướt qua màn hình, rồi tiện tay ném tờ rơi trong tay.
Tờ rơi này với tờ họ nhận trước đó không có gì khác biệt.
Chỉ là người trên đó không giống nhau lắm.
Nhưng tờ rơi đó theo gió bay đi một lát, không biết giống như đụng phải thứ gì đó, khựng lại giữa không trung rồi bay về phía Bạch Trà.
Giống như là, có một cái đầu đang đội tờ rơi đó bay về phía trước vậy.
Bay được một đoạn, tờ rơi rơi xuống.
Bạch Trà nghe thấy tiếng động nhỏ đó, quay đầu nhìn lướt qua.
Nàng nheo mắt, tạm thời không kinh động đến rắn.
Nhưng nghĩ lại có lẽ sẽ có một cái đầu ghé sát sau đầu mình...
Bạch Trà trầm ngâm một lúc, bỗng mở giao diện hệ thống.
Trịnh Việt thấy thế, tò mò hỏi.
"Ngươi muốn mua đạo cụ gì à? Áo tàng hình à?"
Tay Bạch Trà khựng lại một chút, trước tiên tiện tay tìm áo tàng hình.
200 điểm tích phân một cái, có thể che giấu ba phút đồng hồ, không bị bất cứ thứ gì phát hiện, ngoại trừ tình huống đặc biệt.
Tốt lắm, riêng câu tình huống đặc biệt đó, cái áo này có thể không đáng giá.
Hệ thống thích chơi chữ nhất.
Ví như lần phó bản trước, cái tên bạn trai cũ.
Khi được npc giúp tìm thấy tên bạn trai cũ, nàng nhận được thông báo, nhưng thực tế tên đó không phải bạn trai cũ, mà là anh trai họ của bạn trai cũ.
Hệ thống chỉ giỏi vẻ bề ngoài, khiến người ta cho rằng nó muốn tốt cho mình rồi cứ thế coi tên đó là tên bạn trai cũ, nhưng ngẫm lại thì sai.
Mọi người đều không nhớ tên bạn trai cũ là gì, sao có thể trong đơn đăng ký còn có cái tên như thế ở đó được?
Hơn nữa theo sát còn có tin tức đưa đến cửa.
Khi có liên tiếp manh mối như vậy, ai cũng sẽ theo bản năng cho rằng tên trong đơn đăng ký là tên bạn trai cũ.
Nhưng thực chất tên bạn trai cũ đã sớm xuất hiện, chỉ vì chưa tìm đủ manh mối về tên đó nên hệ thống mới không thông báo.
Nên là lúc hệ thống nói tìm được tên anh ta, chưa hẳn là Tề Văn Toàn, chỉ là khi các manh mối tập hợp đủ thì mới nhắc nhở thôi.
Tương tự là lần này.
Khi bạn xem đến trang cuối cùng của cuốn nhật ký, bạn phải cẩn thận đấy.
Phần lớn tình huống, khi đọc thấy lời nhắc này phản ứng đầu tiên liền đúng, có phải là mình bị người để mắt đến không?
Game kinh dị không phải thường có những chiêu trò như vậy sao? Khi bạn thấy một cái tên, tìm được di vật quan trọng của một vong hồn lúc còn sống, thì bạn có khả năng sẽ bị nó khóa lại.
Đặc biệt là theo sau đó còn có tiếng gõ cửa.
Nếu khi đó Bạch Trà không dùng gương soi thì đã chẳng thấy cái gì, hoặc là dùng đạo cụ khác để kiểm tra nhưng không ra.
Tựa như bây giờ cái áo tàng hình kia ghi "ngoại trừ trường hợp đặc biệt", nhỡ đây là trường hợp đặc biệt thì những đạo cụ khác có kiểm tra được cái đầu kia không?
Kiểm tra một lượt, thấy không có gì, quay người lại thì đầu người đã tranh thủ lúc đó ghé sát phía sau đầu mình.
Nên Bạch Trà từ bỏ cái áo tàng hình đó, mà tìm kiếm thứ mình muốn trong cửa hàng.
Trịnh Việt vẫn còn đang nói chuyện với nàng.
"Ngươi thấy một lát nữa chúng ta đi bệnh viện có gặp nguy hiểm không, nhìn thì có vẻ thế giới này đang vặn vẹo thẩm mỹ thì phải, vì chủ nhân cuốn nhật ký kia khát khao được trở nên xinh đẹp."
Khi Bạch Trà chia sẻ nhật ký cho bọn họ, nàng đã xé trang cuối cùng chứa những chữ viết quan trọng.
Không sai, nàng đúng là xấu xa như vậy đấy.
Nàng khiến tất cả bọn họ bị nhắm tới, nhưng không cho họ biết những manh mối thật sự quan trọng.
Nhưng chỉ cần cẩn thận một chút thì có thể phát hiện ra, không ai nói, không chỉ mình nàng có tâm địa gian xảo.
Nếu như những người chơi này chơi qua bao nhiêu trận game như thế rồi mà vẫn không phát hiện ra những manh mối bị che giấu, vậy thì mắc mớ gì đến nàng chứ?
"Game nhắc nhở chúng ta nếu coi trọng gương mặt của mình, ngươi nói... Liệu mỗi người bọn ta ứng với chủ nhân nhật ký có bị thay đổi mặt không?"
Trịnh Việt vẫn đang nói chuyện, càng nói thì chính hắn càng cảm thấy sợ, luôn thấy gió xung quanh thoáng chốc lạnh hơn.
"Tê, gió này lạnh thật, sao ta cứ có cảm giác có ai đó đang nhìn mình vậy?"
Bạch Trà dù không cầm gương soi nhưng cũng đoán được phần nào, có lẽ những cái đầu xung quanh đều quay sang vì câu nói vừa rồi của hắn.
Vẻ mặt nàng không thay đổi, dịu giọng trấn an hắn.
"Ngươi đừng lo lắng quá, mới ngày đầu mà, phó bản này chúng ta ở những 30 ngày, sẽ không mới bắt đầu đã nguy hiểm như vậy đâu."
Mới lạ.
Tất cả người chơi vừa vào đều tìm ra những manh mối quan trọng, nàng không tin phó bản này còn có thể kéo dài được đến 30 ngày.
Trịnh Việt miễn cưỡng cười, không biết vì sao hắn cảm giác da mặt có hơi căng, hắn đưa tay sờ thử.
"Không lẽ là thật... Nhưng mà..."
Trịnh Việt không dám nói thêm chuyện đổi mặt, nhưng càng nghĩ thì càng khó chịu.
Bạch Trà giả vờ hiểu ý, nói: "Muốn biết thì đến bệnh viện thẩm mỹ xem sao, ngươi nói xem, trước và sau khi phẫu thuật vẫn chỉ là một người phẫu thuật thẩm mỹ thôi, vậy thực sự là cùng một người à?"
Không khí xung quanh càng lạnh.
Trịnh Việt nuốt nước bọt, không phải ảo giác, da mặt hắn đúng là căng ra thấy rõ.
Hắn liếc nhìn xung quanh, đột ngột dừng bước, cảm giác lạnh lẽo chạy thẳng từ lòng bàn chân lên đỉnh đầu.
Bên tay phải hắn có một cửa hàng, giờ đã đóng cửa, cửa là kính, bên trong tối om có thể phản chiếu được người bên ngoài.
Hắn nhìn thấy, phía sau đầu mình có một cái đầu, hơn nữa mặt cái đầu đó đã vùi vào trong đầu hắn rồi.
- Thêm chương thứ ba.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận